Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 957 - Tranh giành nam nhân với Thánh Nhân (2)

Đại Tự Tại vốn còn đang thất thần, nàng đột nhiên nhìn thấy Vân Lam có ý đồ khiêu khích Nữ Oa, suýt chút nữa thì ngất đi.
Đây không phải là muốn chết sao?
Không nghĩ nhiều, Đại Tự Tại nhanh nhẹn, vội vàng chạy từ trên lầu xuống.
Nữ Oa và Hậu Thổ thấy Vân Lam khoác tay Lý Nguyên, ánh mắt không khỏi lạnh lẽo.
Phải biết rằng, đây là cánh tay thuộc về ta.
Nhiệt độ bên trong quán trọ lập tức trở nên rét lạnh thấu xương.
Vân Lam không khỏi run rẩy, theo bản năng dựa bên người Lý Nguyên.
Nàng phát hiện nước trên người đã kết băng.
Có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?
Ngay lúc Vân Lam không rõ nguyên nhân thì đột nhiên thấy sư phụ hoảng sợ vạn phần, thất hồn lạc phách vọt xuống lầu.
Sau đó vẻ mặt kinh hoàng đứng trước mặt Nữ Oa và Hậu Thổ, khom người nói.
“Đại Tự Tại bái kiến Nữ Oa nương nương, Hậu Thổ nương nương, tiểu đồ ngoan cố, mong hai nương nương thứ lỗi.”
Đại Tự Tại không dám ngẩng đầu, mồ hôi lạnh đã phủ đầy trán và lưng.
Nữ Oa nương nương?
Hậu Thổ nương nương?
Vân Lam, Vân Mông cùng với đệ tử Đại Tự Tại trốn trên lầu hai chỉ cảm thấy trong đầu có tiếng sấm nổ tung, tròng mắt và cằm rớt xuống đất, biểu cảm có vẻ nghẹn họng nói không nên lời, ngây ngốc như gà gỗ.
Rất lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Trời ạ, hai nữ tử này lại là Nữ Oa Thánh Nhân, Hậu Thổ Thánh Nhân tiếng tăm lừng lẫy sao?
Sao hai Thánh Nhân lại đến nơi này? Hơn nữa còn thân với Lý Nguyên như vậy?
Đặc biệt là Vân Lam, giờ phút này nàng cảm thấy bản thân sắp điên rồi.
Nàng không ngờ người bản thân cho rằng bình thường lại là Thánh Nhân.
Vậy mà ta còn muốn tranh nam nhân với Thánh Nhân, ta, ta đây là không muốn sống nữa!
Nàng giật mình, vội vàng buông cánh tay Lý Nguyên ra, sau đó nhanh chóng đi đến bên cạnh sư phụ, trực tiếp quỳ gối trước mặt hai Thánh Nhân.
Thần Phật khắp trời phù hộ, hy vọng Thánh Nhân có thể đại nhân đại lượng, không so đo với ta.
Thần Phật khắp trời: Cho dù bọn ta muốn phù hộ ngươi, cũng không có thực lực này!
Nữ Oa thản nhiên nhìn Đại Tự Tại, nói: “Thì ra là ngươi. Ít nhất thì ngươi còn có mắt nhìn hơn đệ tử này của ngươi.”
Đại Tự Tại lúng túng đến mức không biết nên nói gì mới ổn.
Lúc này, Lý Nguyên mở miệng nói: “Được rồi, đừng dọa bọn họ nữa, dù sao cũng là khách, để bọn họ lên lầu đi.”
Mặc dù hành vi của bọn họ cần thương lượng, nhưng bản tính không xấu, Lý Nguyên cũng không muốn làm khó bọn họ.
Hơn nữa, bọn họ còn là sư phụ sư tỷ của Lý Tú Ninh.
Chính cái gọi là nhìn mặt tăng xem Phật môn.
Thấy Lý Nguyên mở miệng, lãnh ý trên người Nữ Oa và Hậu Thổ đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng.
Nhiệt độ trong phòng cũng tăng lên.
Nữ Oa cười nói: “Vốn cũng không muốn dọa bọn họ.”
Nàng nói với Đại Tự Tại và Vân Lam: “Các ngươi đứng lên đi.”
Lúc này Đại Tự Tại và Vân Lam mới thở phào nhẹ nhõm.
“Đa tạ hai vị nương nương.”
Sau khi hai người họ đứng lên thì không dám ngây ngốc nhiều, vội vàng cáo từ lên lầu hai.
Áp lực đứng chung với Thánh Nhân thực sự quá lớn.
Ở lâu thì trái tim sẽ không chịu đựng được.
Mọi người trở lại phòng, cả đám nhìn nhau, không nói gì, không biết nên nói cái gì mới ổn.
Đều có cảm giác không chân thật.
“Hai người vừa rồi là Thánh Nhân?”
Cũng không biết trôi qua bao lâu, lúc này Vân Hà mới phục hồi tinh thần, trong miệng lẩm bẩm nói.
“Dường như Thánh Nhân có quan hệ không nhỏ với Lý công tử.”
Vân Mông rung động nói.
Vẻ mặt Vân Lam tràn đầy lo lắng nói: “Vừa rồi ta không đắc tội với Thánh Nhân đó chứ?”
Đại Tự Tại nhìn đệ tử một cái: “Ngươi nói xem? Nếu như không phải Lý công tử mở miệng, không biết vừa rồi sẽ xảy ra chuyện gì đó!”
“Các ngươi nói Thánh Nhân và Lý công tử rốt cuộc có quan hệ gì?”
Có người hỏi, Đại Tự Tại nghiêm túc nhắc nhở: “Bất kể là quan hệ gì, đều không phải chúng ta có thể thảo luận, cẩn thận tai họa từ miệng.”
Mọi người thấy biểu cảm nghiêm túc của sư phụ, cũng trở nên nghiêm túc, không dám nhiều chuyện. Đại Tự Tại lại nói: “Chúng ta vẫn nên thu dọn một chút, mau rời khỏi nơi này, ở lại nơi này, áp lực quá lớn.”
Mọi người vội vàng gật đầu.
Nghĩ đến dưới lầu có hai Thánh Nhân, lập tức đứng ngồi không yên, áp lực không phải người bình thường có thể chịu đựng được, mọi người vội vàng thu dọn một lượt, sau đó chuẩn bị xuống lầu.
Nhưng Đại Tự Tại vừa đi tới cửa cầu thang, đột nhiên nghe thấy một tràn động tĩnh truyền đến, trực tiếp ngây ngẩn cả người.
Biểu cảm đờ đẫn không nói nên lời.
Mà đệ tử phía sau nàng, ai nấy đều há to miệng, sững sờ tại chỗ, cứ giống như choáng váng vậy.
Sau khi Vân Lam và Đại Tự Tại lên lầu thì Nữ Bạt đi rửa chén.
Nữ Oa lập tức gấp gáp hỏi Lý Nguyên: “Đát Kỷ nói cho ta biết, ngươi nói hồng hoang sẽ xảy ra thay đổi lớn trước nay chưa từng có, không biết là thay đổi gì?”
Đát Kỷ ở bên cạnh cũng nhìn chằm chằm Lý Nguyên không chớp mắt.
“Ting ting ting.”
Lý Nguyên vẫn chưa mở miệng thì đã nghe thấy một tiếng chuông gió vang lên.
Chỉ thấy một lão già có dáng vẻ gầy gò, mặc đạo bào màu xám trắng, chống một cây gậy gỗ đi vào quán trọ.
Nữ Oa và Hậu Thổ thấy lão già, trong lòng giật mình, vội vàng đứng lên, hành lễ với lão già nói: “Đệ tử Nữ Oa/ Hậu Thổ, bái kiến lão sư.”
Hóa ra, lão già này chính là Hồng Quân đạo nhân.
Mà sở dĩ Đại Tự Tại và đệ tử của nàng ngây ra cũng là bởi vì nghe thấy Nữ Oa và Hậu Thổ xưng hô Hồng Quân.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ Đạo Tổ trong truyền thuyết, Hồng Quân dùng thân hợp Thiên Đạo cũng tới.
Có thể tưởng tượng được sự rung động trong lòng bọn họ.
Đều có kích động da đầu muốn nứt ra.
Quan trọ này rốt cuộc có ma lực gì, chẳng những khiến Thánh Nhân đến đây, mà ngay cả Đạo Tổ cũng đích thân đến đây?
Trong lòng Đại Tự Tại nghĩ mãi không ra.
Hồng Quân gật đầu với Nữ Oa và Hậu Thổ, sau đó đi tới trước mặt Lý Nguyên, cung kính hành lễ: “Bái kiến Lý tiền bối. Có chỗ quấy rầy, mong Lý tiền bối thứ lỗi.”
Tạch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận