Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 328 - Ta không phải Thánh Nhân, ta không hiểu

Lúc trước nàng thấy Hậu Thổ ở chung với Lý Nguyên có cử chỉ thân mật, còn suy đoán Hậu Thổ có phải là thích Lý Nguyên hoặc là thích món ăn ngon của Lý Nguyên hay không? Cho nên mới không có tôn ti của Thánh Nhân?
Nhưng bây giờ nàng lại nhìn thấy Thông Thiên giáo chủ nịnh nọt Lý Nguyên, dường như là sợ đắc tội với Lý Nguyên vậy, nàng không khỏi có hơi nghi ngờ lời trước đó Thược Dược nói với nàng có phải đều là thật hay không.
Lúc trước Thược Dược nói, Hồng Quân không sánh được với công tử nhà ta.
Long Cát vốn dĩ vẫn luôn không để tâm.
Nhưng bây giờ thấy thái độ của Thông Thiên giáo chủ, Long Cát lại thấy hơi tin những lời vô cùng không đáng tin này rồi.
Nếu không phải thực lực của bản thân Lý Nguyên lợi hại, Thánh Nhân làm sao có thể khom lưng khụy gối như vậy?
Nhưng thực lực của Lý Nguyên, thực sự vượt xa Thánh Nhân sao?
Nghĩ đến đây, Long Cát lại cảm thấy thật không chân thực.
Thực sự là sự thực này, quá là khiến người ta khó chấp nhận rồi.
Dù sao, trong quan niệm cố hữu của nàng, Thánh Nhân là không thể vượt qua, là sự tồn tại chí cao của hồng hoang, vượt qua Thánh Nhân, ngoại trừ Đạo tổ đại diện Thiên Đạo ra, nàng thực sự không thể tưởng tượng còn có người khác có thể làm được.
Haiz, hao tổn tâm trí quá đi, rốt cuộc thì chân tướng của sự thực là gì?
Cò có, hồ nước hóa thân thế giới hồng mông, là tất cả Thánh Nhân đều có thể làm được, hay chỉ có Lý Nguyên mới có thể làm được?
Long Cát không phải Thánh Nhân, nàng không hiểu.
Nếu như đồ đệ đã không làm loạn, Thông Thiên giáo chủ cũng hoàn toàn yên tâm rồi.
Hắn nhanh chóng tự mình rót cho mình một chén trà Ngộ Đạo.
Thưởng thức một ngụm, chợt lộ vẻ mặt vô cùng thỏa mãn: “Haiz, vẫn là trà Ngộ Đạo của Lý đạo hữu ngon, uống trà Ngộ Đạo của Lý đạo hữu, rồi uống trà Thượng Thanh Linh ở Bích Du Cung của ta, căn bản không có một chút vị trà nào.”
Xoạch! Trong viện đột nhiên vang lên một loạt tiếng cằm rơi xuống.
Tùy Thị Lục Tiên, Long Cát công chúa đều trở nên nghẹn họng, trố mắt, mắt không di chuyển nhìn chằm chằm vào ấm trà trên bàn, biểu cảm đờ ra.
Thứ Lý Nguyên uống lại là trà Ngộ Đạo trong truyền thuyết?
Trà Ngộ Đạo không phải là Hỗn độn linh căn trong truyền thuyết sao, Lý Nguyên làm sao mà có được?
Hơn nữa, trà Ngộ Đạo không phải là nên vào lúc gặp phải trở ngại, mới pha một chén nhỏ, dùng để ngưng thần tĩnh khí, tiến vào trạng thái giác ngộ sao?
Tại sao còn có thể dùng linh bảo tuyệt thế - trà Ngộ Đạo để uống cho vui?
Cái này, cái này, mấy người đã không biết nên biểu đạt sự kinh hãi trong lòng thế nào rồi.
Uống trà Ngộ Đạo, Thông Thiên giáo chủ tò mò hỏi Lý Nguyên và đám người Ô Vân Tiên: “Các ngươi trước đó đang nói gì?”
Lý Nguyên hờ hững đáp: “Ô Vân Tiên bảo ta tính toán vận mệnh cho hắn.”
Thông Thiên giáo chủ nghe vậy, không khỏi lộ vẻ mặt cực kỳ hứng thú: “Đã tính chưa? Vận mệnh hắn thế nào?”
Lý Nguyên thản nhiên đáp: “Rất không tốt, tương lai hắn sẽ bị nuôi trong một chiếc ao, dùng để trấn áp khí vận công đức.”
Phụt! Ô Vân Tiên không nhịn được, trực tiếp phun ra.
Mình lại bị nuôi trong một chiếc ao? Mẹ nó, ta từ lâu đã hóa hình rồi, còn có thể bị người khác nuôi như là sủng vật?
Ai dám nuôi ông đây?
Mấy người Kim Cơ Tiên, Cù Thủ Tiên cũng nghe đến há mồm trợn mắt.
Phải biết rằng, Ô Vân Tiên là thủ lĩnh của Tùy Thị Thất Tiên, ái đồ tâm phúc của Thông Thiên giáo chủ, sao lại có thể bị nuôi trong ao?
Thông Thiên giáo chủ lại có thể bằng lòng?
Bọn họ cảm thấy Lý Nguyên tính cũng quá không đáng tin rồi.
Chỉ có Thông Thiên giáo chủ cau chặt mày lại, lộ vẻ kinh hãi đến bay màu.
Hắn biết Lý Nguyên tính toán không có sai sót, nếu như đã nói Ô Vân Tiên bị nuôi trong ao, nhất định là không thể sai rồi.
Nói như vậy, đệ tử tâm đắc của mình sẽ bị người ta bắt đi trong lượng kiếp lần này rồi?
Thông Thiên giáo chủ nhất thời chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng nặng nề.
Ô Vân Tiên phản ứng lại, vẻ mặt hắn không tin nói với Lý Nguyên: “Lý tiền bối tính sai rồi sao, ta làm sao có thể bị nuôi trong ao chứ?”
“Đúng vậy.”
Kim Cơ Tiên cũng nói phụ họa theo: “Ô Vân Tiên sư huynh là thủ lĩnh Tùy Thị Thất Tiên của Triệt giáo, ai dám để hắn đên trấn áp khí vận công đức chứ?”
“Tuyệt đối không có khả năng này.”
Tì Lư Tiên khẳng định.
Lý Nguyên không mở miệng, chỉ thấy Thông Thiên giáo chủ đột nhiên vô cùng nghiêm khắc nói với Ô Vân Tiên: “Lý đạo hữu tính toán không có sai sót, sẽ không sai, sau này ngươi phải chăm chỉ tu luyện, ứng phó tốt với lượng kiếp.”
Ô Vân Tiên thấy vẻ mặt của sư phụ nghiêm trọng như vậy, không khỏi trở nên bắt đầu lưỡng lự.
Sư phụ nói Lý Nguyên tính toán không có sai sót, dĩ nhiên không phải giả.
Lẽ nào trong tương lai ta thực sự bị người khác muôi thành sủng vật ư?
Thật là bi thảm quá rồi?
Những người khác cũng có hơi không chấp nhận nổi.
Điều này cũng thực sự khó tin quá rồi.
Thủ lĩnh của Tùy Thị Thất Tiên lại bị nuôi trong ao thành sủng vật, Triệt giáo có thể bằng lòng, sư phụ có thể bằng lòng?
Lẽ nào Triệt giáo sẽ gặp phải nguy cơ lớn?
Nghĩ đến đây, trong lòng tất cả mọi người đều không khỏi loạn lên.
Thông Thiên giáo chủ nghĩ một chút, chợt đặt chén trà xuống, thỉnh cầu với Lý Nguyên: “Hôm nay vừa hay đúng lúc, hay là Lý đạo hữu giúp ta thôi tính cho mấy đệ tử này hết đi, xem vận mệnh của bọn họ lần lượng kiếp này như thế nào? Xin nhờ rồi.”
Kim Cơ Tiên, Tì Lư Tiên, Cù Thủ Tiên, Kim Quang Tiên, Linh Nha Tiên không khỏi lộ vẻ mặt hiếu kỳ.
Lý Nguyên nhìn Kim Cơ Tiên, nói: “Người này có thể bình an thoát thân trong sát kiếp, chỉ là tương lai hắn sẽ nản lòng ngã chí, sẽ lựa chọn sống ẩn dật.”
Nản lòng ngã chí?
Kim Cơ Tiên nghĩ không hiểu, mình sao mà có thể nản lòng ngã chí?
Có điều có thể bình an thoát thân ở sát kiếp đã khiến hắn cảm thấy nhẹ nhàng hạnh phúc rồi.
Lý Nguyên lại nhìn Tì Lư Tiên: “Người này có thể tự bảo vệ mình trong sát kiếp, chỉ là tương lai hắn sẽ ở bên cạnh chiếc ao của Ô Vân Tiên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận