Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1836 - Hành động của Kim quốc

Hoàn Nhan Hồng Liệt là đứa con thứ sáu của đế vương Đại Kim quốc, lão tử bản thân bị nhục, hắn là con trai, sao có thể nhịn được?
U quang trong mắt Tát Mãn đại thượng sư chuyển động, hắn đề nghị: “Đối phương đang ở trong khu vực Đại Đường, chúng ta có thể xin bệ hạ dâng thư cho nữ hoàng Đại Đường, dâng lễ vật trân quý, để nữ hoàng Đại Đường giúp chúng ta trừng trị tên cuồng vọng này.”
“Người này cũng dám nhục nhã hoàng đế Kim quốc, vũ nhục vương tử Kim quốc, nữ hoàng Đại Đường cũng là đế vương, vì giữ gìn uy nghiêm vương thất Hồng Hoang, hơn nữa lễ vật chúng ta dâng lên, Nữ hoàng bệ hạ có lẽ sẽ không ngồi yên mà không để ý đến thỉnh cầu của chúng ta,. Mà chỉ cần nữ hoàng Đại Đường ra tay, thu thập từng Chuẩn Thánh nho nhỏ, quả thực rất đơn giản.”
Dương Khang nghe vậy, không khỏi vui mừng quá đỗi.
Chỉ cần có thể mời nữ hoàng Đại Đường ra tay, vậy bản thân báo thù không phải là có hy vọng sao, hắn vội vàng thỉnh cầu nói với Hoàn Nhan Hồng Liệt: “Phụ vương, xin ngươi nhất định phải báo thù cho con!”
Hoàn Nhan Hồng Liệt nhìn một lão già tuổi già sức yếu, răng lọt gió, tự xưng con, chỉ cảm thấy trong dạ dày một trận sông cuộn biển gầm.
Quá ghê tởm!
Hắn cũng phải dùng nghị lực rất lớn, lúc này mới kiềm chế được xúc động muốn nôn mửa của bản thân.
Hắn nhịn xuống ghê tởm, nói với Dương Khang: “Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi. Giữ gìn uy nghiêm hoàng thất Đại Kim quốc chúng ta. Vậy ta đi thỉnh cầu bệ hạ, kêu bệ hạ dâng thư cho nữ hoàng Đại Đường, mong Nữ hoàng bệ hạ, thay giúp chúng ta trừng trị tên cuồng vọng này.”
Dương Khang thấy phụ vương đồng ý, trong lòng rất vui sướng.
Hừ, tu vi ngươi rất sâu thì có thể thế nào?
Đáng tiếc, thế giới này, không chỉ so tu vi, còn phải so gia thế bối cảnh.
Tu vi ngươi cao tới đâu, nhưng bối cảnh không được, cuối cùng còn không phải cúi đầu xưng thần!
Mà nói bối cảnh, một ông chủ khách điếm như ngươi, làm sao so được với hoàng thất bọn ta?
Hoàng đế Đại Kim quốc -- Hoàn Nhan Tự, biết được có người dám vũ nhục mình, bản thân cũng không xứng xách giày cho đối phương, không khỏi long nhan giận dữ.
Hắn lập tức tự mình viết cho nữ hoàng Đại Đường một phong thư, mong nữ hoàng Đại Đường có thể ra tay trừng trị đồ đệ cuồng vọng dám can đảm vũ nhục hắn, giữ gìn tôn nghiêm của tất cả hoàng thất Hồng Hoang.
Chờ thư viết xong, gửi chung với lễ vật cho nữ hoàng Đại Đường, cùng nhau ra roi thúc ngựa đưa đến kinh thành Đại Đường.
Hoàn Nhan Tự cho rằng, dựa vào quan hệ của Đại Kim hắn và Đại Đường, có lẽ nữ hoàng Đại Đường sẽ nể mặt hắn.
Không bao lâu, Hoàn Nhan Tự nhận được thư hồi âm do nữ hoàng Đại Đường tự tay viết.
Biết được là thư do nữ hoàng Đại Đường tự tay viết, đám người Hoàn Nhan Tự, Hoàn Nhan Hồng Liệt, Tát Mãn đại thượng sư, cùng với quốc sư Đại Kim quốc, Tể tướng đều có vẻ vô cùng kích động và hưng phấn.
Có thể tự mình nhận được hồi âm của nữ hoàng Đại Đường bệ hạ, đây đúng là hiếm có.
Dù sao tuy rằng, mọi người cùng là đế vương, nhưng nữ hoàng Đại Đường, chính là thánh nhân độc chiếu mãi mãi, căn bản không phải đế vương khác có thể đánh đồng.
“Xem ra, nữ hoàng Đại Đường bệ hạ vẫn khá coi trọng Đại Kim quốc chúng ta!”
Hoàn Nhan Hồng Liệt vui vẻ nói.
Trong lòng không khỏi sinh ra loại cảm giác vinh dự.
Tát Mãn đại thượng sư vuốt chòm râu của hắn nói: “Chứng tỏ, thực lực Đại Kim quốc chúng ta nhận được sự tán thành của nữ hoàng Đại Đường.”
Tể tướng Kim quốc vuốt mông ngựa nói: “Nhờ vào bệ hạ thánh minh, lúc này mới khiến cho thực lực quốc gia của Đại Kim quốc chúng ta, phát triển không ngừng, do đó dẫn tới nữ hoàng Đại Đường coi trọng. Ví dụ thời gian dài, nói không chừng thực lực quốc gia của Đại Kim chúng ta, còn có thể vượt qua Đại Đường.”
“Ha ha ha.”
Hoàng đế Đại Kim quốc - Hoàn Nhan Tự mừng rỡ cười toe tóet.
Hắn vừa vui sướng cười to, vừa ra vẻ khiêm tốn nói: “Đây không phải công lao một mình trẫm, Đại Kim quốc có thể có thành tựu hôm nay, toàn bộ nhờ chư vị ái khanh cùng nhau cố gắng.”
Hoàn Nhan Hồng Liệt tò mò nói:
“Chúng ta vẫn nên nhanh chóng xem thử nữ hoàng Đại Đường viết cái gì.”
Tát Mãn đại thượng sư tự tin nói: “Khẳng định là giúp chúng ta dạy dỗ đám cuồng nhân cả gan vũ nhục bệ hạ.”
Nụ cười Hoàn Nhan Tự nở đầy mặt mở thứ nữ hoàng Đại Đường viết cho hắn.
Chỉ thấy nụ cười trên mặt Hoàn Nhan Tự đọng lại, vốn dĩ mặt mày hớn hở, nhất thời trướng đến đỏ bừng.
Chòm râu trên mặt cũng không chịu khống chế run rẩy.
Tay cầm thư cũng đang run rẩy.
Đám người Hoàn Nhan Hồng Liệt, Tát Mãn đại thượng sư thấy thế, sắc mặt nhất thời tràn ngập nghi hoặc sao bệ hạ biểu hiện kích động như vậy?
Chẳng lẽ, nữ hoàng Đại Đường bệ hạ viết lời gì khen tặng bệ hạ trong thư?
Cho nên lúc này bệ hạ mới làm lố như thế?
Nhưng mà, nếu là Đại Kim quốc có thể lấy được khen ngợi của nữ hoàng Đại Đường, quả thật là một chuyện đáng để khoe khoang.
“Bốp!”
Lúc mọi người ở đây miên man bất định, đột nhiên, Hoàn Nhan Tự vỗ thật mạnh xuống tay vịn của long ỷ.
Bởi vì quá mức dùng sức, tay vịn long ỷ do Tiên thiên linh căn chế tác, vậy mà cũng bị Hoàn Nhan Tự đập gãy.
Mà biểu cảm của Hoàn Nhan Tự cũng trở nên râu tóc đều dựng, cuồng nộ không thôi.
Đám người Hoàn Nhan Hồng Liệt, Tát Mãn đại thượng sư, Tể tướng Kim quốc, thân vương thấy dị biến như vậy, một đám không khỏi trở nên sợ hãi.
Hoàn Nhan Hồng Liệt vội vàng dò hỏi: “Bệ hạ, chuyện gì tức giận như vậy?”
“Ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi.”
Nhưng mà, Hoàn Nhan Hồng Liệt quan tâm, lại nghênh đón một trận quở trách đổ ập xuống của phụ vương này.
Chỉ thấy Hoàn Nhan Tự chỉ vào cái mũi của Hoàn Nhan Hồng Liệt, giận tím mặt mắng: “Đều tại ngươi, còn có đứa con dã chủng kia của ngươi, gây phiền toái to lớn cho Đại Kim quốc ta. Cái này xem ngươi khắc phục hậu quả như thế nào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận