Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1974 - Sát thần Tô Trường Ly!

Ngoại trừ con người là nô lệ của thú nhân hay người ngoài đến đây buôn bán, chẳng còn nhìn thấy thú nhân này có thể đứng thẳng.
Hành động của Tô Trường Ly chẳng mấy chốc đã lan đến tai Thú Hoàng ở thủ đô thú nhân.
Thú Hoàng vừa khiếp sợ vừa giận tím người.
Mới đầu hắn vẫn chưa biết đó là Tô Trường Ly đang trả thù hắn.
Hắn chỉ nghĩ đây là một hành động điên cuồng của kẻ ngông cuồng nào đó.
Hắn sẽ khiến đối phương trả giá đắt cho hành vi điên cuồng ấy.
Thần Niệm khổng lồ của Thú Hoàng trực tiếp phóng khỏi hoàng cung, xuyên qua thiên địa.
Những nơi Thần Niệm bay qua, thiên địa càn khôn tức khắc nổi lên vô số gió xoáy cuồn cuộn.
Thiên địa biến sắc, hư không phát cuồng, vô số sinh linh kinh hồn bạt vía, chỉ cảm thấy như tận thế sắp giáng xuống.
Cùng lúc Thú Hoàng xuất Thần Niệm, tám Đại Đế của đại lục Tinh Hà cũng cảm nhận được thiên địa rung chuyển, lập tức đồng thời mở mắt ra.
Bọn họ lao nhao đưa mắt theo phương hướng đế vương thú nhân.
“Thú Hoàng phát điên vì cái gì? Sao lại tạo ra động tĩnh lớn như vậy?”
Giáo hoàng đế quốc Thần Thánh – Quang Minh Đại Đế nhíu mày.
“Kẻ nào chọc tới tên điên kia?”
Thương Thiên Đại Địa chép miệng.
“Rốt cuộc cũng chỉ là loài thú vật, xử sự vẫn cứ bốc đồng thế đấy.”
Võ Cực Đại Đế lắc đầu nói.
Thật ra sở dĩ Thú Hoàng gây ra động tĩnh lớn như vậy không phải vì hắn nổi điên hay bốc đồng gì, chỉ là hắn muốn người đời kinh sợ mà thôi.
Hắn muốn cho người đời biết rằng, nếu dám to gan mạo phạm tộc thú nhân thì họ chắc chắn sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ lôi đình của hắn.
Trong nháy mắt, thần thức Thú Hoàng đã quét qua tình hình ở nơi xảy ra thảm kịch của thú nhân tộc.
“A!”
Khi nhìn thấy trong vòng mấy ngàn dặm về phía nam là thi thể thú nhân chất đống như núi, máu chảy thành sông, biết bao nhà cửa bị phá huỷ, vô số thành trì bị san thành bình địa, hàng trăm triệu thú nhân nhưng tìm mãi không thấy ai sống sót, Thú Hoàng không khỏi gầm lên phẫn nộ.
Tiếng gầm rú thịnh nộ khủng khiếp làm cả đại lục Tinh Hà run rẩy, hàng vạn đại dương đại dương của đại lục Tinh Hà vì vậy mà đồng thời dâng lên những cơn sóng gió động trời.
Bầu trời trên toàn Tinh Hà đột nhiên tối đi ba phần.
Thấy vậy, bảy Đại Đế khác trên đại lục Tinh Hà cùng nhau nhíu mày.
“Rốt cuộc Thú Hoàng xảy ra chuyện gì? Sao lại tức giận thế này?”
Mặc Uyên Đại Đế khẽ lẩm bẩm.
“Chuyện gì lại có thẻ khiến Thú Hoàng gầm thét như vậy?”
Trên mặt Vĩnh Sinh Đại Đế hiện ra nét hiếu kì…
Tiếp đó, hắn lập tức thi triển Vĩnh sinh chân nhãn, quan sát tình cảnh trong Thú nhân tộc.
Trong một lúc, tất cả Đại Đế đều cùng thi triển thần thông riêng của mình để thăm dò tình hình bên trong Thú nhân tộc.
Bọn họ muốn biết tại sao Thú Hoàng tự dưng nổi điên lên.
Rất nhanh sau đó, các Đại Đế đã phát hiện cảnh tượng thảm khốc ở quận phía nam thuộc đế quốc Thú Nhân, đám Đại Đế nhất thời trợn trừng mắt nhìn, trên mặt lập tức để lộ vẻ sửng sốt.
“Thì ra là con cháu Thú Hoàng bị người ta tàn sát, thảo nào Thú Hoàng điên tiết đến thế!”
“Kẻ nào lại dám đụng đến Thú hoàng, đây chẳng phải là không giết hết thú thì không ngừng sao?”
“Vậy mà chém giết cả mấy tỷ thú nhân, quả thực to gan lớn mật, dù là Đại Đế chúng ra cũng chẳng dám làm vậy nhỉ? Hắn không sợ Thú Hoàng trả thù à?”
“Hay ho rồi đây, bao năm nhàm chán, cuối cùng cũng xảy ra một chuyện thú vị.”
“Ha ha, có trò hay để xem!”
Tuy Thú Hoàng đã nhận được báo cáo rằng có kẻ đang tàn sát Thú nhân tộc, nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ tình hình lại ác liệt thế này.
Đây đúng là thảm sát mà!
Tuy Thú Hoàng tàn bạo, nhưng sau khi chứng kiến thú dân của mình bị đồ sát bằng sạch, hắn vẫn nổi giân đến mức hốc mắt sắp nứt ra, lông trên người dựng đứng.
Nhưng chỉ mới vài ngày ngắn ngủi, kẻ nào có thể gây ra thiệt hại lớn đến vậy?
Đó không phải việc tu sĩ bình thường làm được.
Ít nhất phải là Chuẩn Tiên Vương, thậm chí Tiên Vương mới có sức mạnh này?
Suy cho cùng, mỗi thành trì Thú nhân tộc đều có rất nhiều chí tôn, hay chân tiên trấn thủ.
Không có thực lực tiên vương, căn bản không cách nào gây ra cuộc giết chóc khủng khiếp này trong một thời gian ngắn.
Song, tiên vương kia là ai, vậy mà không sợ ta báo thù, dám ra tay độc ác trong đất Thú nhân tộc ta?
Rốt cuộc kẻ đó có thâm thù đại hận gì với Thú nhân tộc ta?
Thế mà lái sử dụng cách thức tàn nhẫn này để thảm sát già trẻ nam nữ Thú nhân tộc?
Trong cơn phẫn nộ, Thú Hoàng cũng không khỏi có chút ngờ vực.
Dù sao chỉ cần đối phương có chỉ số thông minh thì nên biết hậu quả nghiệm trọng sau khi làm ra tay.
Đây hoàn toàn là mối thù một mất một còn giữa ta, Thú nhân tộc và hắn.
Tuy trong lòng Thú Hoàng nổi điên đến mức sắp nổ tung nhưng động tác của hắn không chần chừ chút nào.
Thần Niệm khổng lồ điên cuồng quét qua nhất cử nhất động trong lãnh thổ, cố gắng tìm ra tên cuồng đồ to gan lớn mật kia.
Tô Trường Ly không hề che giấu dã tâm của mình, lúc này nàng vẫn tiếp tục tàn sát thú nhân.
Vì vậy, rất nhanh sau đó, Thú Hoàng đã tìm ra một kẻ khả nghi.
Khi bị phát hiện, đối phương vẫn đang đồ sát thú nhân trong thành Cự Lộc, hắn giận đến độ cơ thể vô thức run lên.
Người này thật sự quá ngông cuồng, không coi ai ra gì.
Ta mới phát ra khí tức là cả đại lục Tinh Hà bị kinh động, nhưng tên kia vẫn tàn sát thành trì thú nhân, không biết đường lẩn trốn.
Rõ ràng là đang khiêu khích uy nghiêm của Thú Hoàng!
Nhưng rất nhanh, vẻ phẫn nộ trên mặt Thú Hoàng đã bị thay thế bởi sự khiếp sợ. Hắn đột nhiên phát hiện kẻ cuồng đồ đang thảm sát Thú nhân tộc trông giống tám, chín phần với Trường Ly Đại Đế - người đã mất tích từ một ngàn năm trước. Song dường như đối phương còn trẻ trung, xinh đẹp động lòng người và lạnh lùng thánh khiết hơn xưa nhiều.
Lẽ nào đối phương là Trường Ly Đại Đế - Tô Trường Ly?
Nàng chưa chết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận