Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 511 - Hạo Thiên, Dao Trì nhếch miệng cười xấu xa

Mặt Long Cát công chúa ửng hồng lên.
Nàng đương nhiên thích Lý Nguyên nhưng từ trước đến nay, thái độ của Lý Nguyên đối với nàng dường như không có ý gì.
Nhưng vừa rồi Lý Nguyên chủ động giúp nàng từ chối nhân duyên với Hồng Cẩm, nàng lại có chút nghi ngờ, có phải thật ra Lý Nguyên cũng có chút thích ta không?
Trong lòng Long Cát công chúa hỗn loạn vô cùng, vừa cảm thấy Lý Nguyên chướng mắt nàng, lại ảo tưởng, nói không chừng Lý Nguyên cũng thích nàng thì sao?
Nếu không thì sao lại chủ động giúp ta?
Trong lòng nàng nảy sinh vô vàn ý nghĩ, nhưng sắc mặt cũng không do dự lâu lắm, nàng không trả lời vấn đề của phụ mẫu mà hỏi ngược lại: “Phụ vương, mẫu hậu, sao các ngươi xưng hô với Thược Dược tỷ tỷ và Dương bá là tiền bối? Lẽ nào bọn họ vô cùng lợi hại sao?”
Hạo Thiên chợt nói: “Nói như vậy, ngươi cũng không biết tu vi thật sự của Thược Dược tiền bối hả?”
Thảo nào lại dám gọi Thiên Đạo Thánh Nhân là tỷ tỷ.
Long Cát công chúa nói: “Trước đây Thược Dược tỷ tỷ nói với ta, Thánh Nhân cũng không bằng nàng, nhưng ta cũng không biết có phải nàng nói thật không, bởi vì quá vô lý, nhưng trên người nàng thật sự có rất nhiều chỗ khiến người ta thấy kỳ lạ.”
“Là sự thực.” Dao Trì gật đầu nói.
Hạo Thiên: “Thược Dược tiền bối còn lợi hại hơn cả Thánh Nhân.”
Xoạch!
Long Cát công chúa ngạc nhiên há hốc miệng.
Không ngờ là thật!
“Chẳng lẽ tu vi của Thược Dược tỷ tỷ có thể so sánh với Đạo Tổ sao?” Nàng khó tin hỏi.
Hạo Thiên: “Không kém bao nhiêu.”
Răng rắc!
Long Cát vừa nghe xong thì nghe thấy tiếng da đầu mình như nứt ra.
Tu vi Thược Dược không cách Đạo Tổ bao nhiêu, không phải nàng chính là Thiên Đạo hả?
“Trời ạ, nếu tu vi của Thược Dược tỷ tỷ cao như vậy, sao nàng lại làm nha hoàn của Lý Nguyên?”
“Ai biết được?” Dao Trì bất đắc dĩ nói.
Đây cũng là chỗ mà nàng và Hạo Thiên không lý giải được.
Hạo Thiên nhắc nhở nữ nhi: “Chẳng những tu vi của Thược Dược tiền bối là Thiên Đạo mà tu vi của Dương tiền bối kia cũng vậy, sau này ngươi chớ có mạo phạm đến hắn.”
Long Cát công chúa chỉ cảm thấy não mình không đủ dùng.
Thế mà Dương bá cũng là Thiên Đạo Thánh Nhân?
Chuyện này quá vô lý, thật khó tin!
Có phải phụ vương điên rồi không?
Chắc không phải giờ ta đang nằm mơ chứ?
Sao Lý Nguyên lại có hai người hầu là Thiên Đạo chứ?
Long Cát chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn, các loại nghi vấn tràn ngập trong đầu, xoắn thành một mớ rối tinh.
Cũng không biết qua bao lâu, nàng mới hồi phục tinh thần lại, nàng nhìn phụ thân rồi lại nhìn mẫu thân, ngây ngốc hỏi: “Tu vi của Lý công tử rốt cuộc cao bao nhiêu?”
“Ai biết được?” Hạo Thiên không có cách nào trả lời.
Trong lúc nói chuyện, xa giá đã bay đến Thiên Nam môn.
Long Cát công chúa thấy thế, nói: “Ta sẽ không trở về cùng các ngươi, ta còn muốn đến Tây Kỳ.”
Dao Trì gật đầu: “Ngươi trở về đi, chúng ta sẽ tìm Phù Nguyên Tiên Ông nói chuyện của Hồng Cẩm.”
Hạo Thiên dặn dò: “Nhớ kỹ sau này đến phủ đệ của Lý tiền bối nhiều hơn một chút.”
Quan hệ cũng sẽ không phai nhạt.
“Biết rồi!”
Long Cát phất tay một cái, lập tức cưỡi Thanh Loan bay về phía Nhân giới.
Nhìn bóng lưng rời đi của nữ nhi, Dao Trò cảm khái hỏi Hạo Thiên: “Ngươi nói, Lý tiền bối có thật sự vừa ý Long Cát không?”
Hạo Thiên lắc đầu: “Chỉ sợ không có khả năng, cao nhân như Lý tiền bối sao có thể để ý đến Long Cát?”
“Ôi, nếu như Long Cát có thể lọt vào mắt xanh của Lý tiền bối thì tốt rồi.” Dao Trì hy vọng nói.
Ôi!
Hạo Thiên thở dài.
Ngược lại hắn cũng hy vọng xa vời như vậy, đáng tiếc, hắn tự biết mình.
Nữ nhi của mình mặc dù có dung mạo khuynh quốc khuynh thành nhưng so với Hằng Nga còn kém nửa phần, càng chưa nói so sánh với Thược Dược.
Sao Lý tiền bối có thể để ý đến?
“Nhưng cho dù không thể làm bạn đời, nhưng chỉ cần có thể làm bạn bè thôi cũng là cơ duyên rất lớn!” Hạo Thiên tự lẩm bẩm.
Dao Trì đồng ý gật đầu.

Thiên cung.
Quỳnh Hoa cung.
Nơi này là chỗ bình thường Dao Trì Kim Mẫu ở.
Một đám tiên tử mặc y phục lộng lẫy, thướt tha, đang thành kính bay đến nơi này.
Chính là mấy người Thất Tiên Nữ.
“Cũng không biết đột nhiên mẫu hậu gọi bảy người chúng ta đến đây có gì căn dặn?” Thất muội Trương Ngọc yên hỏi với vẻ mặt tò mò.
“Có thể có chuyện cần chúng ta chuẩn bị.” Nhị tỷ Trương Ngọc Hoàn suy đoán nói.
Tam tiên nữ Trương Ngọc Lan cau mày nói: “Có hơi kỳ lạ, vậy mà mẫu hậu lại gọi chúng ta đến tẩm cung của nàng, trước đây khi mẫu hậu triệu kiến chúng ta thì đều là đến đại điện.”
“Đúng là hơi kỳ lạ.” Tứ muội Trương Ngọc Uyển nói theo.
“Được rồi, đừng bàn tán nữa, đến rồi sẽ biết thôi.” Đại tỷ Trương Ngọc Mị nhỏ giọng nhắc nhở.
Mọi người thoáng cái đã tiến vào hậu hoa viên, lập tức không nói nữa, mà là cúi đầu cung kính đi vào trong tẩm cung của Dao Trì Kim Mẫu.
Bảy người vừa tiến vào tẩm cung đã ngạc nhiên thấy mẫu hậu lại đang đứng ở cửa.
Một khuôn mặt tươi cười yêu kiều nhìn các nàng, dường như đang nghênh đón các nàng vậy.
Chuyện này sao có thể?
Bình thường mẫu hậu đang mang vẻ nghiêm túc, không đùa cợt, vô cùng chú trọng lễ nghi.
Làm sao nàng lại có thể ra đón tiếp chúng ta?
Bảy người nhịn xuống nỗi nghi ngờ trong lòng, vội vàng hành lễ với Dao Trì: “Bái kiến mẫu hậu.”
Dao Trì tiến lên hai bước, thân thiết kéo tay Trương Ngọc Yên, sau đó tươi cười xinh đẹp nói với mọi người: “Đều là người nhà, đừng đa lễ, mau vào phòng ngồi đi.”
Thất Tiên Nữ nhìn mẫu hậu thân thiết dễ gần như vậy thì trên mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng lại toàn bộ đều ngẩn ngơ.
Các nàng chưa từng thấy Dao Trì đối xử nhẹ nhàng dịu dàng, giọng nói nhỏ như vậy đối với các nàng.
Trước đây, các nàng chỉ thấy Dao Trì có hành động thân mật, tươi cười hiền hậu như vậy với Long Cát công chúa thôi.
Các nàng rất nghi ngờ, người trước mặt này là mẫu hậu sao?
Đặc biệt là Trương Ngọc Yên, nàng bị Dao Trì kéo cánh tay, cả người đều bất ngờ nổi da gà lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận