Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2327 - Lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó lọt!!

Nhạc Linh San đỏ mắt lên, nức nở nói: “Cho nên tất cả đều là lỗi của ta, nếu ta không mù quáng muốn thực hiện nguyện vọng. Phụ thân cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
Ninh Trung Tắc thấy dáng vẻ thương tâm của nhi nữ, nhanh chóng kéo tay của nhi nữ an ủi.
“Việc này không thể trách ngươi, do ngươi không biết năng lực của Cát Tường, vì vậy ngươi không nên tự trách. Ôi, có lẽ đây là vận mệnh của phụ thân ngươi.”
“Đúng rồi.”
Nhạc Linh San đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nàng lau nước mắt trên mặt, tò mò hỏi mẫu thân: “Mẫu thân, Lý công tử nói, ngươi biết tung tích của Tịch Tà kiếm phổ, đây là sự thật sao?”
Ninh Trung Tắc nghe vậy, liền tái mặt vì kinh ngạc, nàng nói không thành tiếng: “Tại sao Lý công tử lại nói ta biết Tịch Tà kiếm phổ?”
Nàng thật sự rất ngạc nhiên.
Dù sao, chuyện nàng biết Tịch Tà kiếm phổ, cho tới bây giờ nàng chưa từng nói với bất kỳ ai, nàng không hiểu tại sao một người xa lạ chưa từng gặp mặt, lại biết được việc này?
Lẽ nào, Lý công tử có thể tính được quá khứ và tương lai sao?
Nhạc Linh San giải thích: “Khi ta tạm biệt Lý Nguyên, nghĩ đến việc sư đệ vẫn vì chuyện Tịch Tà kiếm phổ mà canh cánh trong lòng, mà Lý công tử có thể tính được quá khứ và tương lai, vì vậy đã hỏi Lý công tử về tung tích của Tịch Tà kiếm phổ. Nhưng Lý công tử lại nói mẫu thân biết, kêu ta trở về hỏi mẫu thân, mẫu thân thật sự biết sao?”
Nhạc Linh San nhìn chằm chằm Ninh Trung Tắc không chớp mắt.
Ninh Trung Tắc đối mặt với ánh mắt của Nhạc Linh San, lại có vẻ chột dạ, sắc mặt thay đổi, có vẻ rất do dự.
Nàng không biết có nên đem chuyện Tịch Tà kiếm phổ nói với nhi nữ hay không.
Nếu nói cho nhi nữ biết, vậy sẽ phá hoại hình tượng của Nhạc Bất Quần trong lòng nhi nữ, Nhạc Linh San nhìn thấy vẻ mặt do dự của mẫu thân, trong lòng cũng đã có đáp án.
Xem ra, Lý công tử nói đúng.
Mẫu thân thật sự biết tung tích của Tịch Tà kiếm phổ.
Điều này làm cho tâm trạng Nhạc Linh San trở nên vô cùng phức tạp.
Nàng không hiểu vì sao mẫu thân biết rõ tung tích của Tịch Tà kiếm phổ, nhưng vì lí do gì lại không nói cho mọi người biết?
Lẽ nào mẫu thân cũng muốn tu luyện Tịch Tà kiếm phổ sao?
Nhưng mẫu thân không phải là loại người ham muốn công pháp của người khác đúng không?
Ninh Trung Tắc đấu tranh một lúc, cuối cùng vẫn là mở miệng thừa nhận: “Linh Nhi, ngươi cũng lớn như vậ rồi, tu vi cũng đã vượt qua ta, có một số việc ta cũng không cần giấu ngươi nữa, ta thật sự biết tung tích của Tịch Tà kiếm phổ.”
Nhạc Linh San: “Sao mẫu thân lại biết tung tích của Tịch Tà kiếm phổ vậy?”
Ninh Trung Tắc quay về phía cái bàn trong gian phòng, theo tay áo quét qua mặt bàn.
Bỗng nhiên có một cái áo cà sa màu đỏ, xuất hiện trên mặt bàn.
“Đây chính là Tịch Tà kiếm phổ.”
Nhạc Linh San nhìn áo cà sa, không khỏi há hốc mồm kinh ngạc, nàng không nghĩ tới Tịch Tà kiếm phổ mà vô số người tha thiết mơ ước có được lại do mẫu thân giữ lấy.
Việc này cũng ngoài dự đoán của mọi người rồi.
“Mẫu thân ngươi lấy được Tịch Tà kiếm phổ ở đâu?”
Nhạc Linh San lấy lại tinh thần, vội vàng hỏi.
Ninh Trung Tắc giọng điệu sâu xa nói: “Cái áo cà sa này, thật ra là ta tìm được bên trong nhẫn trữ vật của phụ thân ngươi..”
“Cái gì, lại là tìm được bên trong chiếc nhẫn trữ vật của phụ thân sao? Phụ thân làm thế nào mà chiếm được vậy?”
Nhạc Linh San chỉ cảm thấy càng nghe càng kinh ngạc.
Ninh Trung Tắc: “Ta không biết phụ thân ngươi làm sao mà lấy được 0.6 Tịch Tà kiếm phổ, nhưng chỉ sợ thủ đoạn không vẻ vang gì”
Nhạc Linh San không cần suy nghĩ liền phản bác: “Phụ thân là người chính trực, làm việc công chính nghiêm minh, người đời đều tán tụng phụ thân là chính nhân quân tử, hắn sao có thể dùng cách không vẻ vang cướp đoạt bí tịch của người khác?”
Ninh Trung Tắc: “Đọc câu thứ nhất của Tịch Tà kiếm phổ ngươi sẽ biết.”
Nhạc Linh San vội vã cầm áo cà sa trên bàn lên kiểm tra.
Rất nhanh, nàng liền nhìn thấy câu thứ nhất của Tịch Tà kiếm phổ.
“Muốn luyện công, đầu tiên phải tự thiến.”
Nhạc Linh San nhất thời trợn tròn mắt.
Nàng không nghĩ tới quyển tuyệt thế bí tịch vô số người đổ xô đi tìm, lại biến thái như vậy.
Có điều, tại sao mẫu thân lại nói câu nói này có thể chứng minh thủ đoạn phụ thân dùng để lấy bí tịch là không vẻ vang?
Đột nhiên, trong lòng Nhạc Linh San hơi dao động, nàng lập tức nghĩ đến điều mà nàng phát hiện khi chải chuốt cho phụ thân nàng.
Nàng phát hiện Nhạc Bất Quần đã biến thành thái giám.
Lúc đó, Nhạc Linh San không nghĩ nhiều, nàng tưởng rằng Cát Tường lấy lục phủ ngũ tạng của phụ thân nên ảnh hưởng đến.
Nhưng bây giờ xem ra là do phụ thân muốn tu luyện Tịch Tà kiếm phổ nên hắn đã tự làm.
Phụ thân muốn tu luyện Tịch Tà kiếm phổ, điều này chứng minh được phụ thân không chính trực như mọi người nghĩ.
Có lẽ đại ác nhân đã đánh cắp bí tịch của Lâm Bình Chi chính là phụ thân.
Nhạc Linh San ngay lập tức hiểu ra tại sao khi nàng nhắc đến đại ác nhân đã đánh cắp Tịch Tà kiếm phổ, biểu hiện của Lý Nguyên lại trở nên kỳ lạ.
Hay là Lý công tử đã biết phụ thân nàng chính là đại ác nhân, vì vậy vẻ mặt lúc đó mới kỳ lạ như vậy.
Phát hiện này khiến Nhạc Linh San rất khó chịu.
Nàng vẫn luôn cho rằng phụ thân nàng thật sự là chính nhân quân tử.
Nàng làm sao cũng không ngờ tới, phụ thân nàng lại là người nhìn bề ngoài không hề giống bên trong.
Nhạc Linh San chỉ cảm thấy vỏ ngoài phụ thân tạo ra đã vỡ nát trong tim nàng.
Ninh Trung Tắc vừa nhìn vẻ mặt Nhạc Linh San, liền biết Nhạc Linh San đã hiểu thấu mọi chuyện.
Lúc này nàng mới giải thích: “Ta không nói ra việc này, chính là để giữ danh tiếng cho phụ thân ngươi. Chỉ không ngờ tới việc này lại bị người khác suy tính ra. Xem ra, vẫn là lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó lọt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận