Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 168 - Nguyên Thủy Thiên Tôn ngả bài!!

Đạo trường Xiển giáo bị phá hủy, các đệ tử đều bị Đát Kỷ đánh bại, Nhiên Đăng còn bị đánh!?
Lão Tử kinh ngạc đến mức mắt lồi ra, suýt chút nữa thì ngã khỏi tấm bồ đoàn.
Đôi mắt đẹp của Nữ Oa tràn đầy vẻ khó tin, kinh hãi bưng kín miệng mình.
Hậu Thổ trợn mắt há mồm, không thể tin vào mắt mình.
Khuôn mặt của Tây Phương Nhị Thánh đỏ bừng.
Thông Thiên giáo chủ vui mừng đến mức hoa tay múa chân, tiếng cười truyền khắp Bích Du cung, khiến nhiều đạo nhân và một đám đệ tử Triệt giáo kinh ngạc hai mắt nhìn nhau.
Còn tưởng thầy phát điên rồi.
Đát Kỷ cũng không biết hành động của mình, đã bị tất cả Thánh Nhân chú ý.
Nàng vốn đang hứng khởi đánh Nhiên Đăng đạo nhân, đột nhiên, Ngao Châu kéo tay áo nàng.
“Đát Kỷ, đừng đánh nữa, chúng ta đi nhanh đi.”
Lúc này Ngao Châu thực sự sợ hãi, Đát Kỷ liên tục chà đạp Xiển giáo dưới đất, khiến Xiển giáo mất mặt, chuyện này còn nghiêm trọng hơn cả chọc trời, e rằng không dễ giải quyết hậu quả.
Lúc Đát Kỷ mới hoàn hồn, nàng liếc nhìn xung quanh, nhảy dựng lên.
“A, sao ta lại quay về núi Côn Luân.”
Ngao Châu cạn lời.
Đát Kỷ lập tức ngừng tấn công Nhiên Đăng, chột dạ nói với Ngao Châu: “Ngươi nói đúng, chúng ta nhanh đi thì hơn.”
“Ngươi đi được sao?” Một giọng nói lạnh lùng, đột nhiên vang lên bên tai Đát Kỷ.
Đát Kỷ nhìn theo giọng nói, chỉ thấy một đạo nhân với mái tóc và bộ râu trắng, vẻ mặt nghiêm túc, vô cùng uy nghiêm, không biết từ bao giờ đã xuất hiện cách nàng mấy thước.
Đát Kỷ nhìn thấy đạo nhân, không khỏi nghi hoặc chớp mắt: “Ngươi không phải là Nguyên Sơ đạo hữu già mà không nên nết mà ca ca nhắc đến sao, sao ngươi lại ở đây.”
Phụt! Lão Tử trực tiếp phun ra.
Thân thể của Tây Phương Nhị Thánh mềm nhũn, lập tức ngã xuống đài sen.
Nữ Oa và Hậu Thổ cạn lời vỗ trán mình.
Khóe miệng của Thông Thiên giáo chủ co giật.
Đệ tử của Xiển giáo, giống như bị điểm huyệt đồng loạt, tất cả vẻ mặt đờ đẫn ngây ra tại chỗ, miệng há to đến có thể nhét cả trăm quả trứng vào.
Trong đầu mọi người, không ngừng vang vọng một câu: Già mà không nên nết?
Còn nữa, ca ca của nàng là ai?
Dám phỉ báng Thánh Nhân, một kẻ điên như vậy, dù có một vạn cái mạng cũng không đủ để làm nguôi cơn giận của Thánh Nhân!?
Khuôn mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn đã đen như đáy nồi, chòm râu không ngừng run lên, trong lòng lửa giận xông thẳng lên não.
Lúc trước bị mắng thì thôi, hiện tại lại nói ta già mà không nên nết trước mặt các đệ tử, uy nghiêm của ta để đâu.
Tức chết ta rồi!
Nguyên Thủy Thiên Tôn cố nén xúc động muốn một chưởng đánh chết Đát Kỷ, lạnh lùng nói:
“Ta cũng không ra tay với ngươi. Nhưng ngươi phá hủy đạo trường của ta, đánh đệ tử của ta bị thương, phải cho ta một lời giải thích thỏa đáng mới được.”
Thông Thiên giáo chủ thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn vậy mà lại không để ý đến thân phận, tự mình ra tay với Đát Kỷ, không khỏi mắng Nguyên Thủy vô sỉ.
“Ngươi còn không biết xấu hổ nói mình không ra tay, không ra tay thì ngươi cứ ở trong động phủ đi đừng có ra chứ!”
Hắn lo đệ tử mình gặp nguy hiểm, lập tức xuyên qua hư không, chạy về phía núi Côn Luân, chuẩn bị nghĩ cách giải cứu đệ tử.
Nhưng, hắn còn chưa đến núi Côn Luân, đã thấy Lão Tử đột nhiên xuất hiện trước mặt, cản đường hắn.
“Đại huynh, ngươi như vậy là có ý gì?”
Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ không tốt, toàn thân đột nhiên dâng lên khí thế, có vô số đạo văn khủng bố lượn lờ quanh thân, dáng vẻ một lời không hợp sẽ ra tay.
Lão Tử bình tĩnh nói: “Tam sư đệ không cần lo lắng, Nguyên Thủy sẽ không tổn thương Đát Kỷ, có điều, lần này là một cơ hội tra xét lai lịch của Lý Nguyên.”
Trong lòng Thông Thiên giáo chủ dao động, bí mật của Lý Nguyên quá nhiều, Thánh Nhân cũng không thể tính ra được.
Mặc dù mọi người đều biết Lý Nguyên chắc chắn không đơn giản, nhưng không đơn giản như thế nào, không ai có thể nói rõ được.
Hắn cũng rất tò mò về lai lịch thực sự của Lý Nguyên.
Nghĩ vậy, hắn nói với Lão Tử: “Nếu Nguyên Thủy gây hại đến đệ tử của ta, ta sẽ không ngồi yên không để ý.”
Lão Tử hài lòng gật đầu nói: “Đó là đương nhiên.”
Bên kia, Nữ Oa và Hậu Thổ thấy Nguyên Thủy sẽ gây hại cho Đát Kỷ, thân hình khẽ động, cũng lập tức đến Côn Luân.
Nhưng, mới vừa đi không bao lâu, Nữ Oa đã bị Chuẩn Đề đạo nhân ngăn lại, Hậu Thổ cũng bị Tiếp Dẫn đạo nhân chặn lại.
Lý do mà Tây Phương Nhị Thánh đưa ra, giống hệt Lão Tử như đúc, đều muốn nhân cơ hội này tìm hiểu lai lịch của Lý Nguyên, cũng cam đoan sẽ không để Nguyên Thủy Thiên Tôn tổn thương đến an toàn của Đát Kỷ.
Nữ Oa và Hậu Thổ nhận được cam đoan, hơn nữa các nàng cũng rất tò mò thân phận thực sự của Lý Nguyên, vì vậy không nóng lòng bay đi Côn Luân giải cứu Đát Kỷ nữa.
Đát Kỷ nghe thấy Nguyên Sơ đạo hữu bảo mình đánh đệ tử hắn bị thương, không khỏi cau mày nói: “Xiển giáo này rốt cuộc có mấy sư phụ vậy? Đệ tử Xiển giáo gọi phó giáo chủ là thầy, gọi Nhị sư bá là thầy, sao còn có sư phụ là ngươi nữa? Như vậy cũng quá nhiều thầy rồi!?”
“Yêu nữ như ngươi, vậy mà ngay cả giáo chủ của bọn ta – Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không biết, thật đúng là trò cười cho thiên hạ!” Vẻ mặt Thái Ất chân nhân đầy khinh thường nói với Đát Kỷ.
“Ồ, ngươi không phải là Nguyên Sơ đạo hữu sao, sao lại biến thành Nguyên Thủy Thiên Tôn rồi.”
Đát Kỷ lập tức giật mình, vẻ mặt không thể tin nhìn chằm chằm vào Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Phải biết rằng, trước kia bản thân chẳng những nói Nguyên Sơ đạo hữu già mà không nên nết, còn nói hắn rất rác rưởi.
Bây giờ nhớ lại, không khỏi nghĩ mà sợ.
Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm mặt, không thèm trả lời Đát Kỷ.
Đát Kỷ thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn không nói lời nào thì chợt nở nụ cười, nói: “Nhị sư bá, đây là chuyện giữa vãn bối chúng ta, ngươi cũng không cần tự ra mặt.”
Da mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn run lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận