Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 232 - Phù Tang mộc trồng ra Tiên Thiên Phù Tang thụ

Hắn vừa hái được một quả dâu, đưa tới phía trước con thỏ nhỏ: “Ngươi cũng nếm thử xem sao.”
Con thỏ nhỏ tò mò nuốt quả dâu tươi mới vào trong miệng.
Trong nháy mắt, ánh mắt thay đổi: tròn vo.
Vừa ngọt lại mọng nước, mềm mại nhẵn nhụi, khiến thỏ thấy ngon vô cùng.
Nàng cảm thấy, ăn quả này còn ngon hơn cà rốt vô số lần.
Đột nhiên, con thỏ nhỏ cảm thấy có một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, dòng nước ấm vô cùng thoải mái, nàng cảm giác mình giống như ngâm trong suối nước nóng, thậm chí lông trắng toàn thân cũng thoải mái đến mức dựng lên cả.
“Hức!”
Khi con thỏ nhỏ bị dòng nước ấm vây quanh, nàng không tự chủ được nấc lên, nhưng từ trong miệng phun ra một ngọn lửa nhỏ màu vàng.
Mặc dù ngọn lửa nhỏ chỉ có cỡ hạt đậu tằm, nhưng lại tản ra Tiên thiên ly hoa chi tinh cực kỳ tinh thuần, hư không đều có dấu hiệu bị cắt.
Con thỏ nhỏ phát hiện miệng mình lại phun ngọn lửa, vẻ mặt chết trân, lộ vẻ vô cùng khiếp sợ.
Lý Nguyên sờ lỗ tai thỏ, mỉm cười nói: “Sau này ngươi không cần sợ lửa nữa.”
“Chi chi…”
Sau khi con thỏ nhỏ kịp phản ứng, lập tức trở nên vui vẻ dị thường.
Nàng giống như tìm được một món đồ chơi thú vị, không ngừng phun ngọn lửa nhỏ ra ngoài không khí.
Chỉ có điều, sau khi phun hai mươi mấy ngọn, nàng phát hiện mình không có pháp lực, toàn thân mềm nhũn.
Nàng nhanh chóng nhảy vào trong tay áo Lý Nguyên, nhắm mắt lại ngủ.
Lý Nguyên thấy thế, không khỏi im lặng lắc đầu...
Sau khi Lục Áp rời khỏi Mã gia trang thì dùng thuật Hóa Hồng, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.
Một hơi thuật Hóa Hồng đi được trăm vạn dặm, chỉ thấy bóng dáng Lục Áp không ngừng luân phiên xuyên qua giữa hồng hoang và hư không, Yêu Vương bình thường gần như không phát hiện được sự hiện hữu của hắn.
Dùng chút thời gian nửa ngày, Lục Áp tới dưới một núi cao nguy nga.
Chỉ thấy núi này cao mấy trăm vạn trượng, tiên hạc bay trên núi, mây trôi từng tầng.
Các loại kỳ hoa dị thảo đua nhau khoe sắc, linh quả tiên chi rực rỡ cực kỳ.
Có khí phái tiên gia của động thiên phúc địa.
Ở giữa sườn núi tiên sơn, mọc ra một cây dâu vô cùng khổng lồ.
Cây dâu cao vài chục vạn trượng, thân cây như ngọc, cầu kết như rồng.
Lá dâu như lửa, rậm rạp vô số.
Vô số Hậu thiên ly hoa chi tinh quanh quẩn xung quanh cây dâu, giống như từng đốm lửa nhảy nhót.
Trong cành lá rậm rạp của cây dâu, có một ổ chim khổng lồ hợp thành từ vô số nhánh cây.
Ở giữa ổ chim, một đạo nhân dáng dấp xa xưa ngồi khoanh chân, vóc người gầy guộc, đầu đội kim quan, người mặc đạo bào màu đen.
Đạo nhân kỳ mạo này giống như Lục Áp, đều là tóc vàng vàng, rõ ràng không phải là người thường.
Lục Áp đi tới bên trong ổ chim, hắn cung kính chắp tay với đạo nhân kỳ mạo nói: “Lục Áp bái kiến Đại huynh.”
Đạo nhân kỳ mạo chậm rãi giương đôi mắt, trong mắt thế mà lại có hỏa diễm màu vàng vô cùng vô tận.
Những ngọn lửa tản ra khí tức pháp tắc ly hỏa kinh khủng, giống như ngay cả hỗn độn cũng phải bị nướng tới nứt toác.
Hắn nhìn Lục Áp, trên mặt lộ ra một chút bất ngờ: “Thập đệ không phải mới đi không bao lâu ư, tại sao lại tới?”
Lục Áp đặt mông ngồi ở bên cạnh, vẻ mặt vẫn còn vẻ khiếp sợ.
Hắn vô cùng cảm khái nói chuyện với đạo nhân kỳ mạo.
“Cách đây không lâu, ta gặp một kỳ nhân vô cùng kỳ lạ, người đó không phải Thánh Nhân nhưng lại có một loại năng lực kỳ diệu hơn cả Thánh Nhân. Cho dù bây giờ nhớ lại ta vẫn cảm thấy khó mà tin được, cho nên vội vàng đến tìm ngươi thương lượng.”
Đạo nhân kỳ mạo kinh ngạc nói: “Lại còn có người có năng lực kỳ diệu hơn cả Thánh Nhân sao, quá vô lý. Không biết người đó là ai, có năng lực gì?”
Lục Áp đạo nhân: “Người này họ Lý tên Nguyên, thuật thôi diễn vô cùng lợi hại.”
Nói rồi, hắn liền kể lại chi tiết quá trình hắn tiếp xúc với Lý Nguyên cho đạo nhân kỳ mạo nghe.
Đạo nhân kỳ mạo càng nghe nét mặt càng tỏ ra kinh ngạc, há hốc mồm, cuối cùng nhìn trân trân nghẹn lời, vẻ mặt ngơ ra.
Đến khi Lục Áp nói xong, đạo nhân kỳ mạo cuối cùng không nhịn được nữa, hắn réo lên: “Thế gian này sao lại có một kỳ nhân như thế? Một Địa Tiên kỳ lại có thể tính ra được những chuyện Thánh Nhân can thiệp trong lượng kiếp? Sao có thể như vậy được?”
Lục Áp thấy dáng vẻ kinh ngạc của huynh trưởng, nét mặt lộ ra biểu cảm cuối cùng cũng tìm được tri kỉ.
“Huynh trưởng cũng cảm thấy không có khả năng đúng không? Lúc đó ta ngây ra luôn, thậm chí còn nghi ngờ Lý Nguyên có phải do vị Thánh Nhân nào đó giả trang cố ý đến điểm hóa cho ta hay không. Nhưng mà ta suy nghĩ lại, cho dù Thánh Nhân điểm hóa cho ta không cần tỏ ra huyền bí như thế chứ.”
Sắc mặt đạo nhân kỳ mạo thay đổi thất thường, lúc này mới dần dần bình tĩnh lại.
Hắn nhìn Lục Áp trong ánh mắt bỗng lóe lên kim quang phấn khởi: “Không cần biết người đó là ai, hắn có thể tính thiên cơ trong lượng kiếp, năng lực như thế ngay cả Thánh Nhân không làm được. Nếu như chúng ta có thể kết giao với hắn, sau nay khi gặp những chuyện không biết trước tương lai thì mời hắn đến tính một quẻ, chẳng phải có thể tránh nạn được lợi, gặp dữ hóa lành sao!”
Lục Áp gật đầu: “Lúc đó ta cũng nghĩ đến điều này, cho nên lúc rời đi đặc biệt tặng cho hắn một đoạn Tiên Thiên Phù Tang Mộc, tỏ ý kết giao.”
Đạo nhân kỳ mạo đột nhiên từ tổ chim bật dậy, hắn kích động nói với Lục Áp: “Kỳ nhân như thế ta phải đích thân đến tiếp kiến, nhìn xem năng lực tính toán của hắn rốt cuộc có thật sự khủng khiếp như vậy không.”
Lục Áp: “Đại huynh đến gặp cũng tốt. Tiện thể thăm dò thân phận thật sự của hắn.”
đạo nhân kỳ mạo gật đầu, không nói nhiều với Lục Áp nữa, hắn lập tức bay ra khỏi tổ chim đi về phía Đông.
Thần thông phi hành được sử dụng cũng là thuật Hóa Hồng.
Ngày hôm nay, Lý Nguyên bỗng thèm ăn sủi cảo, thế là hắn lấy một ít bột mì, bắt đầu nhào bột, băm nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận