Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1515 - Chính là những Thần mà các ngươi cầu muốn giết chúng ta đó!

Bọn họ cảm thấy rằng thần linh chán ghét con người như vậy, muốn xóa sổ con người, là bởi vì những người khác bình thường không tôn trọng, không có sự tôn kính đối với các vị thần.
Chỉ cần tất cả con người toàn tâm tin tưởng, thần linh nhất định sẽ khoan hồng cho loài người.
Băng Băng hoàn toàn cạn lời với đám người nhập ma này rồi.
Mà lúc này Heimdall trên đấu trường đã tuyên bố trận quyết đấu thứ hai bắt đầu.
Sau khi mọi người nghe tên người đại diện đấu trận thứ hai.
Tất cả đều bị chấn động.
“Adam? Thế mà lại là người phương Tây đầu tiên trên thế giới – Adam!”
“Hóa ra, Adam thật sự có tồn tại!”
“Có cả Thần thì có Adam dường như cũng có gì quá bất ngờ.”
“Nhưng mà thực lực của Adam có mạnh không? Hắn có thể đấu với thần linh không? Có như Lữ Bố không?”
“Adam do Thần tạo ra, sao có thể thắng được Thần? Không khả quan lắm.”
“Đúng đó, trong dòng lịch sử có biết bao nhiêu anh hùng có chiến tích sáng chói, sao cứ phải chọn Adam tham chiến chứ? Không thể nghiêm túc chút sao?”
Trong lúc nhân loại đang bàn tán xôn xao về năng lực của Adam, Heimdall đã công bố người thi đấu tiếp theo ở phe thần.
Khi mọi người biết được người thi đấu tiếp theo là thần của các vị thần, Zeus thì bất kể là thần hay người tất cả đều bùng nổ.
Phía thần linh là kích động vì cuối cùng họ cũng có thể thấy được thực của vị thần ở trên các vị thần!
Còn loài người, trong lòng lức khắc tràn đầy tuyệt vọng.
Dẫu sao uy danh của Zeus trong truyền thuyết dù bọn họ là người phương Đông nhưng cũng đã từng nghe qua.
Đối mặt với một vị thần tối cao như vậy, nhân loại có cơ hội thắng sao?
Vô số nhân loại có vẻ kinh hồn bạt vía, lấy hai tay ôm đầu.
“Trời ạ, ngay cả Zeus cũng xuất thủ rồi, còn người chúng ta còn có hy vọng gì đây?”
“Cuộc, cuộc quyết đấu này vốn dĩ không công bằng!”
“Thượng Đế à, Thánh Mẫu Maria ơi, Phật Tổ ới, Amaterasu đại thần, các vị xin hãy giúp bọn ta một tay đi!”
“Ặc, chính những vị thần mà người cầu muốn giết chúng ta đó!”
Rất nhanh trận quyết đấu giữa Adam và Zeus đã bắt đầu.
Băng Băng nhíu chặt mày.
Vẻ mặt căng thẳng nhìn hai người đang đấu trên đấu trường.
Nàng chắp tay, đặt trước ngực, giống như đang cầu nguyện điều gì đó.
Thế nhưng, thần đã vứt bỏ nhân loại, bây giờ có thể cầu ai đây?
Trước lúc Adam và Zeus sắp động thủ, Reginleif - một trong mười ba Valkyrie đã cưỡi thiên mã đi đến gần chiến trường.
Reginleif dùng nhục thể của mình hóa thành thần khí – Toái Tinh Thủ Chỉ Sáo, tặng cho Adam.
Đến đây nhân loại mới biết được, thì ra cũng có thần đang giúp nhân loại.
Không, Valkyrie là bán thần!
“Ầm ầm!”
Trên đấu trường, Adam và Zeus bắt đầu động thủ.
Zeus trông tuổi già sức yếu nhưng động tác của hắn không hề già yếu chút nào, vừa bắt đầu hắn đã thể hiện sức mạnh tuyệt đối của mình.
Chỉ trong chốc lát, Zeus đã ra hơn một triệu nấm đấm.
Tốc độ của mỗi một đấm đều vừa qua tốc độ ánh sáng.
Thời gian dưới nắm đấm của Zeus cũng trở nên chậm chạp.
Nhưng đối đầu với một Zeus cường đại, Adam lại có thể phơi bày ra thực lực của mình.
Tuy nắm đấm của Zeus rất nhanh, uy lực cũng vô cùng lớn nhưng không một đấm nào đánh trúng Adam.
Tất cả đều bị bước chân quỷ mị của Adam né được.
Nhân loại thấy thế, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Dường như Adam thật sự có thực lực để đấu với thần linh.
Đặc biệt là sau khi Adam phản kích, xuất kỳ bất ý đánh trúng Zeus mấy đấm còn phá được hàng phòng ngự khiến hắn rơi thần huyết.
Điều này khiến nhân loại càng nhìn càng có hy vọng.
“Adam thật mạnh!”
“Adam không hề yếu hơn Lữ Bố.”
“Có lẽ, thần, cũng không hẳn là vô địch!”
“Adam cố lên, nhất định phải đánh bại thần!”
Nhưng càng về sau, Adam càng có xu thế yếu đi.
Thân thể hắn dần dần không thể chống đỡ nổi những công kích cường đại.
Mà Zeus bên này lại càng đánh càng hăng.
Coi như có làm Zeus bị thương nhẹ thì với thân thể của thần hắn có thể chữa lành vết thương ngay lập tức.
Nắm đánh của Adam như đang xoa bóp cho hắn!
Rốt cuộc sau bảy phút Adam cũng bị Zeus đánh tan thành từng mảnh.
Toái Tinh Thủ Chỉ Sáo do Reginleif hóa thân thành cũng bị đánh cho linh hồn vỡ nát.
Nhân nhìn cảnh Adam biến mất còn Zeus vẫn đứng sừng sững ở đó, không khỏi nghẹn ngào.
Đàu óc Băng Băng trống rỗng, không biết nghĩ gì.
Lữ Bố và Adam đã bỏ mạng, dường như có thể chứng minh được một điều.
Đó là, nhân loại hoàn toàn không thể chiến thắng được thần.
Ngay cả khi may mắn khiến cho thần linh bị thương thì đó cũng chỉ là vì thần linh muốn tìm sự kích thích, cố tình để họ đánh bị thương mà thôi…
So với sự tuyệt vọng của khán giả phía nhân loại, khán giả phe thần linh lại lần nữa reo hò như sóng thần.
“Zeus đại nhân vô địch! Thần linh chúng ta lại thắng rồi!”
“Chúng ta thắng rồi, đây không phải là chuyện hiển nhiên à? Nhân loại nhỏ bé lại yếu ớt, sao có thể chiến đấu với thần linh?”
“Brynhild nói cái gì mà ‘Ragnarok’ thật ra có không có ý nghĩ gì cả, chỉ là nhân loại đang vùng vẫy trước lúc chết thôi.”
“Ha ha ha, bây giờ nay cả nhân loại đầu tiên Adam cũng đã chết rồi, còn ai có thể đại diện cho nhân loại chiến đấu nữa? Nhân loại, vẫn nên đầu hàng đi thì hơn!”
Tuy thái độ khinh miệt của thần linh làm cho nhân loại vô cùng khó chịu.
Nhưng cũng không thể phản bác lại được.
Đúng vậy, hiện tại Adam cũng đã tử trận, còn ai có thể đại diện khiêu chiến với thần linh chứ?
Ngay lúc Băng Băng đang thầm cảm thấy mất mác, bỗng trước mặt nàng xuất hiện một vệt ánh sáng trắng, dường như còn mang theo một vệt sáng tím óng ánh.
Băng Băng chưa kịp nghĩ nhiều, một giây sau, nàng phát hiện, bản thân vậy mà lại trở về tinh cầu Thiền Kính.
Vẫn đứng ở đỉnh núi Vạn Phật, ngay cả du khách xung quanh cũng không có gì thay đổi.
giống như, bản thân chưa từng rời đi.
“Ồ, chúng ta lại trở về rồi?”
“Lực lượng của thần linh, quả thật không thể tưởng tượng nổi!”
“Nói như vậy, chúng ta thật sự bị thần linh mạt sát sao?”
Băng Băng bỗng nghe tiếng cảm thán của du khách xung quanh, còn có người đang thút thít nỉ non.
Bạn cần đăng nhập để bình luận