Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1858 - Tiêu chuẩn kén vợ của Đại Chủy

Hơn nữa những thứ Lão Bạch trộm trước kia, sau cũng trả lại, quả thật hữu duyên vô phận với tiền tài.
Về phần thiếp, sao Đồng Tương Ngọc có thể để Lão Bạch nạp thiếp?
Chẳng lẽ, Lý Nguyên thật đúng là biết suy tính?
Ánh mắt Lữ Tú Tài, Quách Phù Dung, Lý Đại Chủy nhìn Lý Nguyên lập tức tràn đầy tha thiết.
Bạch Triển Đường lại vẫn không tin.
“Ta, đường đường là nam nhi bảy thước, một thẳng nam đích thực, đã định cả đời không bị kiềm chế, yêu tự do, theo đuổi làm đồng hành của Sở Lưu Hương như là chuẩn tắc, trải qua muôn hoa, ngay cả phiến lá không dính người, tại sao có thể là thê quản nghiêm? Quá không hợp thói thường, căn bản không chuẩn.”
Lý Nguyên nhún vai, nói: “Không chuẩn thì thôi, coi như ngươi nghe cho vui đi.”
“Vốn dĩ không chuẩn, ngươi giống như Bạch Mi, là một tên lừa gạt.”
Bạch Triển Đường vẫn khó chịu Lý Nguyên nói hắn đời này không phát tài.
Chẳng qua, không đợi hắn tiếp tục chửi bậy, chỉ thấy Lữ Tú Tài đẩy hắn ra, nhanh chóng nhào tới trước mặt Lý Nguyên, khẩn cấp hỏi: “Đại sư, ngươi có thể suy tính cho ta một chút không, lúc nào ta có thể thi đậu công danh thế?”
Lão Bạch: “...”
Lữ Tú Tài không nghe thấy lời nói của ta sao?
Đây là một tên lừa gạt.
Sao hắn còn tìm Lý Nguyên xem bói chứ?
Còn nói hắn là đại sư, đại sư có thể da mịn thịt mềm được như vậy sao?
Lý Nguyên liếc mắt nhìn Lữ Tú Tài, nói: “Phải sau khi ngươi lập gia đình mới có thể lập nghiệp.”
Lữ Tú Tài vui vẻ nói: “Ý của đại sư nói, đời này ta có thể cưới vợ? Hơn nữa cuối cùng có thể thi đậu công danh sao?”
Lý Nguyên gật đầu nói: “Có thể!”
“Các ngươi nghe thấy không? Ta có thể cưới vợ, ta có thể thi đậu công danh, ta có thể thi đậu công danh!”
Lữ Tú Tài kích động đến lệ rơi đầy mặt.
Suýt nữa thì thắp nén nhang báo cáo tin tức này cho liệt tổ liệt tông.
Quách Phù Dung lại gạt Lữ Tú Tài đang kích động ra, ngồi ở trước mặt Lý Nguyên.
“Lý công tử, ngươi tính toán cho ta, lúc nào ta mới có thể trở thành đại hiệp một đời?”
Lý Nguyên: “Cái đó, ngươi không thành đại hiệp được.”
“Tại sao? Sao ta lại không thành đại hiệp được?”
Quách Phù Dung không phục hỏi lại.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Hiệp chi đại giả, giữ mình trong sạch, vì dân vì nước, ngươi cảm thấy, dựa vào biểu hiện nửa đời trước của ngươi, có làm được điểm này sao?”
“Chắc chắn…”
Quách Phù Dung mở trừng hai mắt,
“Có lẽ…”
Giọng nàng lại yếu đi chút.
“Có lẽ, có thể, làm được thôi?”
Giữ mình trong sạch thì nàng có thể làm được, nhưng vì dân vì nước, nàng thật đúng là không dám tự mình dát vàng.
Mọi người thấy giọng điệu Quách Phù Dung chột dạ, vẻ mặt lập tức khinh bỉ hướng về phía Quách Phù Dung.
Tính cách con người Quách Phù Dung, mọi người hiểu rõ ràng, trong lòng vô cùng khát vọng khoái ý ân cừu trên giang hồ, đáy lòng cũng rất thiện lương, chỉ có điều nàng cả thèm chóng chán, không chịu được khổ, tính cách dễ dàng bị chọc giận mà táo bạo, thật sự gặp phải vài chuyện đột nhiên xảy ra cũng rất nhát gan, quả thật kém xa đại hiệp.
Lúc này Lý Đại Chủy cũng đi tới trước mặt Lý Nguyên, vẻ mặt hắn xấu hổ hỏi Lý Nguyên: “Cái kia, Lý công tử, không biết, lúc nào ta có thể gặp được ý trung nhân của ta?”
“Xùy!”
Mọi người nghe thấy vấn đề của Lý Đại Chủy, tập thể không khỏi ồn ào.
Quách Phù Dung cười nói: “Không nghĩ tới, Đại Chủy cũng suy nghĩ đến tình yêu rồi!”
Đồng Tương Ngọc: “Nếu như ngươi muốn cưới vợ, lát ta đi tìm bà mai ở phố đông, bảo nàng tìm cho ngươi một mối hôn sự.”
Lý Đại Chủy bị mọi người giễu cợt, có vẻ vô cùng thẹn thùng.
Hắn đỏ mặt nói: “Nhìn các ngươi mỗi ngày có đôi có cặp, hỏi han ân cần, dĩ nhiên ta cũng hâm mộ.”
Bạch Triển Đường hỏi Đại Chủy: “Ngươi nói cho mọi người một chút, ngươi thích kiểu nữ tử nào? Chúng ta cũng dễ lưu ý cho ngươi.”
Lý Đại Chủy: “Yêu cầu của ta cũng không cao. Chẳng qua có một chút thôi, làn da của nàng phải trắng, ta thích nữ tử trắng một chút, tốt nhất giống như tuyết. Còn nữa, vóc người nàng phải tốt, như vậy tương lai con của chúng ta không phải chịu đói. Còn nữa…”
“Còn nữa sao?”
Mọi người đều im lặng tập thể.
Xem ra Lý Đại Chủy hoàn toàn không tự biết mình!
Với hai điều kiện phía trước, đời này của hắn nhất định chỉ có thể làm chó độc thân.
Lý Đại Chủy tiếp tục nói: “Lúc này mới bắt đầu nè, yêu cầu phía sau còn có rất nhiều, ngoài tướng mạo đẹp dẽ da trắng, nàng còn phải có trình độ học vấn, có nội hàm, thị lực không thể thấp hơn 5.0, cung hoàng đạo không thể là Thiên Bình, vì Thiên Bình với ta không hợp nhau, dĩ nhiên, dịu dàng, hiền lành, thiện lương, hiếu kính cha mẹ, tôn kính phu quân, đây nhất định là yêu cầu căn bản, nếu không đạt được một điểm nào đều không được…”
Quách Phù Dung trực tiếp ngắt lời Đại Chủy, nàng cạn lời: “Vấn đề của ngươi không cần tìm Lý Nguyên suy tính ta có thể tính ra được, ngươi cả đời này nhất định chỉ có thể là chó độc thân.”
Đồng Tương Ngọc cảm khái: “Điều kiện này cũng quá không hợp thói thường rồi. Nữ tử có điều kiện này, cho dù là gả vào hoàng thất cũng dư dả, còn có thể coi trọng một đầu bếp như ngươi sao?”
Lý Đại Chủy không phục nói: “Nữ tử có yêu cầu với nam tử, nam tử không thể có yêu cầu với nữ tử sao?”
“Hơn nữa đầu bếp thì làm sao? Đầu bếp không xứng có được người bạn đời lý tưởng sao?”
“Bốp bốp bốp..”
Lão Bạch và Lữ Tú Tài nghe vậy, kìm lòng không được vỗ tay cho Đại Chủy.
“Đại Chủy nói rất hay! Thực sự nói ra tiếng nói của nam tử chúng ta.”
“Tại sao chỉ nữ tử có thể yêu cầu nam tử có xe có nhà, cao phú soái, nam tử lại không thể yêu cầu nữ tử là bạch phú mỹ chứ? Đại Chủy thật là tấm gương đời này của ta.”
Quách Phù Dung vừa bẻ tay vừa cười lạnh nói với Lữ Tú Tài: “Thế nào, đây cũng là hình mẫu lý tưởng của ngươi? Tướng mạo đẹp đẽ da trắng, chân dài, ngực tấn công mông phòng thủ sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận