Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 548 - Thái Thượng Lão Quân bị đánh nổ tung

Thật sự quá đột phá, quá vô lý!
Đặc biệt là bốn người Thái Thượng Lão Quân, Nhiên Đăng đạo nhân, Đa Bảo đạo nhân, Trường Nhĩ Định Quang Tiên đều bị dọa hết hồn.
Dũng khí của bọn họ bị một cú đấm này đánh bay sạch sẽ, cũng không còn tự tin đấu pháp với Phương Hận Thiên nữa.
Quả thật là một quái vật!
Tiên thiên chí bảo cũng không thể phá hủy nhục thân của đối phương, mà đối phương chỉ dùng một cú đấm đã đánh mình nổ tung, thế này còn đánh thế nào nữa?
Bốn người chẳng có chút chần chừ nào, trong lòng thầm hẹn ngầm quay đầu bỏ chạy, hơn nữa phải chạy bằng tốc độ nhanh nhất, nhanh chóng bỏ chạy ra các hướng khác nhau.
“Muốn chạy, đã hỏi ý ta chưa?” Cơ thể Phương Hận Thiên lóe lên không hề do dự đuổi theo Thái Thượng Lão Quân.
Thái Thượng Lão Quân phát hiện Phương Hận Thiên đuổi theo mình, hoảng sợ đến mức trái tim sắp nhảy ra bên ngoài.
Chết tiệt, tại sao lại đuổi theo ta, sao ngươi không đuổi theo Nhiên Đăng, Đa Bảo, Trường Nhĩ Định Quang Tiên!
Số của ta cũng xui xẻo quá!
Phương Hận Thiên nhanh chóng chắn trước mặt Thái Thượng Lão Quân.
“Ầm ầm ầm.”
Những cú đấm điên cuồng giống như cơn mưa rơi lên người Thái Thượng Lão Quân.
Đánh đến mức linh quang của Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp của Thái Thượng Lão Quân bừng lên, lay động không ngừng.
Pháp lực bên trong cơ thể của Thái Thượng Lão Quân giống như hồng thủy tuôn vào bên trong Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp. Hắn dùng hết tất cả sức lực nhưng vẫn không đủ để duy trì phòng ngự của bảo tháp.
Huyền quan che đậy phòng ngự trở nên yếu đi với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Còn có Thái Cực đồ, cho dù Thái Thượng Lão Quân thôi động như thế nào nhưng căn bản cũng không thể đánh vỡ phòng ngự nhục thân của đối phương, cho dùng tình cờ rạch ra vài vết thương, nhưng trong chớp mắt những vết thương đó đã lành lại như lúc đầu.
Trên trán của Thái Thượng Lão Quân lập tức nổi đầy gân xanh, vốn không nghĩ ra được cách thoát thân.
“Bụp!”
Cuối cùng, trong lúc Thái Thượng Lão Quân vô cùng không cam lòng, huyền quang phòng ngự của Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp chẳng nằm ngoài dự đoán bị đánh vỡ tung bởi nắm đấm của Phương Hận Thiên.
Ngay sau đó, cơ thể của Thái Thượng Lão Quân cũng bị đánh tan nát hóa thành một cơn huyết vũ thổi quét chư thiên, trời đất dường như đều phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Đám người Khương Tử Nha, Thanh Ngưu, Long Cát công chúa hoàn toàn ngơ ngác.
Trong lòng tràn đầy nỗi tuyệt vọng sâu sắc.
Lúc này ngay cả Phù Nguyên Tiên Ông và Thái Thượng Lão Quân đều bị đánh tan nát, còn có ai là đối thủ của Phương Hận Thiên chứ?
Lẽ nào thế công của đại quân Tây Kỳ phải dừng lại tại đây sao?
Trong lòng mọi người đều có một bóng ma.
Cùng lúc này.
Trong đạo trường ở Hỗn Độn vực ngoại.
Nguyên Thủy Thiên Tôn, Lão Tử, Thông Thiên giáo chủ, Tiếp Dẫn đạo nhân cũng choáng váng.
Từng người đều ngay ra như phỗng có chút không dám tin vào mắt mình.
Đặc biệt là hai người Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử suýt nữa nhảy dựng lên.
Chỉ thấy vẻ mặt của bọn họ lúc xanh lúc đỏ, khóe miệng run rẩy, trong lòng rõ ràng vô cùng hoảng loạn.
Thiện thi của mình bị đánh nổ tung, bất cứ ai cũng không bình tĩnh được.
“Người này là ai? Tại sao có thể tu luyện lực chi Đại Đạo đến cảnh giới mạnh mẽ như vậy? Lẽ nào là vị cao nhân ẩn thế của Vu tộc đó sao?” Hai mắt của Tiếp Dẫn đạo nhân sáng rực hỏi.
Thông Thiên giáo chủ vô cùng sợ hãi: “Chậc chậc, người này đã tu luyện nhục thân đến cảnh giới thành Thánh rồi nhỉ?”
“Tại sao trước đây chưa từng nghe nói Hồng Hoang có một vị cường hãn tuyệt thế như vậy?” Nguyên Thủy Thiên Tôn nét mặt u ám nói.
Lão Tử chau mày: “Hơi kỳ lạ, đòn tấn công của người này trông vô cùng tàn nhẫn, cơ thể của mấy người giao đấu với hắn đều bị đánh tan tành, nhưng không có bất cứ ai bị tổn hại đến nguyên thần, dường như hắn không muốn giết chết người khác.”
Tiếp Dẫn đạo nhân: “Chúng ta nên đi hỏi sư phụ thôi, sư phụ có lẽ sẽ biết lai lịch của người này.”
Bốn người lập tức bay đến Tử Tiêu cung, định hỏi Hồng Quân về lai lịch của Phương Hận Thiên.
Sau khi Phương Hận Thiên đánh tan cơ thể của Thái Thượng Lão Quân liền đuổi theo Nhiên Đăng đạo nhân.
Nhiên Đăng đạo nhân cưỡi Kim Sí Đại Bàng Điểu xuyên thẳng qua dòng sông thời không, tốc độ nhanh đến mức không thể dùng khoảng cách để đo lường nữa.
Nhưng mà Phương Hận Thiên chỉ đấm vào hư không mấy cái đã cắt đứt dòng sông thời không, sau đó cơ thể lóe lên đến trước mặt Nhiên Đăng đạo nhân.
Nhiên Đăng đạo nhân nhìn thấy Phương Hận Thiên bỗng xuất hiện trước mặt, căng thẳng đến mức cả hơi thở cũng dừng lại.
Từng pháp bảo như Trấn Thiên Quan, Linh Cữu Đăng điên cuồng tấn công Phương Hận Thiên.
Còn có Vũ Dực Tiên phía dưới hắn cũng phát ra Đại Đạo pháp tắc cuồn cuộn, tạo nên vô số cơn lốc cùng kéo về phía Phương Hận Thiên.
Cùng với lúc tấn công, cơ thể Vũ Dực Tiên biến một cái lập tức xoay người chạy đi hướng khác.
Năng lực phản ứng của Nhiên Đăng đạo nhân cũng khá nhanh.
Nhưng mà tất cả mọi thứ hắn làm chỉ là tốn công vô ích, đòn tấn công của hắn và Vũ Dực Tiên khi đánh lên người Phương Hận Thiên phát ra tiếng đinh tai nhức óc như đánh vào kim loại, nhưng căn bản không hề tạo nên bất cứ ảnh hưởng nào cho đối phương.
Trong nháy mắt Phương Hận Thiên đã đuổi đến trước mặt Nhiên Đăng đạo nhân, sao đó cú đấm khủng khiếp rơi thẳng lên người Nhiên Đăng đạo nhân.
Chỉ một cú đấm, Nhiên Đăng đạo nhân cùng với Vũ Dực Tiên dưới thân của hắn đều bị đánh tan nát.
Sau đó Phương Hận Thiên lại tiếp tục đuổi theo Đa Bảo đạo nhân và Trường Nhĩ Định Quang Tiên giống như vậy, rồi dễ dàng đánh tan nhục thân của hai người họ.
Chư thiên hoàn vũ lập tức đổ một cơn mưa máu đáng sợ.
Từ lúc Phương Hận Thiên ra tay với đám người Thái Thượng Lão Quân cho đến khi trận chiến kết thúc, tuy nói lâu như vậy nhưng từ đầu đến cuối còn chưa đến nửa phút.
Đám người Khương Tử Nha trợn mắt, há hốc mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận