Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1353 - Đến thăm phủ đệ, Cố Thành sụp đổ

Vì che dấu sự tồn tại của hệ thống, Cố Thành tìm cho mình cái cớ: “Sở dĩ lần này đệ tử đột phá nhanh như vậy, là bởi vì được nghe sư phụ, sư bá cùng sư thúc luận đạo. Bởi vậy còn phải cảm tạ sư phụ, sư phá và sư thúc.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn không hề nghi ngờ: “Chủ yếu vẫn do thiên phú ngươi tốt, mới có thể lý giải được luận đạo của chúng ta. Như các sư huynh của ngươi, cũng không ít lần nghe chúng ta luận đạo, nhưng đều không đột phá nhanh như ngươi.”
Cố Thành tự mình biết mình, nếu không có hệ thống, tu vi của hắn chắc chắn sẽ không tăng mạnh như vậy.
Bởi vậy hắn không muốn đàm luận quá nhiều về việc này, tránh lộ ra sơ hở.
Hắn nói lảng sang chuyện khác, hỏi sư phụ: “Sư phụ gọi đồ nhi đến đây, không biết có chuyện gì?”
Quả nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn không quá rối rắm chuyện tu vi của Cố Thành, hắn giải thích: “Là như này, sắp tới là sinh thần của Nữ Oa, chúng ta chuẩn bị đi mừng thọ. Vi sư tính toán muốn cho ngươi đi cùng, cho ngươi mở mang tầm mắt, gặp gỡ các tiền bối.”
“Rất nhiều người sẽ đến chúc thọ Nữ Oa sao?”
Cố Thành tò mòi hỏi.
Đại danh của Nữ Oa, đối với hắn như sấm bên tai.
Cũng không biết dáng vẻ của Nữ Oa như thế nào?
Có xinh đẹp hay không?
Có thể so sánh với nữ nhân đã cướp mất pháp bảo của ta hay không?
Càng nghĩ đến lại càng chờ mong!
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Cũng không có bao nhiêu người, mấy vị Thánh Nhân hồng hoang, còn có một ít tu sĩ khá đặc biệt.”
Nghe nói mấy vị Thánh Nhân đều đi, Cố Thành không khỏi càng thêm hưng phấn. Lần này có thể nhìn thấy tất cả Thánh Nhân ở hồng hoang, cũng không tệ!
Về phần câu nói ‘còn có một ít tu sĩ khá đặc biệt’ của sư phụ, Cố Thành không để trong lòng.
Đối với hắn, khá đặc biệt, còn có thể đặc biệt như nào nữa?
Tam Thanh đưa Cố Thành đến Nhân giới.
Cố Thành thấy thế, không khỏi nhíu mày.
Không phải Nữ Oa ở Thái Tố Thiên sao?
Tại sao chúng ta lại đi Nhân giới?
Có điều, hắn cũng không nói nghi ngờ của mình với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Chỉ yên lặng quan sát.
Chẳng mấy chốc, mọi người dừng lại trên một con đường ở trong thị trấn.
Vẻ nghi ngờ trên gương mặt Cố Thành càng ngày càng đậm.
Cái thị trấn bình thường phổ thông không chút đặc sắc này, có thật là Nữ Oa mở tiệc ở đây không vậy?
Ngay khi Cố Thành đang nghi ngờ nhân sinh, hắn thấy Tam Thanh đi vào một tòa phủ đệ, mà ở trước đại môn có hai cây hòe gai vô cùng cao lớn.
Cố Thành phát hiện ra, hai cây hòe gai như tỏa ra đạo vận không thể diễn tả bằng lời.
Trong một thoáng, Cố Thành cảm giác cây hòe gai sẽ biến thành thanh kiếm vô song, kiêu ngạo thẳng tắp giữa Hồng Mông bao la.
Địa hỏa phong thủy ở xung quanh, lôi điện hỗn độn đều bị kiếm quang của lợi kiếm chém thành hư vô.
Mà hắn so với lợi kiếm trước mặt, giống như một con kiến, nhỏ bé đến mức chỉ có thể ngước nhìn.
Chớp mắt một cái, lợi kiếm lại biến thành cây hòe gai.
Giống như vừa nãy chỉ là một hồi ảo giác.
Do mắt ta có vấn đề sao?
Cố Thành có chút kinh ngạc.
Nguyên Thủy Thiên Tôn gặp được Lý tiến bối ở ngoài phủ đệ, lập tức nhắc nhở đồ đệ: “Đợi lát nữa nhìn thấy các vị tiền bối, không được thất lễ, phải cẩn trọng từ từng lời nói đến từng hành động, biết chưa?”
Hắn lo lắng đồ đệ vô ý mạo phạm Lý tiền bối, điều đó là không tốt.
Cố Thành không nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý rồi đi vào.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy đệ tử gật đầu, lúc này mới yên lòng.
Hắn lập tức bước tới và nhẹ nhàng gõ vào chiếc vòng đồng trước cửa.
“Bang bang.”
“Két.”
Đại môn bị đẩy ra từ bên trong.
Lộ ra một dáng người còng xuống của lão tẩu đang đứng ở phía sau cánh cửa.
“Bái kiến Dương tiền bối.”
Tam Thanh cúi đầu thi lễ với lão tẩu, vẻ mặt rất cung kính.
Cố Thành nhìn thấy một màn này, cằm xuýt chạm đất.
Vẻ mặt có chút ba chấm.
Hắn thế nào cũng không nghĩ tới, Tam Thanh sẽ hành lễ với một lão nhân, còn xưng hô tiền bối nữa chứ. Mới đầu, hắn còn tưởng lão nhân này là một ông bác trông cửa!
Nếu vậy, lão nhân này rốt cuộc là ai?
Làm thế nào có thể khiến Tam Thanh gọi tiền bối?
Cả hồng hoang, ngoại trừ Hồng Quân đạo tổ, hình như không có ai có được cái tư cách này đúng không?
Nhưng nếu Tam Thanh gọi người này là tiền bối, có lẽ người này không phải là Hồng Quân.
Đúng rồi, lần trước đại sư huynh nói, hồng hoang còn có Dương Mi lão tổ và Lý tiền bối, địa vị tương đương với đạo tổ.
Chẳng lẽ, người này chính là Dương Mi lão tổ?
Hẳn là đúng rồi, dù sao sư phụ gọi hắn là thế!
“Dương tiền bối!” Ngay lúc Cố Thành còn đang chìm trong khiếp sợ, Nguyên Thủy Thiên Tôn vội vàng nói với ái đồ: “Cố Thành, còn ngây ra đó làm gì, không mau đến bái kiến Dương tiền bối?”
“Ting, hành vi kí chủ kích phát nhiệm vụ.”
Đúng lúc này, trong đầu Cố Thành vang lên âm thanh thông báo của hệ thống.
“Mời kí chủ đưa ra lựa chọn.”
“Lựa chọn thứ nhất, kí chủ nghe theo lời sư phụ, hành lễ với Dương Hòe, hoàn thành nhiệm vụ, thưởng cho kí chủ một ngàn năm tu vi.”
“Lựa chọn thứ hai, kí chủ từ chối nghe lời sư phụ, không hành lễ với Dương Hòe, duy trì sự cao ngạo của kí chủ, hoàn thành nhiệm vụ, thưởng cho kí chủ trăm vạn năm tu vi.”
“Lựa chọn thứ ba, kí chủ nghe theo lời sư phụ, quỳ xuống hành lễ với Dương Hòe, hoàn thành nhiệm vụ, thưởng cho kí chủ vạn năm tu vi.”
Nhìn vào thông tin của hệ thống, đầu óc Cố Thành xoay chuyển với tốc độ cao.
Hắn rất đỗi ngạc nhiên, vậy mà hệ thống lại gọi đây là lão cổ Dương Hòe.
Nếu nói vậy thì hắn còn không phải là Dương Mi lão tổ sao?
Vậy hắn là ai?
Còn nữa, Cố Thành đối diện với ba kiểu lựa chọn cũng rơi vào thế khó xử.
Với tính cách của hắn đương nhiên là muốn chọn kiểu thứ hai rồi.
Hắn không phải là hạng người thích ăn nói khép nép đó.
Hắn không muốn động một chút là bắt người khác phải hành lễ.
Dù sao thì hắn cũng là nhân vật chính, có kiêu ngạo của mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận