Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 379 - Tứ đại hộ pháp kim cang

Bốn vị thiên nữ này không ngừng rải cánh hoa và nước thành ra xung quanh.
Cả cái kiệu tám người nâng trông vô cùng nghiêm túc và trang trọng, xán lạn thần bí.
Quân sĩ khí thế hừng hực xung quanh nhìn thấy cái kiệu tám người nâng và hòa thượng trang nghiêm trên đó, đều không khỏi thu lại vài phần sát khí tỏ ra kính sợ kính cẩn nghe theo.
n Phá Bại hỏi hộ về mình để lại lúc trước: “Vũ Thành vương vào trong chưa?”
Hộ vệ gật đầu: “Vũ Thành vương vào trong rồi, nói là để khuyên đối phương đầu hàng, nhưng mà đến giờ vẫn chưa có động tĩnh.”
n Phá Bại nghi ngờ nói: “Lẽ nào Vũ Thành vương cũng bị giết hại rồi sao?”
n Phá Bại nhịn xuống nỗi nghi hoặc trong lòng, cung kính hỏi vị hòa thượng mập trên đài sen kia: “Quốc sư, đã đến, yêu phỉ đang ở trong sân này, chúng ta nên hành động thế nào, xin quốc sư phân phó.”
Hòa thượng mập mở đôi mắt ra, hai luồng kim quang bắn ra từ hai con mắt, chói chang như tia nắng, như tất cả hư ảnh trên thế gian đều lộ nguyên hình ra dưới hai kim quang này.
Quốc sư quan sát sân một chút, chân mày không khỏi nhíu lại.
Kỳ lạ, n Phá Bại nói trước khi sĩ binh tiến vào viện xong thì tất cả đều biến mất không thấy đâu, chắc là đã rơi vào trong trận pháp rồi. Nhưng sao ta không thấy được viện này có dao động trận pháp chứ?
Hắn bình tĩnh phân phó n Phá Bại: “Ngươi ra lệnh cho sĩ binh tấn công trước, ta sẽ lược trận cho các ngươi.”
“Có quốc sư ở đây, yêu phỉ nhất định không có gì đáng sợ.”
Đầu tiên n Phá Bại tán thưởng quốc sư một câu, rồi mới lớn tiếng ra lệnh cho đám sĩ binh xung quanh: “Đánh vào sân, ngoại trừ giao nhân, những người khác nếu phản kháng, giết luôn không hỏi.”
“Rõ!”
Sĩ binh nhận được mệnh lệnh lập tức cùng nhau vọt vào sân từ bốn phương tám hướng.
Có người tiến công từ đại môn, có người thi đi quan thang mây leo tường vào, còn có sĩ binh hợp lực nâng thân gỗ đâm vào hàng rào, cố gắng phá vỡ tường vây.
Trong lúc nhất thời, tiếng hô “giết” vang trời, khí thế huy hoàng, kinh động đến bách tính bên trong thành Triều Ca không dám thở mạnh.
n Phá Bại lạnh lùng nhìn đám sĩ binh đánh vào tiểu viện, trong lòng hắn thầm nghĩ.
Thế tiến công lớn như vậy, cho dù là pháo đài cũng có thể phá vỡ, huống chi một tiểu viện bình thường.
Chắc lần này cũng sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn chứ?
Quốc sư không thay đổi sắc mặt nhìn chăm chú vào động tĩnh bên trong viện.
Rất nhanh, chân mày hắn hơi nhíu lại.
Quốc sư phát hiện, những sĩ binh đánh vào sân này lại biến mất toàn bộ trong thần thức của hắn.
Còn có những sĩ binh đang dùng gỗ đập vào tường cũng rất bất thường.
Gỗ lớn đụng vào như vậy, cửa thành vừa dầy vừa nặng cũng có thể bị đánh vỡ, nhưng sĩ binh dùng gỗ đập vào nửa ngày, ngay cả gạch tường viện không rơi ra miếng nào
Như này quá bất thường!
“Nhanh cho sĩ binh dừng công kích.”
Quốc sư vội vàng phân phó n Phá Bại.
Trong lòng n Phá Bại hốt hoảng, nhanh chóng hét lớn: “Dừng lại hết, không cần vào trong viện nữa.”
Cấm Vệ quân không hộ là đội quân tinh nhuệ nhất trong Thương triều, theo mệnh lệnh của n Phá Bại, rất nhanh những sĩ binh tấn công lập tức dừng lại rất có trật tự.
Không một chút lộn xộn, có vẻ được huấn luyện nghiêm chỉnh, không phản kháng.
Sau khi khiến những sĩ binh này dừng lại hết, n Phá Bại cũng phát hiện dị thường.
Bởi vì trong viện vô cùng yên tĩnh, dường như bên trong không có ai vậy.
Nhưng sao bên trong viện lại không có ai?
Vừa rồi chỉ một lát như vậy có đến sáu bảy trăm người xông vào.
Sáu bảy trăm người chen chúc trong một cái sân, sao có thể lặng ngắt như tờ được?
Trong lòng n Phá Bại nhất thời nảy sinh dự cảm không tốt, hắn vội vàng nói với quốc sư: “Quốc sư, tình hình không ổn. Người vọt vào trong viện giống như lại biến mất rồi.”
Quốc sư trầm giọng nói: “Ta biết rồi.”
n Phá Bại hơi hoang mang lo sợ nói: “Vậy phải sao? Căn nhà này quá bất thường.”
Mặc dù trong lòng quốc sư cũng hơi nghi ngờ nhưng trên mặt hắn lại giả vờ khinh thường nói: “Cũng chỉ là trận pháp mê huyễn thôi, không có gì to tát.”
Hắn phân phó bốn vị tiểu hòa thượng ngồi khoanh chân bên cạnh: “Tứ đại hộ pháp kim cang, các ngươi đi vào thăm dò thực hư đi.”
“Tuân lệnh.”
Tứ đại kim cang chắp tay trước ngực, cung kính lên tiếng.
Sau đó thân hình lóe lên, lập tức bay ra bên trên cỗ kiệu, rơi vào trong viện.
Tứ đại kim cang bay vào trong sân lại bất ngờ đi đến một không gian bụi bặm trống rỗng, mà trong không gian này, đang có mấy ngàn sĩ binh trôi nổi lơ lửng. Vũ Thành vương cũng ở trong đó.
Tứ đại kim cang thấy dị tượng này thì đều sợ hãi.
Bọn họ căn bản không biết sao mình lại rơi vào không gian này.
Điều này thật khó tin.
Sĩ binh xung quanh thấy bốn người thì lập tức kêu lên: “Đây là hộ pháp kim cang của quốc sư.”
“Không phải nói là pháp lực của tứ đại kim cang vô biên sao, sao đến cả hộ pháp kim cang cũng bị cuốn vào nơi này?”
“Rốt cuộc chúng ta phải sao mới ra ngoài được?”
“...”
Tứ đại kim cang không để ý tới lời bàn tán xung quanh, bọn họ đột nhiên nghĩ đến vừa rồi quốc sư nói, đây là trận pháp mê huyễn.
Nếu là trận pháp mê huyễn thì tất cả những gì thấy trước mặt đều là giả, chỉ cần công kích đủ mạnh thì có thể đánh phá cảnh mê ảo, tìm được cách ra ngoài.
Nhớ đến điều này, tứ đại kim cang lập tức vội vã ổn định tinh thần, hai tay bắt đầu kết ấn thi triển pháp thuật, chuẩn bị đánh vỡ không gian ảo giác này.
“Đại Uy Thiên Long!”
“Bàn Nhược Chư Phật!”
“Đại La Pháp Chú!”
“Long Tượng pháp ấn!”
“Phá cho ta!”
Pháp thuật khủng bố quét qua bốn hướng khác nhau, hư không rung chuyển, hỗn độn cũng đan xen vào.
Vũ Thành vương với binh sĩ xung quanh thấy dị tượng này thì mỗi người đều chấn động không ngừng.
“Quả nhiên là pháp lực vô biên.”
“Không hổ là hộ pháp kim cang của quốc sư.”
“Chúng ta nhất định có thể thoát khỏi phải không?”
“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận