Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 702 - Quan âm tỷ tỷ đối tốt với ta!

Nghe thấy có thể siêu thoát vong hồn, vĩnh cố giang sơn, Lý Nhị không khỏi kích động hơn, hắn vội vàng chắp tay trước ngực cảm tạ nói với Quan m: “Đa tạ Quan âm đại sĩ truyền pháp.”
Nhưng Quan âm lại lắc đầu nói: “Bởi vì cái gọi là pháp không dễ truyền, cần chọn một cao tăng đức hạnh cao thượng, dùng lòng thành kính, trải qua muôn vàn khổ nạn, tự mình tới Tây Phương Linh sơn Đại Lôi âm Tự, tới thỉnh Như Lai Phật Tổ, mới có chân kinh đại thừa.”
Cao tăng có đức hạnh cao thượng.
Lý Nhị lập tức nhìn về phía Trần Huyền Trang.
“Huyền Trang pháp sư, không biết ngươi có thể thay mặt trẫm tới Tây Phương Linh sơn, lấy đại thừa chân kinh cho trẫm và dân chúng Đại Đường?”
Trong lòng Huyền Trang im lặng một trận.
Ngươi đích thân hỏi, xung quanh còn có nhiều người ngóng trông như vậy, Quan âm tỷ tỷ cũng nhìn ta, ta có thể không đồng ý sao?
“Bần tăng bằng lòng đi tới Tây Phương Linh sơn lấy chân kinh.”
Ài, Tây Phương Linh sơn xa như vậy, đường xá núi cao sông dài, rừng sâu nước độc, ta đi thế nào?
Trong lòng Huyền Trang hiện lên một chút ưu sầu.
Lý Nhị vui mừng quá đỗi: “Huyền Trang pháp sư có thể tận trung nhân cơ hội này, không sợ đường xá xa xôi, bôn ba sông núi cầu chân kinh cho trẫm, trẫm bằng lòng bái làm huynh đệ.”
Huyền Trang khấu đầu tạ ơn.
Mà Quan âm cũng ban áo cà sa và gậy tích trượng cho Trần Huyền Trang, nói vật này có thể bảo vệ an toàn cho hắn đi về tây phương thỉnh kinh.
Huyền Trang cầm áo cà sa và gậy tích trượng, cuối cùng trong lòng thở phào nhẹ nhõm…
Nếu Quan âm tỷ tỷ nói vậy, vật này có thể khu quỷ tránh yêu, bảo vệ an toàn cho ta, xem ra không cần lo lắng bị yêu quái ăn thịt.
Quan âm tỷ tỷ đối xử với ta rất tốt!
Thấy nhiệm vụ lần này của mình hoàn thành, Quan âm lập tức chuyển toàn bộ lực chú ý lên trên người Tiểu Tê Tử.
Nàng thản nhiên nói với Lý Nhị: “Tiểu công chúa có thể nhìn ra pháp tướng của ta, chứng tỏ nàng rất có tuệ căn, có duyên với ta, ta muốn thu nhận nàng làm đệ tử thân truyền, dẫn về Nam Hải đích thân truyền thụ nàng phật pháp tiên thuật, thuật Trường Sinh, tương lai nói không chừng bệ hạ cũng sẽ vì nàng mà có thể trường sinh bất lão. Không biết bệ hạ có đồng ý để nàng bái ta làm sư phụ hay không?”
“Ta không muốn bái ngươi làm sư phụ? Ta biết chắc chắn ngươi có ý nghĩ xấu xa.”
Tiểu Tê Tử thấy Quan âm lại muốn nhận nàng làm đồ đệ, không hề nghĩ ngợi đã từ chối.
Nàng từ cảm nhận được ý tốt trong ánh mắt Quan âm đối với nàng, thế nên trong lòng vô cùng không thích nhìn nữ nhân thánh khiết cao quý.
Muốn nàng bái sư, hiển nhiên là điều không thể nào.
Quan âm thấy Tiểu Tê Tử có thể thông qua ánh mắt của nàng nhìn ra ý nghĩ trong lòng nàng, trong lòng càng động lòng đối với năng lực của thánh đồng chín tầng.
Đây còn là bởi vì Tiểu Tê Tử không tu luyện pháp lực, nếu có pháp lực, vậy không biết năng lực của thánh đồng chín tầng sẽ kinh khủng bao nhiêu!
Nàng nghe thấy Tiểu Tê Tử không muốn bái sư, không biểu hiện ra vẻ bất mãn gì, chẳng qua là nhàn nhạt nhìn Lý Nhị.
Nàng tin tưởng Lý Nhị sẽ đưa ra lựa chọn chính xác.
Suy cho cùng trường sinh cám dỗ, nàng không tin Lý Nhị không động lòng! Lý Nhị quả thật động tâm.
Suy cho cùng hắn nghe thấy Quan âm nói mình có thể sẽ trường sinh bất lão bởi vì Tiểu Tê Tử, ai có thể không động lòng?
Hơn nữa, đây là Quan âm Bồ Tát đại danh đỉnh đỉnh, Lý Nhị không cảm thấy Quan âm sẽ nói láo.
Chỉ tiếc, hắn lộ chút biểu cảm tiếc nuối đối với Quan m: “Chuyện của Tiểu Tê Tử đều là nghĩa phụ nàng quyết định, trẫm cũng không thể làm chủ, Quan âm đại sĩ muốn nhận Tiểu Tê Tử làm đồ đệ, phải được nghĩa phụ của Tiểu Tê Tử đồng ý mới được.”
Tiểu Tê Tử cười đắc ý với Quan âm.
Quan âm nhướn mày.
Nàng không nghĩ tới, con gái của hoàng đế, vẫn còn một nghĩa phụ.
Đây, người nào có tư cách ngồi ngang hàng với hoàng đế?
Hơn nữa, hoàng đế vẫn không thể làm chủ đối với con gái của mình, hà tất phải nghe một nghĩa phụ, đây không thể tưởng tượng nổi?
Ngươi đảm đương chức hoàng đế cũng quá không có uy nghiêm! Khinh bỉ!
Quan âm nhịn nghi ngờ trong lòng, hỏi: “Nghĩa phụ nàng là ai, sống ở chỗ nào?”
Lý Thế Dân nói: “Sống ở Thành Đông, nếu như Quan âm đại sĩ muốn đi bái kiến, trẫm có thể đích thân làm người dẫn đường cho Quan âm đại sĩ.”
Trong lòng hắn cực kỳ hy vọng Tiểu Tê Tử có thể bái Quan âm làm sư phụ, thế nên lộ ra vẻ vô cùng tích cực.
Suy cho cùng như vậy hắn mới có cơ hội trường sinh.
Thấy Lý Nhị nói hai chữ bái kiến, trong lòng Quan âm lập tức không thích.
Ngoài mấy vị Đại Năng vĩnh viễn như Như Lai, Bồ Đề lão tổ, người nào có tư cách chịu nổi nàng đi bái kiến?
Lý Nhị này cũng quá không biết nói chuyện!
Chẳng qua, Quan âm không muốn vì chút chuyện nhỏ so đo với Lý Nhị, nàng nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Vậy thì phiền bệ hạ dẫn đường rồi.”
Lý Nhị không nói thêm gì, sau khi hắn phân phó mấy người Trưởng Tôn Vô Kỵ, Từ Mậu Công ở lại tiếp tục chủ trì Pháp hội thuỷ bộ, thì lập tức đích thân dẫn Quan âm, Huệ Ngạn hành giả, đi về phía Hữu Gian khách điếm ở Thành Đông.
Tiểu Tê Tử chở Trưởng Tôn hoàng hậu đi theo phía sau.
Sau khi đợi Lý Nhị, Quan âm đi, Trần Huyền Trang tiếp tục giảng giải phật pháp cho mọi người.
“Tiểu Tê Tử, Quan âm đại sĩ là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn, từ bi hỉ xả, thần tiên trên trời, truyền thuyết mấy vạn năm có liên quan đến nàng, nàng muốn thu nhận ngươi làm đệ tử thân truyền, sao ngươi không muốn vậy?”
Trưởng Tôn hoàng hậu nhỏ giọng hỏi Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử vừa lái xe, vừa đáp: “Ta cảm giác được nàng có suy nghĩ xấu xa với ta. Hơn nữa ta lại không cảm nhận được cứu khổ cứu nạn, từ bi hỉ xả trên người nàng, ta chỉ cảm nhận được một chút đạt được mục đích, không từ thủ đoạn và ánh mắt lạnh như băng.”
Trưởng Tôn hoàng hậu bất đắc dĩ cười nói: “Thật là đứa trẻ nhỏ nói mê sảng, tại sao ngươi có thể cảm nhận được trong lòng người ta chứ?”
Tiểu Tê Tử: “Ta cảm nhận được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận