Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 126 - Nữ Oa Hậu Thổ cãi nhau!!

Không bao lâu sau, hai người Nữ Oa và Hậu Thổ đều uống đến đỏ cả mặt, chẳng những mắt trở nên mơ màng, ngay cả nói chuyện cũng có chút thắt lưỡi.
“Ngươi chắc chắn, không thể sống già, nếu ngươi không uống được nữa, có thể nhận thua.”
Hậu Thổ thắt lưỡi nói với Nữ Oa.
“Cho dù như vậy, ta cũng không đâu, cho dù ngươi nhận thua, ta cũng sẽ không nhận thua.”
Nữ Oa cũng thắt lưỡi trả lời.
Lý Nguyên ở bên cạnh nghe đến mặt chết lặng.
Như này vẫn có thể giao lưu, lợi hại! Hai người lại uống một chút, cơ thể có chút lơ mơ.
Nữ Oa dựa theo cảm giác say, mơ hồ hỏi Hậu Thổ: “Cần điều kiện gì, ngươi mới chịu cho mượn Sinh Tử Bạc,”
“Ha ha”
Hậu Thổ say khướt cười to nói: “Ngươi muốn mượn Sinh Tử Bạc, trừ khi ngươi nhận thua với ta.”
“Vĩnh viễn không thể.”
Nữ Oa lắc đầu nói.
Hậu Thổ: “Vậy ngươi cũng vĩnh viễn không mượn được Sinh Tử Bạc.
“Vậy chúng ta tiếp tục uống!”
“Uống thì uống, ai sợ ai!”
“.…”
Lý Nguyên thấy hai người Nữ Oa và Hậu Thổ uống liên tục hết chén này đến chén khác, không nén nổi có chút đau lòng rượu của mình.
Rượu là dùng để nhấm nháp, sao có thể như trâu uống như vậy, quả thực là lãng phí.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi mở miệng nói: “Các ngươi muốn đua ra thắng bại, cũng không cần chỉ đua uống rượu, còn có thể đua cái khác.”
“Đua cái gì?”
Hậu Thổ hỏi Lý Nguyên.
Nữ Oa cũng tò mò nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Chúng ta tới đấu địa chủ đi, cái này thú vị hơn đấu rượu nhiều.”
“Đấu địa chủ là đi ngoài thành giết địa chủ, xem ai giết được nhiều hơn sao?”
Nữ Oa ngơ ngác hỏi.
Lý Nguyên búng trán Nữ Oa: “Nữ hài tử sao cứ bạo lực thế, đấu địa chủ là một loại trò chơi cờ bài, vừa lúc ba người chơi.”
Trấn Nguyên Tử thấy Lý Nguyên lại búng trán Nữ Oa, tròng mắt đều suýt chút nữa rớt ra tới, da mặt run rẩy không thôi.
Này cũng quá lớn mật đi.
Không sợ Thánh Nhân một chưởng chụp chết ngươi à. Làm Trấn Nguyên Tử càng thêm há hốc mồm là, Hậu Thổ thấy Lý Nguyên búng trán Nữ Oa, lại chủ động đưa đầu đến trước mặt Lý Nguyên, hét lên: “Ta cũng muốn búng, ta cũng muốn búng.”
Trấn Nguyên Tử chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, đây là Thánh Nhân gì chứ, là cô nương ngốc mới đúng, búng trán mà cũng đòi tranh nữa hả.
Trấn Nguyên Tử đột nhiên phát hiện, Thánh Nhân chí cao vô thượng hình tượng, giờ khắc này ở trong lòng hắn đột nhiên ầm ầm sập.
Lý Nguyên không còn cách nào khác, đành phải búng trán Hậu Thổ một cái.
Sau khi Hậu Thổ bị búng trán, lúc này mang vẻ mặt đắc ý nhìn Nữ Oa.
Dường như đang nói, ta không có thua ngươi!
Hừ, Nữ Oa bất mãn mím môi.
Trấn Nguyên Tử nhìn thấy mà khóe môi giật giật, hắn cảm thấy mình còn tiếp tục ở lại đây sẽ nguy hiểm.
Nếu sau đó, Thánh Nhân biết được mình say rượu làm trò vớ vẩn thì chắc chắn muốn diệt khẩu, vậy thì thảm rồi.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi lập tức đứng lên, chắp tay nói với Lý Nguyên: “Lý đạo hữu, lần này đa tạ đã chiêu đãi, ta nhớ ra còn có chút việc, cáo từ đây.”
“Đi thong thả, không tiễn.” Lý Nguyên cũng chắp tay với Trấn Nguyên Tử.
Trấn Nguyên Tử dùng ống tay áo quét trên bàn một cái, trên bàn lập tức xuất hiện thêm một hộp ngọc, bên trong đặt gọn gàng sáu quả nhân sâm.
“Lần này đến vội vàng, cũng không chuẩn bị lễ vật gì, sáu quả nhân sâm này, mong Lý đạo hữu không chê.”
Mặc dù là hoa quả ở hậu viện nhưng tất cả đều quý hơn quả nhân sâm, nhưng dù sao cũng là tấm lòng của Trấn Nguyên Tử, Lý Thành vẫn nói cảm ơn với Trấn Nguyên Tử: “Đạo hữu khách khí rồi.”
Trấn Nguyên Tử thấy sau khi Lý Nguyên nhìn thấy quả nhân sâm, mặc dù nói khách khí nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh ung dung như cũ, hoàn toàn không có biểu hiện ngạc nhiên hay vui sướng gì, trong lòng không khỏi vừa khiếp sợ vừa bội phục.
Thảo nào dám đập đầu Thánh Nhân, khí chất ung dung bình tĩnh này, ta cũng không bằng!
Sau khi cảm thán thì Trấn Nguyên Tử lập tức bay ra khỏi Triều Ca.
Trong phòng khách cũng chỉ còn lại ba người Lý Nguyên, Nữ Oa và Hậu Thổ.
“Không phải muốn đấu địa chủ sao? Nhanh nhanh dạy chúng ta chơi thế nào, ta cũng muốn giết nàng không còn một manh giáp.” Nữ Oa thúc dục Lý Nguyên.
“Hừ, nói khoác mà không biết ngượng, sau này đừng quỳ xuống cầu xin tha thứ đấy.” Hậu Thổ cũng đối đầu lại.
Lý Nguyên lấy bài poker ra, giới thiệu cho hai người quy tắc đấu địa chủ một lần nữa.
“Thua một ván hoặc thua một người sẽ mất một lựu đạn cho người đó, người nào thua phải dán giấy lên mặt, thua bao nhiêu người thì bấy nhiêu tờ giấy.”
Nữ Oa và Hậu Thổ nghe xong đều rất hưng phấn.
“Được, ta nhất định sẽ dán đầy giấy lên mặt nàng.”
“Ai thắng ai thua còn chưa biết đâu!”
Vì vậy, đấu địa chủ chính thức bắt đầu.

Đông Hải.
Kim Ngao đảo.
Đát Kỷ vốn đang suy nghĩ, phải đi tìm Vô Đương Thánh Mẫu hay là Quy Linh Thánh Mẫu mới đúng, không ngờ hai vị Thánh Mẫu lúc này đang giao lưu đạo phải, ngược lại giảm bớt phiền não cho mình.
Đát Kỷ nhìn thấy hai vị Thánh Mẫu, trực tiếp nói rõ ý đồ đến đây.
“Hai vị sư tỷ, các ngươi có ai nguyện ý đảm nhiệm Phong Đô Đại Đế không?”
Vô Đương Thánh Mẫu trưởng thành thông minh, thướt tha xinh đẹp. Quy Linh Thánh Mẫu xinh đẹp linh động, yểu điệu động lòng người, đều là tuyệt sắc giai nhân diễm lệ.
Các nàng nghe xong ý đồ đến đây của Đát Kỷ thì không khỏi ngạc nhiên trợn tròn mắt.
“Quả vị của Phong Đô Đại Đế? Ca của ngươi lại không muốn ư?” Quy Linh Thánh Mẫu kêu lên thất thanh, có vẻ là rất khiếp sợ.
“Đây chính là Đại Đế Quỷ đạo chí cao, sao lại có người ngốc như vậy?” Vẻ mặt Vô Đương Thánh Mẫu cũng khó hiểu.
Đát Kỷ nghe thấy Vô Đương Thánh Mẫu nói ca ca ngốc thì không khỏi nhíu mày.
Mặc dù ta cũng biết ca ca ngốc nhưng cũng không cần nói thẳng ra được không?
“Ca ca của ta có hơi cá mặn, hắn không thích tu luyện cũng không muốn quản chuyện gì.” Đát Kỷ giải thích một câu.
“Làm gì có hơi cá mặn, đây là rất cá mặn.” Quy Linh Thánh Mẫu cảm khái nói.
Vô Đương Thánh Mẫu cũng gật đầu đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận