Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 723 - Điện thoại đầu tiên của nhà Đường

Lý Nguyên: “1 là cô cô của ngươi.”
“Ta còn có cô cô sao?”
Vẻ mặt Tiểu Tê Tử ngạc nhiên: “Sao cha chưa từng nói cho ta nghe vậy?”
Lý Nguyên: “Chậc, nàng là một người rất phiền phức, không có gì để nói cả.”
“Hừ, khẩu thị tâm phi.”
Tiểu Tê Tử nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
“Hắt xì!”
Bên ngoài thành Trường An có một nữ tử phong hoa tuyệt đại, hai mắt sáng như sao đột nhiên hắt hơi một cái.
“Thật kỳ lạ, sao ta lại hắt hơi vậy? Lẽ nào có người đang mắng ta sao?”
Nữ tử lẩm bẩm.
Nữ tử không nghĩ ngợi nhiều, nàng nhìn hình chiếu thông tin hiển hiện trên bầu trời, bên trong đang chiếu cảnh tượng cả nhà Nhị Lang Thần đoàn tụ, vẻ mặt không khỏi ngạc nhiên: “Không biết đây là ai làm ra, thú vị đó.”
Nói xong, nàng đi vào cổng thành.
Binh lính thủ thành, người ra vào nhìn thấy dung mạo của nữ tử đều mở to hai mắt.
Thậm chí có rất nhiều người, bởi vì luôn nhìn chằm chằm nữ tử, quá chuyên tâm, kết quả đi đường đụng vào người phía trước.
“Đúng rồi, cầu thủy tinh này dùng để làm gì vậy?”
Tiểu Tê Tử nhìn cầu thủy tinh, tò mò nói.
Lý Nguyên: “Đây là máy thu tín hiệu và bộ xử lý, tin tức mà chúng ta gửi đi phải thông qua nó để chuyển đổi trên điện thoại của đối phương.”
Hắn ném điện thoại của mình vào trong Tụ Bảo Bồn, sau đó Tụ Bảo Bồn lập tức biến ra hơn mười chiếc điện thoại.
Lý Nguyên cầm những điện thoại này, nói với Tiểu Tê Tử: “Ngươi hãy đưa những điện thoại này cho Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh, những cái khác đưa cho phụ thân ngươi, xem xem hiệu quả sử dụng.”
“Nhận lệnh!”
Tiểu Tê Tử dùng túi đựng điện thoại lập tức lái xe của mình rời khỏi khách điếm một cách hùng hổ.
Nàng đến Phụ An Đường trước.
Giờ phút này, Phụ An Đường vốn không có bệnh nhân, Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh đang xem phát sóng trực tiếp trên bầu trời.
“Thanh di, Bạch di, ta đến đưa đồ cho các ngươi đây.”
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh nghe vậy, vẻ mặt không khỏi bất ngờ: “Tiểu Tê Tử đưa gì cho bọn ta vậy?”
Tiểu Tê Tử: “Là cha ta bảo ta đưa cho ngươi.”
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra tia mừng như điên.
Chẳng lẽ Lý công tử thông suốt rồi sao? Biết tặng quà tỏ tình cho bọn ta rồi sao?
“Cái gì vậy?”
Tiểu Thanh vội vàng hỏi.
“...”
Tiểu Tê Tử lấy ra hai chiếc điện thoại từ trong túi, đắc ý nói: “Chính là nó, đây là cha ta phát minh ra, rất thú vị.”
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh tò mò đánh giá đồ vật trong tay.
Toàn bộ chất liệu là ngọc thạch chế tác thành, dài năm tấc hai, rộng ba tấc ba, độ dày chỉ bằng một nửa chiếc đũa, một mặt bị mài giũa giống như lưu ly, bóng loáng đến mức có thể chiếu ra bóng người, phía trên còn có một chấm tròn màu tím trông vô cùng đẹp đẽ, chỉ là Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh không biết cái này dùng để làm gì?
“Cái này là gương sao?”
Tiểu Thanh dùng điện thoại soi soi mái tóc đẹp của mình.
Tiểu Tê Tử giải thích: “Đây gọi là điện thoại, có thể tiến hành cuộc gọi, giao tiếp từ xa, ta sẽ dạy các ngươi sử dụng.”
Tiểu Tê Tử lập tức giải thích cho hai người họ một lượt phương pháp sử dụng điện thoại. Rất nhanh, Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh đã học được.
“Wow!” Bạch Tố Trinh kinh ngạc nói: “Thì ra điện thoại chính là truyền tấn phù, chỉ là cái này thú vị hơn truyền tấn phù nhiều, chẳng những có thể truyền tin một mình mà còn có thể giao lưu nhiều người.”
Đột nhiên, Tiểu Thanh nhìn thấy màn hình điện thoại nhảy ra một biểu tượng viết nhóm thảo luận Tây Du Ký, nàng không khỏi tò mò nhấn vào.
Chỉ thấy bên trong có một tin tức ‘Ta là Chung Cực Đại Ma Vương’ gửi đến.
“Đây là nhóm thảo luận Tây Du, mọi người có thể giao lưu các loại chuyện Tây Du hoặc bên ngoài ở trong nhóm, ngăn chặn ác ý. Chú ý: Mọi người có thể đặt cho mình một nick name.”
“‘Ta là Chung Cực Đại Ma Vương’ này là ai?”
Tiểu Thanh tò mò hỏi Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử nói: “Bên trong điện thoại này hiện tại ngoại trừ phụ thân ta ra thì cũng không có ai khác.”
Tiểu Thanh thăm dò nói với điện thoại một câu: “Này, ngươi là Lý công tử sao?”
Thả nút ra, lời nàng nói lập tức biến thành văn tự xuất hiện trong hộp thoại.
Chỉ là tiền tố của Tiểu Thanh là ‘99’.
Ta là Chung Cực Đại Ma Vương: “Là ta.”
Ha ha!
Thấy Lý Nguyên trả lời, Tiểu Thanh lập tức vui vẻ, chỉ cảm thấy thật thú vị.
Bạch Tố Trinh bên cạnh thấy Tiểu Thanh và Lý Nguyên trò chuyện, nàng cũng không khỏi nhấn vào.
“Đa tạ điện thoại Lý công tử tặng.”
Ta là Chung Cực Đại Ma Vương: 999
Bạch Tố Trinh: “?”
Tiểu Tê Tử thấy Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh nói chuyện với cha, nàng cũng không quấy rầy hai người họ nữa, lập tức lái xe của mình tiếp tục xuất phát về phía Hoàng cung.
Đi về phía trước mấy trăm mét, Tiểu Tê Tử đột nhiên nhìn thấy mọi người trên đường giống như bị làm cho dừng lại, tất cả đều nhìn chằm chằm về một phương hướng, biểu cảm vô cùng ngốc trệ, không ít người còn chảy nước dãi đầy đất.
Tiểu Tê Tử vội vàng nhìn về phía trước, chỉ thấy một nữ tử mặc váy dài màu vàng nhạt, thắt lưng màu trắng, tóc dài xõa vai, dáng người thướt tha, đang có vẻ mặt tò mò đi trên đường lớn.
Mặc dù không nhìn thấy dung mạo của đối phương, chỉ nhìn bóng lưng, Tiểu Tê Tử đã cảm thấy đây là mỹ nhân thiên hạ tuyệt thế vô song.
Không biết khuôn mặt của nàng trông như thế nào? Đừng là bóng lưng sát thủ đó?
Tiểu Tê Tử mang theo lòng hiếu kỳ, vội vàng đạp chân ga, tăng nhanh tốc độ, vượt qua bóng dáng tuyệt thế đó.
Khi nàng nhìn thấy dung mạo của đối phương, không khỏi kinh diễm. Đây không chỉ là bóng lưng sát thủ mà còn là chính diện sát thủ.
Trước đây, Tiểu Tê Tử cảm thấy Lệ Chất tỷ tỷ, mẫu thân, Tú Ninh cô cô, mẫu hậu, Tiểu Thanh, Bạch Tố Trinh của mình đều là đại mỹ nữ vô song trên đời, khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn.
Nhưng hôm nay, sau khi nhìn thấy nữ tử này, nàng mới phát hiện trên thế giới này còn có người xinh đẹp hơn mẫu thân, Lệ Chất tỷ tỷ gấp mấy lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận