Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1154 - Hoặc là phục tùng, hoặc là chết

Diệp Lăng Không bất ngờ nhìn Thông Thiên giáo chủ một cái: “Không ngờ ngươi lại biết mục đích đến đây của ta.”
Giọng điệu của hắn thay đổi trở nên lạnh lùng tàn nhẫn lạ thường: “Hoặc là phục tùng, hoặc là chết, các ngươi có thể tự chọn.”
Nữ Oa thản nhiên nói: “Muốn ta phục tùng hoặc chết trước tiên phải hỏi phu quân ta có đồng ý hay không đã, nếu phu quân của ta đồng ý thì tùy ngươi xử lý.”
Hậu Thổ không hài lòng liếc Nữ Oa một cái: “Rõ ràng là phu quân của ta, tiểu tam nhà ngươi đừng có tự mình đa tình nữa được không hả?”
“Ngươi mới là tiểu tam.” Nữ Oa lập tức phản bác.
Mấy luân hồi giả Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Ương thấy bộ dạng cãi vã của Nữ Oa và Hậu Thổ, suýt nữa đã rớt tròng mắt ra ngoài.
Đây là Thánh Nhân nương nương cao cao tại thượng đó sao?
Lại tranh giành nam nhân trắng trợn như vậy!
Sao lại giống như tiểu cô nương bình thường như thế!
Ảo quá ảo!
Đát Kỷ nghe Nữ Oa và Hậu Thổ cãi nhau, vẻ mặt bất ngờ vội vàng hỏi: “Các ngươi kết hôn rồi à? Sao ta lại không biết? Kết hôn với ai? Kết hôn khi nào?”
Vậy ca ca của ta phải làm sao?
Câu nói này nàng không dám nói ra.
Nữ Oa nhìn Đát Kỷ mỉm cười nói: “Phu quân của ta không phải là ca ca của ngươi sao.”
Hậu Thổ nhấn mạnh: “Là phu quân của ta.”
Lý Nguyên vốn đang bình tĩnh ăn cơm uống canh.
Hắn nghe thấy câu nói của Nữ Oa và Hậu Thổ suýt nữa đã phun canh hải sản trong miệng ra ngoài.
Cái này có toan tính gì vậy?
Sao ta không biết ta là phu quân của các ngươi?
Đừng có vấy bẩn sự trong sạch của người khác chứ!
“Ca ca của ta thành phu quân của các ngươi khi nào sao ta lại không biết? Các ngươi kết hôn sao lại không nói với ta chứ?”
Đát Kỷ biết được phu quân của Nữ Oa và Hậu Thổ chính là ca ca vừa vui mừng vừa oán trách mà hét lên.
Nét mặt trông vô cùng vui mừng và kích động.
Quá tốt rồi, cuối cùng ca ca cũng đã thông suốt giải quyết chuyện hôn nhân đại sự rồi.
Cuối cùng chỉ còn lại chuyện nối dỗi tông đường mà thôi.
Lý Nguyên nhìn muội muộn phấn khích một cái.
Người không biết còn cho rằng là nàng kết hôn đấy.
“Đừng nói ngươi không biết, ngay cả ta cũng không biết.” Hắn nói với muội muội.
“Đương sự như ngươi sao lại không biết?” Đát Kỷ đầy khó hiểu.
Kết hôn rồi cũng không biết, tính hay quên này cũng nghiêm trọng quá rồi đấy.
Nữ Oa nghe vậy xấu hổ giải thích: “Đây là quyết định đơn phương của ta, vẫn chưa thương lượng với ca ca của ngươi.”
“Mặc dù chưa thương lượng nhưng ta đã quyết định rồi, nhất định phải gả cho ca ca của ngươi.” Hậu Thổ tiếp lời.
Đát Kỷ: “...”
Nét mặt của nàng vô cùng cạn lời.
Chuyện này có thể đơn phương quyết định nữa sao?
Làm ta mừng hụt một phen.
Xem ra ca ca vẫn chưa thông suốt.
Lý Nguyên cũng không nói nên lời.
Nữ Oa này càng ngày càng vô lý.
Còn nữa ngay cả Hậu Thổ cũng học hư.
Đùa giỡn theo Nữ Oa.
Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Ương ở bên cạnh xem hết mọi chuyện, nét mặt không nói nên lời.
Các nàng không ngờ rằng Nữ Oa nương nương và Hậu Thổ nương nương cao cao tại thượng, phong hoa tuyệt thế, cao quý vô song cũng có lúc chủ động như thế.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe được thì đánh chết các nàng cũng không dám tin hai vị Thánh Nhân Nữ Oa và Hậu Thổ lại chủ động nói ra câu ‘nhất định phải gả cho hắn’ kia.
Sức hấp dẫn của Lý Nguyên quả thật không thể chống đỡ được.
So với nỗi kinh ngạc của mấy luân hồi giả như Mộc Thạch Nhân thì trong lòng Diệp Lăng Không chỉ còn lại sự đố kị.
Nhan sắc của Nữ Oa và Hậu Thổ không cần phải nói, đời này Diệp Lăng Không khó mà thấy được, so với những công chúa, thánh nữ, thiên kiêu thế gia trong hậu cung của hắn còn xinh đẹp cao quý hơn ba phần.
Nhan sắc chim sa cá lặn thế này lại chủ động sà vào lòng một phàm nhân, còn có công lý sao?
Sao không chủ động với ta như thế?
Vả lại, không chủ động thì thôi đi, quan trọng là còn cười nhạo châm biếm ta?
Chênh lệch hơi lớn rồi nhỉ?
Không phải người này chỉ đẹp trai một chút thôi sao?
Có bãn lĩnh gì chứ?
Có chỗ nào sánh bằng ta?
Ta ghét công tử bột.
Trước đây Diệp Lăng Không nghe Đát Kỷ há miệng ra là nhắc đến ca ca.
Lúc này cuối cùng hắn cũng thấy người thật.
Hắn cho rằng ca ca của đối phương ghê gớm lắm, không ngờ lại là một phàm nhân ngoài nhan sắc thì không có gì cả!
Cái này có gì đáng để khoe khoang chứ?
Làm một công tử bột cũng không tệ lắm!
Nhưng mà thứ công tử bột còn không xứng xách giày cho ta!
Diệp Lăng Không nén nỗi đố kị trong lòng, hắn hỏi Nữ Oa: “Ngươi chắc chắn chỉ cần hắn đồng ý ngươi sẽ phục tùng ta?”
Nữ Oa dứt khoát gật đầu: “Chắc chắn và nhất định.”
Hậu Thổ: “Ta cũng chắc chắn.”
Lão Tử bỗng lên tiếng: “Nếu như trưởng quầy đồng ý cho bọn ta phục tùng ngươi, vậy ngươi nói gì ta sẽ nghe nấy, có gì mà không được chứ?”
Tiếp Dẫn đạo nhân vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, chỉ cần trưởng quầy bảo bọn ta làm cái gì, bọn ta sẽ làm cái đó.”
Chuẩn Đề đạo nhân: “Bọn ta mọi chuyện đều nghe theo trưởng quầy.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Muốn thu phục bọn ta, bọn ta nói không tính, phải xem trưởng quầy có đồng ý hay không.”
Diệp Lăng Không: “...”
Lúc này hắn thật sự hoàn toàn kinh sợ rồi.
Hắn tuyệt đối không ngờ rằng mấy Thánh Nhân của hồng hoang lại nói ra những lời khiến người khác khó hiểu như thế.
Trưởng quầy này không phải là một phàm nhân sao?
Nịnh hót thế này nghe lời hắn như vậy sao?
Ngay cả tôn nghiêm của Thánh Nhân cũng không cần.
Lẽ nào, hắn không những mê hoặc được Nữ Oa và Hậu Thổ mà cũng đã mê hoặc luôn mấy nam nhân này?
Sức quyến rũ của hắn thật sự lớn như vậy sao?
Hoặc là mấy người này thật sự là Thánh Nhân của hồng hoang sao?
Có phải do ta cảm nhận sai hay không?
Diệp Lăng Không lại tra xét kỹ lưỡng khí tức của mấy người Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh không lắm bụi trần, nguyên thần ký gửi vào hư không, quả thật là năng lực mà Thánh Nhân mới có!
Nhưng nếu là Thánh Nhân sao lại không có khí phách như thế được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận