Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 161 - Đát Kỷ sắp diệt thế (2)

Sao Đát Kỷ lại lợi hại như vậy?
Ngao Châu bị năng lượng cuồng bạo tuyệt địa vô địch làm rung động đến mức ngừng thở.
Na Tra vẫn đang ra sức chạy trốn, hắn cảm nhận được khí tức kinh khủng ở phía sau, không khỏi quay đầu nhìn lại.
Mẹ ơi!
Vừa nhìn một cái, suýt chút nữa làm hắn sợ đến hồn phi phách tán.
Hư không biến mất, hỗn độn xoay vòng, nhật nguyệt chìm nổi… Tất cả hóa thành hỗn độn, từ trước đến nay hắn chưa từng nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp như vậy.
Thậm chí, hắn không thể tin được lại có người có thể thi triển ra năng lượng hủy thiên diệt địa như vậy.
Rốt cuộc ta đã trêu chọc phải ai, sao lại kinh khủng như vậy?
Trong lòng Na Tra không khỏi cảm thấy hối hận, sớm biết thì ta nên khách sáo một chút.
Chỉ cảm thấy vòng càn khôn đối mặt với công kích vô song như vậy chỉ kiên trì được mấy giây, mặt ngoài của vòng thép đã bị các lực pháp tắc xoắn vỡ ra vô số vết nứt, ngay sau đó tan thành mảnh nhỏ, tiêu tan trong không trung.
Một món Hậu Thiên linh bảo cực phẩm lại bị hủy hoại như vậy trong chốc lát.
Sau khi vòng Càn Khôn bị hủy thì năng lượng khủng bố tiếp tục khuếch tán về phía trước.
Sắp chết rồi, sắp chết rồi, trong lòng Na Tra nhảy dựng, hắn sử dụng toàn bộ pháp lực nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng cho dù hắn dốc hết toàn lực thì tốc độ chạy trốn của hắn cũng không sánh kịp với tốc độ pháp tắc hủy diệt.
Mắt thấy Na Tra sắp bị pháp tắc cắn nuốt, một vệt sáng màu trắng đột nhiên cuốn về phía Na Tra đi với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, tránh né phạm vi pháp tắc cắn nuốt hết nguy hiểm này đến nguy hiểm khác.
Na Tra chưa tỉnh táo lại đã bị cuốn lên trên một đám mây cát tường, chỉ thấy một lão giả có cốt cách thần tiên đứng ở bên trong đám mây, trong tay lão giả cầm một cây phất trần, đầu kia của phất trần là sợi tơ trắng, phủ lấy eo của Na Tra.
“Sư phụ.”
Na Tra nhìn thấy lão giả, không khỏi hét lớn kinh ngạc.
Thì ra lão giả này chính là Thái Ất chân nhân, sư phụ của Na Tra.
Vừa rồi hắn cảm nhận được Hỗn Thiên Lăng bị khí tức khác vây khốn, biết ngay Na Tra có nguy hiểm, bởi vậy nhanh chóng xuyên qua hư không đến cứu Na Tra đúng lúc.
Thái Ất chân nhân cảm nhận được khí tức pháp tắc quanh quẩn trên không trung, trong lòng cũng không khỏi kinh ngạc khó hiểu.
Uy lực như thế, cho dù hắn cũng chỉ đành nhượng bộ lui binh, không dám đối chọi.
Quan trọng là năng lực khống chế pháp thuật của người này đã đến trình độ tinh tế tỉ mỉ, pháp tắc chi lực chỉ cắn nuốt trên không trung, lại không ảnh hưởng đến hải dương và đại lục phụ cận, thật sự là khủng bố.
Từ khi nào mà hồng hoang lại xuất hiện một Đại Năng thần thông quảng đại như vậy, trong mắt Thái Ất chân nhân lóe ra ánh sáng âm u.
Na Tra nhìn thấy sư phụ, tìm được chỗ dựa vững chắc, lập tức ấm ức kể khổ nói: “Sư phụ, nữ nhân này đã cướp Hỗn Thiên Lăng của ta, còn hủy vòng Càn Khôn của ta, ngươi nhất định phải trả thù cho ta!”
Hắn nhớ lại vòng Càn Khôn bị hủy, trái tim như bị đao xoắn, hơn nữa vừa nãy bản thân đã bước một chân vào Quỷ Môn Quan, tâm trạng kích động, hai mắt giữ lại nước mắt to như hạt đậu.
Thái Ất chân nhân vung phất trần, an ủi đệ tử: “Yên tâm, việc này nhất định phải tìm nàng đòi giải thích.”
Đát Kỷ nhìn thấy lão già đột nhiên xuất hiện, lập tức lên tiếng hỏi: “Ngươi chính là sư phụ của đứa trẻ này sao, hôm nay đệ tử của ngươi đã giết Tam thái tử Ngao Bính của Long cung, còn rút gân rồng của hắn, bọn ta tìm hắn hỏi tội, hắn thậm chí còn muốn đánh chết bọn ta, ti tiện ác hành như thế, ngươi chuẩn bị giải thích như thế nào đây.”
Thái Ất chân nhân thản nhiên nói: “Chỉ có thể nói đây là số trời, chứng tỏ trong mệnh của Ngao Bính có kiếp nạn này, không thể oán người khác được.”
Đát Kỷ và Ngao Châu nghe Thái Ất chân nhân giải thích, lúc này thiên lôi cuồn cuộn, đánh đến ngoài cháy trong non.
Đã giết người, còn nói do số trời.
Còn chối bỏ, cũng không biết xấu hổ, hai người họ phản ứng lại, lập tức tức giận đến giậm chân.
Đát Kỷ tức giận đến đỏ bừng mặt, cười nói: “Khó trách sát tâm của đứa trẻ này nặng như vậy, thì ra là có sư phụ vô lý như ngươi.
Nếu như ta giết ngươi, có phải cũng là do số trời hay không.”
Thái Ất chân nhân vốn không tức giận, hắn không chút hoang mang nói: “Đạo hữu cần gì phải ra tay với ta chỉ vì một con tiểu long có phúc duyên mỏng cạn, nếu ngươi muốn ra tay với ta thì chính là không hiểu thiên thời, làm bậy như thế, chỉ sợ sẽ có kiếp nạn giáng thân.”
Đát Kỷ trực tiếp tức giận đến mức không nói nên lời.
Nàng phát hiện hoàn toàn không nói chuyện được với lão già này.
Hắn giết người là... số trời, còn người khác giết hắn là... không hiểu thiên thời.
Đây là lần đầu tiên Đát Kỳ nhìn thấy người mặt dày vô sỉ như vậy.
Chuyện đã đến nước này, Đát Kỷ không còn gì để nói với Thái Ất chân nhân nữa, nàng trực tiếp nói: “Dạy trò không nghiêm vốn là lỗi của người sư phụ như ngươi, hiện giờ biết được đệ tử của mình phạm phải tội ác, chỉ bao che chứ không trừng phạt, sai càng thêm sai.
Chuyện này hãy do người sư phụ là ngươi đến chịu thay đệ tử đi!”
Nói xong, Đát Kỷ lập tức bóp pháp quyết, mấy ngàn thủy kiếm lập tức ngưng tụ, sau đó nhanh chóng bắn về phía Thái Ất chân nhân.
Những thủy kiếm này tản ra đạo văn quý thủy vô song, ẩn chứa năng lực chém vỡ chư thiên, mỗi một thanh đều tương đương với một món Tiên thiên linh bảo khủng bố.
Thái Ất chân nhân cảm nhận được khí tức thủy kiếm phát ra, trong lòng không khỏi nhảy dựng điên cuồng, vậy mà hắn lại có cảm giác không thể địch lại.
Hắn vội vàng dẫn theo Na Tra, thi triển ra thuật kim quang tung lên mặt đất, nhanh chóng né tránh những thủy kiếm này.
Tuy nhiên, không đợi Thái Ất chân nhân thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên hắn phát hiện không gian xung quanh đột nhiên trở nên chậm lại, bốn phương tám hướng dường như có sức mạnh cực lớn đang đè ép về phía hắn, khiến tốc độ của hắn chậm lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận