Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 394 - Khổng Tuyên cảm nhận được chết chóc!

“Thược Dược tiền bối.”
Nữ Oa nhìn thấy Thược Dược đi vào đình nghỉ mát, nhanh chóng đứng lên, nói một tiếng chào hỏi với Thược Dược.
Thược Dược khẽ mỉm cười với Nữ Oa.
Đối với nữ tử, nàng luôn có vẻ rộng lượng.
“Công tử, rượu của ngươi.”
Nàng đi tới bên cạnh Lý Nguyên, cung kính đặt khay ở trên bàn đá.
Toàn bộ quá trình gần như không liếc mắt nhìn Khổng Tuyên.
Lý Nguyên gật đầu: “Ngươi đi xuống đi.”
Rất nhanh, Thược Dược rời khỏi đình nghỉ mát, biến mất ở trong viện.
Phù! Cho đến lúc này, Khổng Tuyên mới mở miệng hít một hơi thật dài.
Hắn dùng tay sờ trán, tất cả lại đều là mồ hôi lạnh.
Từ khi hóa hình đến bây giờ, hắn chưa từng cảm nhận cảm giác uy hiếp chết chóc rõ ràng như vậy.
“Nàng, nàng, nàng là ai?”
Khổng Tuyên có phần nói lắp hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên rót cho mình một chén Thanh Phong Túy, bình tĩnh nói: “Thược Dược, nha hoàn của ta.”
Vẻ mặt Khổng Tuyên ngây người như phỗng.
Thế nhưng thật sự là nha hoàn của Lý Nguyên.
Nhưng, nha hoàn, sao lợi hại như thế? Hắn cảm giác mình phải gỡ rối một phen.
Chuyện xảy ra trên người Lý Nguyên thật sự là quá kỳ quái, quá không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng cho dù gỡ thế nào, hắn cũng không lấy được đầu mối.
Chẳng lẽ là có khả năng Lý Nguyên không nói phét, Tây Phương Nhị Thánh thật sự đấm bóp cho hắn, Thánh Nhân thật sự không thể so với hắn à? Đây căn bản không thể nào.
Ngơ ra một lúc lâu, hắn mới khôi phục lại tinh thần.
Giọng hắn có phần run rẩy hỏi Lý Nguyên: “Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì, ngươi biết chứ?”
Lý Nguyên giải thích: “Thược Dược không thích nam tử nhìn nàng như vậy.”
Đây là ngoan nhân từng giết sạch tất cả nam nhân ở một vũ trụ hồng hoang, mới vừa rồi Khổng Tuyên còn trưng ra vẻ mặt trư ca, hiển nhiên khiến Thược Dược bất mãn.
Khổng Tuyên nhìn thấy bầu rượu, nhanh chóng rót cho mình ba chén liên tục để an ủi.
Quả nhiên Thanh Phong Túy uống ngon hơn Tử Trúc Dịch rất nhiều.
Độ rượu mạnh hơn.
Sau khi ba chén rượu mạnh xuống bụng, Khổng Tuyên mới khôi phục một chút trấn định.
Hắn tò mò hỏi Lý Nguyên hỏi: “Thược Dược cô nương, rốt cuộc là tu vi gì?”
Lý Nguyên liếc nhìn Khổng Tuyên, nói: “Ngươi vẫn không nên biết thì hơn, tránh cho ngươi không chịu nổi.”
Khổng Tuyên: “Thật ra thì ngươi không nói ta có thể đoán được, nhất định là Chuẩn Thánh hậu kỳ.”
Sát khí hủy thiên diệt địa kia, hắn cảm thấy, chỉ có Chuẩn Thánh hậu kỳ mới có thể phát ra.
Khóe miệng Nữ Oa run lên.
Khổng tước cũng quá không có mắt đi.
Chuẩn Thánh hậu kỳ, xách giày cho Thược Dược cũng không xứng.
Khổng Tuyên còn nghĩ mình đã đoán đúng, hắn vô cùng cảm khái nhìn Lý Nguyên nói: “Lý ca, cũng là ngươi trâu bò, khó trách ngươi khoác lác được như vậy, lại có thể khiến đại năng tuyệt thế như thế làm nha hoàn, ngoài tỏ vẻ bội phục, huynh đệ ta thật sự là không nghĩ ra ngôn từ nào khác. Nào, ta mời ca một chén.”
Dưới sự kích động, hắn lập tức đã quên chuyện lúc trước từng nói, cho dù trời sập xuống hắn không gọi Lý Nguyên là ca.
Quá rung động! Khổng Tuyên uống một hơi cạn sạch, hét lớn: “Quả nhiên rượu ngon.”
Hắn lại rót cho mình một chén, sau đó nhìn Nữ Oa, nói: “Linh Oa muội tử, ta mời ngươi một chén. Chúc ngươi và Lý ca thiên trường địa cửu, vĩnh kết đồng tâm.”
Lý Nguyên: “...”
Nữ Oa không nâng ly rượu: “Ngươi gọi ta là Linh Oa là được rồi, hai chữ muội tử, ngươi không chịu nổi.”
Nếu không phải hai câu chúc phúc của Khổng Tuyên cho nàng và Lý Nguyên, nói đến trong lòng Nữ Oa, Nữ Oa đã ra tay dạy dỗ khổng tước một trận rồi.
Cô cô ngươi vẫn là vật cưỡi của ta, ngươi lại dám gọi ta là muội tử, thật là không biết chữ chết viết như thế nào!
Khổng Tuyên nghe vậy, bất đắc dĩ vỗ trán mình: “Sao ngươi giống Lý ca vậy, động một chút là nói không chịu nổi, chẳng lẽ tu vi ta Chuẩn Thánh, không đáng nhắc tới như vậy.”
“Quả thật không đáng nhắc tới.” Nữ Oa bình tĩnh nói.
Trán Khổng Tuyên lập tức hiện ra ba vạch đen, đây cũng quá đả kích người khác.
Mấu chốt là còn bị một nữ tử không chút tu vi đả kích.
Không biết Linh Oa lấy tự tin ở đâu, dám nói Chuẩn Thánh chúa tể chư thiên, độc đoán vạn cổ không đáng nhắc tới.
“Haizz, thật là người không biết không sợ!”
Khổng Tuyên rung đùi đắc ý cảm thán một câu.
Vẻ mặt Nữ Oa có phần nghiêm lại.
Không biết! Xem ra con khổng tước thật sự chán sống.
Khi nàng chuẩn bị ra tay dạy dỗ một phen con khổng tước không biết giữ mồm miệng một phen, Khổng Tuyên lại nói: “Ta nói với các ngươi, ta không phải Chuẩn Thánh bình thường.”
Hắn đắc ý nói: “Không hề khoa trương, trong thiên hạ, tu sĩ dưới Thánh Nhân có thể thắng được ta gần như không có.
Đừng thấy lúc trước Thược Dược đạo hữu phát ra sát khí rất kinh khủng, chẳng qua nếu đấu pháp thật, tỷ lệ nàng thắng được ta rất nhỏ, rất nhỏ.”
“Ha hả.” Nữ Oa cười lạnh một tiếng.
Lý Nguyên bình tĩnh uống rượu.
Khổng Tuyên thấy Nữ Oa không tin, lập tức nổi cáu, vẻ mặt hắn cao ngạo nói: “Các ngươi đừng có mà không tin, ta có một loại thần thông, không người nào trong tam giới hồng hoang có thể ngăn cản, nói ra có thể hù dọa chết các ngươi.”
Nữ Oa thản nhiên nói: “Ngươi nói ra, xem có thể hù chết bọn ta không.”
Con mắt của Khổng Tuyên chuyển động, hắn nhìn Lý Nguyên: “Lý huynh đệ, không phải ngươi nói ngươi biết suy tính sao? Nếu như ngươi có thể suy tính ra thần thông tuyệt thế vô song của ta đây là gì, từ nay về sau, ta gọi ngươi là ca.”
Thần thông hắn biết, ngoài hắn và mẫu thân Nguyên Phượng của hắn ra thì không có người thứ ba biết, hắn không tin Lý Nguyên có thể suy tính ra chuyện này.
Nữ Oa nghe vậy, không khỏi tò mò đánh giá Khổng Tuyên một chút.
Nàng thấy đỉnh đầu Khổng Tuyên có một nhóm khí vận Thương triều khổng lồ bao phủ, sau lưng mơ hồ lóe ra huyền quang xanh, vàng, đỏ, đen, trắng sặc sỡ.
Huyền quang năm màu tản ra thần vận Đại Đạo, pháp tắc ngũ hành quanh quẩn trong đó, bao hàm vạn vật trời đất, mặt trời, mặt trăng và ngôi sao, lộ vẻ thần bí khó lường.
Chỉ là mặc dù Nữ Oa biết thần thông theo lời Khổng Tuyên, có lẽ có liên quan với huyền quang năm màu, chỉ là, nàng lại không nhìn ra năng lực cụ thể của huyền quang năm màu là cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận