Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1610 - Không tính là khoe khoang!

Ụa, sao bắt đầu cảm thấy có chút nóng bỏng nhỉ?
Chẳng lẽ xấu hổ đến cực hạn, chính là nóng bỏng?
Người bộ lạc Đại Hoang, bỗng nhiên cảm thấy, hình như không xấu hổ nữa.
Mã Lục nhìn lướt qua đám người xốc xếch trong gió, nói năng khí phách nói.
“Thánh Nhân Nhân tộc Nữ Oa, dung túng Yêu tộc tàn sát nhân loại, khiến nhân loại ta trở thành đồ ăn của Yêu tộc, tạo thành vô số Nhân tộc chết oan chết uổng...”
Đại tư tế, Hắc Nham chân quân, tộc nhân bộ lạc Đại Hoang sôi nổi nhíu mày.
Vì sao thủ lĩnh bỗng nhiên nhắc tới Nữ Oa Thánh Nhân?
Hơn nữa, giọng điệu, có phần không đúng!
Mọi người bất chợt có dự cảm xấu.
Giọng nói của Mã Lục, tiếp tục vang vọng đại địa.
“Nữ Oa làm như không thấy thảm kịch của Nhân tộc, thật sự là đức không xứng vị, căn bản không xứng được xưng là Thánh mẫu Nhân tộc, không xứng có tư cách tiếp thu tín ngưỡng của Nhân tộc nữ, bây giờ ta tuyên bố, từ nay về sau, bộ lạc Đại Hoang bọn ta, không tế bái Nữ Oa nữa.”
Ầm!
Tuyên ngôn thảo phạt vừa ra, người xung quanh, đều trở nên trợn mắt há mồm.
Tròng mắt, cằm, dồn dập kinh hãi rớt xuống đất.
Mọi người ngây ngốc nhìn Mã Lục khí thế bừng bừng, trong đầu trở nên trống rỗng.
Chỉ là mấy chữ đức không xứng vị, không xứng làm Thánh Mẫu Nhân tộc vang vọng không ngừng.
Điên rồi, điên thật rồi!
Lại dám chỉ trích Nữ Oa nương nương, chẳng lẽ thủ lĩnh không biết, chỉ cần trong lòng niệm tưởng, Thánh Nhân tất có cảm ứng sao?
Hắn chỉ trích Nữ Oa nương nương như vậy, chẳng lẽ sẽ không sợ Nữ Oa nương nương giáng xuống lôi phạt, một phát đập chết tươi hắn?
Rốt cuộc thủ lĩnh nghĩ thế nào vậy?
Tuy biết thủ lĩnh hành động điên cuồng, chỉ số thông minh cũng không đủ, nhưng cũng không thể điên cuồng như vậy, chỉ số thông minh không đủ như vậy!
Cho dù ngươi muốn chết, đi tự sát là được, đừng có đi đắc tội Thánh Nhân!
Đại tư tế bắt đầu hối hận ý nghĩ thần phục Mã Lục lúc trước.
Mã Lục chẳng những không thể dẫn dắt bộ lạc Đại Hoang sáng tạo huy hoàng, ngược lại còn có thể dẫn dắt bộ lạc Đại Hoang vào thâm uyên vô tận!
Hắc Nham chân quân cũng cực kỳ hối hận, lúc trước sao mình lại không kiên trì thêm xíu nữa?
Nếu như Nữ Oa nương nương biết ta phụng Mã Lục làm chủ, có thể giận lây sang ta không đây?
Thật sự là muốn mạng già!
Trên đời này, vì sao có thể có người tìm đường chết như vậy!
Hắc Nham chân quân tuyệt vọng tan vỡ!
Mã Lục lại hoàn toàn không để ý đến ý tưởng của người bên cạnh, lúc này hắn đang hưng phấn với khen thưởng điên cuồng của hệ thống.
“Ting, kí chủ thể hiện sự phẫn nộ với Thánh Nhân ở trước mặt mọi người, khen thưởng tu vi kí chủ tăng lên ba đại cảnh giới, khen thưởng kí chủ một Hỗn độn linh bảo -- Hỗn Độn Thần Hỏa Tráo, khen thưởng kí chủ pháp tắc không gian, pháp tắc vận mệnh, pháp tắc sinh mệnh mỗi pháp tắc một luồng. Khen thưởng kí chủ hai phân thân thực lực ngang hàng.”
Nhìn những phần thưởng rực rỡ muôn màu này, khuôn mặt Mã Lục đều sắp cười hỏng.
Vừa rồi, hắn mắng trời, hệ thống khen thưởng hắn tu vi trực tiếp thăng lên ba đại cảnh giới.
Bây giờ mắng Thánh Nhân, hệ thống lại khen thưởng hắn tu vi thăng lên ba đại cảnh giới.
Như vậy, tu vi của Mã Lục, đã trực tiếp được tăng lên tới cảnh giới Thánh Nhân.
Xuyên không còn chưa tới một ngày mà ta đã trở thành Thánh Nhân, ta xưng mình là người xuyên việt mạnh nhất trong lịch sử, không tính là khoe khoang nhỉ!
Ha ha ha ha!
Lúc Mã Lục đang dương dương đắc ý, trong đầu hắn lại vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
“Kí chủ đột phá Thánh vị, sẽ sinh ra dị tượng to lớn mà thần thánh tại tam giới Hồng Hoang, kí chủ có muốn áp chế dị tượng thành thánh không?”
Áp chế dị tượng?
Mã Lục không có ý nghĩ này.
Thế này không phù hợp với tính cách phô trương của hắn, thành thánh nếu như không tuyên cáo thiên hạ, khác gì là cẩm y dạ hành?
Như vậy còn làm sao làm màu?
Vì vậy, hắn ở trong lòng phân phó hệ thống: “Không cần áp chế, để dị tượng tới mãnh liệt hơn đi!”
Vừa dứt lời, Mã Lục tức khắc cảm thấy linh khí trong cơ thể bắt đầu điên cuồng chuyển động.
Đại tư tế, Hắc Nham chân quân thấy Mã Lục sau khi dỗi xong Nữ Oa nương nương, lại không hiểu ra sao cười như điên, trong lòng càng thêm cạn lời.
Xem ra, thủ lĩnh thật sự là một ngàn phần trăm, bị điên rồi!
Dỗi Thánh Nhân, mà còn cười được, đây không phải điên thì là gì?
Hiện tại nên khóc mới đúng!
“Ầm!”
Ngay lúc trong lòng Đại tư tế và Hắc Nham chân quân đang điên cuồng oán giận, đột nhiên, hai người chú ý tới, bầu trời bỗng nhiên hà quang chiếu rọi, kim liên tràn ngập.
Một luồng tử khí to lớn vô cùng, từ phía đông bay tới, ngang qua đồ yếm.
Có tiên nhạc tấu vang, có phạm âm ngâm xướng, có dị hương xộc vào mũi, có thiên nữ vung hoa.
Thụy thú ở trên hư không chạy nhảy, thần điểu ở cửu thiên hót vang.
Theo dị tượng to lớn hiện lên, một luồng tiên thiên linh khí chí thuần chí thánh cuồn cuộn vô biên tràn ngập tam giới Hồng Hoang.
Tẩu thú phi cầm trên mặt đất, cảm nhận được những linh khí tinh thuần này, lập tức hưng phấn rung đùi đắc ý, vò đầu bứt tai, không tự chủ được hướng về phía Bắc Câu Lô Châu, quỳ lạy dập đầu không ngừng.
Mà so sánh với phi cầm tẩu thú từ nơi khác, Đại tư tế, Hắc Nham chân quân, tộc nhân trong bộ lạc Đại Hoang, lúc này cảm nhận với dị tượng lại càng thêm khắc sâu.
Bởi vì, trung tâm dị tượng, ở ngay trước mắt bọn họ.
Trung tâm dị tượng, lại là Mã Lục!
Chỉ thấy tử khí vây quanh Mã Lục xoay tròn, hào quang từ trên người Mã Lục nở rộ, thụy thú thần điểu triều bái Mã Lục.
Đây là chuyện gì?
Đại tư tế, Hắc Nham chân quân nhìn Mã Lục thần thánh uy nghiêm, không nhìn được muốn rớt cằm, giống như bị đóng đinh tại chỗ.
Da đầu như muốn nứt rạn.
Đây, đây hình như là dị tượng thành thánh?
Nhưng chuyện này làm sao có thể?
Mã Lục thủ lĩnh thế mà thành thánh rồi?
Không phải chỉ số thông minh của hắn khuyết thiếu nghiêm trọng sao?
Làm sao lại thành thánh rồi?
Mọi người, hoàn toàn không nhận nổi hiện thực này.
Cảm giác, giống như là đang nằm mơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận