Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 577 - Quá buồn nôn, ta không phải là đoạn tụ?!! (3)

Kim Cô bổng vẫn biến lớn hơn, tựa như không có điểm cuối vậy.
Tôn Ngộ Không thấy Kim Cô bổng đã biến thành dài vài chục vạn trượng, vui đến mức không ngậm được miệng.
“Hay lắm, không cần biến lớn nữa, mau nhỏ đi một chút.”
Kim Cô bổng nhanh chóng thu nhỏ đi, cuối cùng biến thành một hạt bụi còn nhỏ hơn cả hạt mè.
Nếu không phải Kim Cô bổng tương liên với nguyên thần của Tôn Ngộ Không, thì sau khi Kim Cô bổng biến nhỏ đi hắn thậm chí cũng không phát hiện ra nó đang ở đâu.
“Quả nhiên là tùy tâm như ý. Bảo bối tốt, bảo bối tốt. Chưởng quỹ thật là tốt với ta!” Tôn Ngộ Không yêu thích cầm Kim Cô bổng không buông tay, ngắm nghía khắp nơi một chút, hắn lại dùng thần thức của mình trùm lên Như Ý Kim Cô bổng.
Khi hắn dùng thần thức bao phủ trên Như Ý Kim Cô bổng, hắn đột ngột phát hiện một chuyện kinh ngạc đến nghẹn họng.
Hắn phát hiện, bên trong Như Ý Kim Cô bổng ẩn chứa tổng cộng tám mươi mốt đạo ấn thần bí khó lường, mỗi đạo ấn chính là Tiên Thiên cấm chế.
Hiện tại, Tôn Ngộ Không đã biết không ít thường thức tu luyện, vì vậy hắn hiểu được, Tiên Thiên cấm chế ẩn chứa Tiên thiên linh bảo hạ phẩm là ba mươi sáu đạo, Tiên Thiên cấm chế ẩn chứa Tiên thiên chí bảo chỉ có bốn mươi chín đạo mà thôi.
Bởi vì Thiên Đạo ngũ thập bỏ đi một, vì vậy dưới Thiên Đạo, cấm chế Tiên thiên chí bảo không thể vượt qua bốn mươi chín đạo.
Nhưng bên trong Như Ý Kim Cô bổng này, số lượng Tiên Thiên cấm chế là tám mươi mốt đạo.
Tôn Ngộ Không quả thực không dám tưởng tượng điều này có ý nghĩa gì.
Chẳng lẽ, chưởng quỹ tặng cho ta binh khí này còn lợi hại hơn Tiên thiên chí bảo chí bảo nhiều? Nhưng nếu binh khí này vượt xa Tiên thiên chí bảo thì làm sao có thể tồn tại ở Hồng Hoang? Rốt cuộc chưởng quỹ là ai, tại sao có thể nắm giữ thủ đoạn siêu việt lạ thường như thế? Còn có Ngộ Đạo đồ không phải tu sĩ bình thường có thể vẽ nên được.
Ba nghìn đạo văn tinh vân trong Ngộ Đạo đồ kia quả thực là hiện hữu của ba nghìn pháp tắc Đại Đạo. Nhưng thực lực như thế nào mới có thể đồng thời nắm giữ ba nghìn Đại Đạo, hơn nữa còn vẽ ba nghìn Đại Đạo trong một bức họa? Tôn Ngộ Không phát hiện, sự thần bí của Lý Nguyên vượt xa tưởng tượng của hắn.
Tám mươi mốt đạo ấn bên trong Như Ý Kim Cô bổng, trong đó chỉ có một đạo ấn tương liên với nguyên thần của Tôn Ngộ Không, những đạo ấn khác đều nằm ở trong trạng thái chưa luyện hóa.
Tôn Ngộ Không vừa hưng phấn vừa khiếp sợ, nói: “Mới luyện hóa một đạo ấn mà đã lợi hại như thế rồi, nếu như luyện hóa được tất cả tám mươi mốt đạo ấn này, vậy không biết Kim Cô bổng có thể lợi hại đến mức độ nào.
Sau khi ngắm nghía Kim Cô bổng một hồi, Tôn Ngộ Không lại tiếp tục bay đi Hoa Quả sơn.
Hắn học thuật Hóa Hồng, khoảng cách trước kia đi mất mấy năm, hiện tại chỉ trong vài hơi thở hắn đã tới được Hoa Quả sơn rồi.
Nhìn thấy đám khỉ con khỉ cháu đã lâu không gặp đang vui chơi nô đùa, rất không vui.
Trong khoảnh khắc Tôn Ngộ Không xuất hiện ở Hoa Quả sơn, Bồ Đề lão tổ lập tức cảm nhận được khí tức của Tôn Ngộ Không.
Trong lòng không khỏi vui mừng như điên.
“Đại La Kim Tiên!”
Tuy nhiên, hắn lại phát hiện mới chỉ ngắn ngủi mấy năm nhưng tu vi của Tôn Ngộ Không đã đạt đến Đại La Kim Tiên sơ kỳ, đôi mắt suýt nữa vì giật mình mà rơi ra ngoài.
“Sao thực lực của hắn lại tăng nhanh như vậy.”
Bồ Đề lão tổ sợ hãi hét lớn.
Ánh mắt thâm thúy càng ngạc nhiên nghi ngờ đảo không ngừng.
“Rốt cuộc là người nào truyền thụ công pháp cho hắn? Mấy người Thái Thượng lão quân, Phù Nguyên Tiên Ông, Kim Linh Thánh Mẫu hình như đều không có động thái khác lạ nào!”
“Nữ Oa và Hậu Thổ không màng đến thế sự. Mặc dù các nàng có năng lực ẩn giấu trước sự dò xét của ta, nhưng cũng không nên tham gia vào xu thế phát triển hưng thịnh của Phật môn mới đúng!”
“Rốt cuộc là vấn đề nằm ở đâu?”
Bồ Đề lão tổ nghĩ mãi mà cũng không nghĩ ra đầu mối.
“Quên đi.”
Một lát sau, hắn thở dài một tiếng, nói: “Hiện tại con khỉ này đã có tu vi, hơn nữa thực lực còn mạnh đến thế cũng bớt đi phiền toái cho ta lúc thực hiện kế hoạch, liên thủ diễn một vở kịch với Hạo Thiên!”
Vừa nói xong, thân hình Bồ Đề lão tổ chợt lóe lên, rời khỏi Tam Tinh Tà Nguyệt động, bay tới Địa Phủ.
Tới Thúy Vân cung của tầng mười tám Địa Phủ.
Địa Tạng Vương Bồ Tát ở nơi này phổ độ oan hồn lệ quỷ.
Thúy Vân cung xây dựng trên ngọn âm sơn, dựa lưng vào tầng địa ngục thứ mười tám, hướng về U Minh Huyết Hải vô biên vô hạn.
Hình dáng của cung điện là một Phật tượng Kim Thân vô cùng khổng lồ, Phật tượng chắp tay trước ngực, đứng sừng sững âm u, hai mắt ngập tràn sắc màu tận thế.
Người thường nhìn thẳng sẽ lập tức quy y Phật.
Trên Phật tượng tản ra kim quang chói mắt, giống như một vòng mặt trời rất lớn, chiếu rọi ngũ phương mười giới U Minh Huyết Hải.
Không cần biết là oan hồn hay lệ quỷ, hoặc Tu La, quỷ dạ xoa, chỉ cần bị kim quang chiếu tới sẽ lập tức mất đi lệ khí huyết sát, trở nên ngoan ngoãn ôn hòa hơn, sau đó lao nhao theo kim quang bay tới phật quang trên đỉnh đầu Kim Phật.
Bên trong phật quang mơ hồ hiện ra một thế giới Diêm Phù Đề.
Thế giới đó vô biên vô hạn. Trong đó miếu thờ san sát, Kim Phật vô số, bát bộ Thiên Long ngao du trên bầu trời, vô số tín đồ cùng đọc kinh Phật thần bí.
Toát ra vẻ trang trọng và nghiêm túc.
Chỉ tiếc, biển máu khôn cùng, lệ quỷ vô số, mặc dù phật quang rất thiêng liêng nhưng cũng khó mà độ hết.
Bồ Đề lão tổ trực tiếp đi thẳng vào Thúy Vân cung.
Trong đại điện Thúy Vân cung, hắn nhìn thấy một vị hòa thượng đầu đội mũ Bì Lô, người mặc áo cà sa thất bảo đang nhắm mắt khoanh chân ngồi trên đài sen ở trung tâm đại điện.
Thúy Vân Kim Thân của hòa thượng và Phật tượng giống nhau như đúc.
Bên cạnh hòa thượng còn có một hung thú đầu hổ, một sừng, thân chó, đuôi sư tử, chân kỳ lân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận