Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 287 - Tiếp Dẫn Chuẩn Đề sợ mất mật

Nàng nghĩ đến lúc Nguyên Thủy Thiên Tôn đối mặt với Lý Nguyên cũng phải ăn nói khép nép, cẩn thận lấy lòng hắn.
Nếu nàng bái bọn họ làm vi sư, chẳng phải nàng không cùng bối phận với Lý Nguyên sao?
Không cùng bối phận thì làm sao có thể làm thê tử của hắn chứ?
Nghĩ tới đây, Thương Thanh Quân lập tức lắc đầu, nói với mấy vị Thánh Nhân: “Xin lỗi, ta không định bái sư.”
Ngoại trừ Nguyên Thủy Thiên Tôn, mấy vị Thánh Nhân khác thấy Thương Thanh Quân không định bái sư đều không nhịn được lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ lại gặp được một người không muốn bái Thánh Nhân thành sư.
Chuẩn Đề đạo nhân đe dọa:
“Hồng Hoang cá lớn nuốt cá bé, mỗi phút mỗi giây đều có thể xảy ra chuyện giết người đoạt bảo, nếu ngươi không bái sư, phía sau không có chỗ dựa vững chắc chỉ sợ tương lai dữ nhiều lành ít. Ngay cả hồn phách cũng có thể bị tà tu luyện chế thành ma khí, khi đó muốn sống không được muốn chết không xong.”
Tiếp Dẫn đạo nhân gật đầu nói: “Tu vi bây giờ của ngươi là Đại La Kim Tiên, tuy là đã nhảy khỏi dòng sông thời gian nhưng vẫn có thể rơi vào nguy hiểm bất cứ lúc nào, ta cảm thấy ngươi nên gia nhập vào Tây Phương giáo là tốt nhất. Tây Phương giáo của chúng ta có hai vị Thánh Nhân có thể che chở ngươi.”
Bọn họ thực sự không muốn bỏ qua vị đệ tử được công đức chứng đạo này.
Nếu không phải đang có Tam Thanh ở đây, thậm chí bọn họ còn định trực tiếp mang Thương Thanh Quân tới Tây Phương giáo tiến hành độ hóa.
Thương Thanh Quân nghe Chuẩn Đề đạo nhân nói về sự khủng bố của hồng hoang xong còn thật sự có hơi sợ.
Nhưng khi nàng bỗng nhiên nghĩ đến Lý Nguyên thì nội tâm lập tức trấn định lại.
Nàng kiên quyết lắc đầu với Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn, nói:
“Ta không muốn bái sư.”
Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn thấy Thương Thanh Quân cố chấp như vậy, tuy biểu cảm vẫn bình tĩnh như cũ nhưng trong lòng lại nhen nhóm chút bất mãn.
Bọn họ cảm thấy Thương Thanh Quân quá không biết điều.
Thánh Nhân tự mình nhận ngươi làm đồ đệ, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh vạn phần mới đúng, vậy mà vẫn còn không muốn, ngươi cho rằng ngươi là Lý Nguyên à? Không thèm cho Thánh Nhân chút thể diện nào.
Mặc dù Lão Tử, Nguyên Thủy và Thông Thiên giáo chủ cũng rất thất vọng nhưng rất nhanh đã hết.
Dù sao Lão Tử vô vi, ngươi không muốn bái sư, hắn không cưỡng cầu.
Mà đám người đệ tử của Thông Thiên giáo chủ không kém một Thương Thanh Quân.
Nguyên Thủy Thiên Tôn là vì biết Thương Thanh Quân có quan hệ không bình thường với Lý Nguyên nên hắn không dám nói thêm cái gì.
Nguyên Thủy Thiên Tôn chú ý tới ánh mắt tức giận của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, trong lòng đột nhiên động một cái, lập tức nghĩ đến một biện pháp tốt để hố Tây Phương Nhị Thánh.
Hắn nảy ra một ý tưởng, lập tức nháy mắt ra dấu với Lão Tử và Thông Thiên giáo chủ sau đó nói với Thương Thanh Quân rằng:
“Nếu Thương cô nương không muốn bái sư vậy chúng ta không tiện quấy rối tiếp, ta cáo từ.”
Lão Tử và Thông Thiên giáo chủ thấy ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức hiểu ra, cũng cáo từ Thương Thanh Quân, rời khỏi xưởng làm giấy.
Ba người đi tới trên chín tầng mây.
Lão Tử lập tức phất tay che giấu khí tức của ba người rồi mới hỏi Nguyên Thủy Thiên Tôn:
“Nhị sư đệ gọi chúng ta ra đây không biết có chuyện gì?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: “Ta thấy Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề sẽ không từ bỏ ý đồ với Thương Thanh Quân, chúng ta rời khỏi cũng tiện cho bọn họ ra tay.”
“Như thế không phải chắp tay giao Thương Thanh Quân cho Tây Phương giáo rồi sao?” Thông Thiên giáo chủ cau mày nói.
Nguyên Thủy Thiên Tôn âm hiểm cười nói:
“Thương cô nương này và Lý Nguyên quan hệ không tồi, nếu Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề dùng thủ đoạn bỉ ổi ép Thương cô nương tới Tây Phương giáo độ hóa thì sao Lý Nguyên có thể ngồi yên không đến chứ?”
Lão Tử và Thông Thiên giáo chủ nghe vậy mắt sáng lên, khóe miệng không hẹn mà cùng lộ ra một nụ cười âm hiểm.
“Haha, Tây Phương Nhị Sỉ sắp chịu tội rồi!”
“Ai bảo bọn họ vươn tay dài như vậy?”
Thông Thiên giáo chủ nói: “Lý đạo hữu đang ở gần đây, chúng ta tới trang viên của hắn, vừa uống rượu, vừa xem cuộc vui thôi!”
Lão Tử lập tức vội vàng gật đầu nói: “Đã lâu không uống Thanh Phong Túy, ngược lại có chút nhớ rồi.”
...
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề thấy Tam Thanh rời khỏi.
Hai người liếc nhau một cái, trong lòng không nhịn được khẽ rục rịch.
Thương Thanh Quân muốn đi tìm Lý Nguyên, đầu tiên là để chia sẻ vui sướng trong lòng, tiếp theo là hỏi nghi ngờ trong lòng.
Nàng thấy Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề còn chưa đi, không khỏi mở miệng tiễn khách nói: “Hai vị đạo trưởng, tiểu nữ tử còn có một ít chuyện muốn làm, sẽ không tiễn hai vị.”
Chuẩn Đề đạo nhân lãnh đạm nói với Thương Thanh Quân: “Nữ thí chủ có duyên với Tây Phương giáo, tốt nhất nên theo chúng ta tới Tây Phương Cực Lạc Thế Giới đi!”
Thương Thanh Quân thấy hai đạo nhân cố chấp không thôi, hơi nhăn mày nói: “Ta đã nói rồi, ta sẽ không bái sư, càng sẽ không tới Tây Phương Cực Lạc Thế Giới với các ngươi. Mời các ngươi rời đi!”
Tiếp Dẫn đạo nhân chắp hai tay, vẻ mặt từ bi nói: “Hiện giờ chỉ là thiếu chủ vẫn không rõ thiên thời cho nên mới phải cố chấp như vậy, ngươi đến Tây Phương rồi tự nhiên sẽ rõ ràng Phật pháp tinh diệu, cam tâm tình nguyện ở lại Tây Phương tu hành.”
Nói xong, Trên người Tiếp Dẫn đạo nhân lập tức phát ra Phật quang trang nghiêm.
Thương Thanh Quân bị Phật quang chiếu một cái, thân thể trực tiếp bị cố định lại.
Ngoại trừ còn có thể suy nghĩ thì nàng không thể di chuyển, không thể nói chuyện.
Thương Thanh Quân cảm nhận được dị thường trên người, trong lòng bị dọa đến vô cùng hoảng sợ, muốn kêu cứu không kêu được.
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề nhìn nhau cười sau đó điều khiển Phật quang từ từ bay lên bầu trời, chuẩn bị quay về Tây Phương.

Công nhân trong xưởng thấy thế không biết Thương Thanh Quân trúng đạo thuật, bị người khác khống chế, còn tưởng rằng nữ nhi của ông chủ muốn phi thăng đến Thiên Giới nên tất cả đều lộ vẻ kích động và ước ao, lần lượt bái lạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận