Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1626 - Không có một chút lo lắng nào!!

Nhưng mà, khi thân thể của hắn vất vả lắm mới xuyên qua được hư không bạt ngàn, sau khi bay ra khỏi mặt nước, hắn đột nhiên cảm thấy một luồng trọng lực mạnh đến mức không thể nào đo được, không hề có dấu hiệu báo trước bao phủ trên người hắn.
Khiến cho hắn hướng lên trên nhiều thêm một tấc đều vô cùng khó khăn.
Cuối cùng, cơ thể Mã Lục lại lần nữa rơi về trong Hồng Mông, tạo nên vô số gợn sóng, Mã Lục trôi nổi trong hỗn độn, trong lòng tràn ngập vô cùng không cam lòng.
Hắn không muốn làm một con rùa đen rút đầu mãi mãi.
Hắn không muốn bị nhốt trong nơi tĩnh mịch lạnh lẽo này mãi mãi, bị vây trong vũ trụ Hồng Mông không bờ bến.
Dù sao, chuyện này còn khốn khổ hơn ngồi tù gấp vạn lần.
Ngồi tù, còn có bạn tù, mà hắn, ngay cả một quản ngục cũng không có.
Ta muốn rời khỏi nơi này!
Mã Lục âm thầm hạ quyết tâm.
Có được hệ thống, hắn cảm thấy đây không phải là việc không có khả năng.
Dù sao, hệ thống có thể giúp hắn tu luyện tới Thiên Đạo đại viên mãn trong một ngày thì chắc chắn cũng có các để hắn rời khỏi đây.
Lý Nguyên, không trực tiếp giết hắn sẽ là sai lầm lớn nhất của Lý Nguyên!
Tương lai, hắn nhất định trả lại gấp bội sỉ nhục ngày hôm nay hắn phải nhận, đang lúc Mã Lục âm thầm thề thời điểm, đột nhiên, hắn trông thấy một con cá chép to lớn màu đỏ hoa ban, bơi tới từ chỗ sâu trong hỗn độn.
Mã Lục hơi kinh ngạc, thì ra trong vũ trụ Hồng Mông này còn có những sinh vật khác?
Về sau, ngược lại là không có quá mức nhàm chán.
Mã Lục quyết định, bắt con cá chép này lại, coi như sủng vật để giết thời gian cũng tốt.
Đúng, không biết nếu chửi con các chép này thì có nhận được phần thưởng của hệ thống hay không?
Hắn hơi nghĩ ngợi trong lòng, lập tức lấy phần thưởng Hỗn độn linh bảo của hệ thống ra—— quấn chỉ, một cây kim sắc dây nhỏ, buộc quá khứ nguyên thần của con cá chép kia.
Dùng Hỗn độn linh bảo, đối phó với một con cá chép, chuyện này với Mã Lục xem ra vô cùng nắm chắc.
Nhưng mà, rất nhanh, Mã Lục liền bị đánh mặt.
Thời điểm ngón tay mềm sắp tiếp cận được con cá chép, cá chép đột nhiên nhả ra một bong bóng khí nhìn như thổi một hơi liền vỡ.
Nhưng mà, sau khi ngón tay mềm chạm vào bong bóng khí, lại bị bong bóng khí bao vây lại.
Khiến cho ngón tay mềm bất luận động loạn lên như thế nào cũng không thể phá bong bóng khí nhìn dễ vỡ này.
Mã Lục thấy thế, không khỏi mở to hai mắt nhìn.
Hắn không nghĩ tới, công kích của mình, thế mà xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Dường như con cá chép này không đơn giản!
Ngay tại thời điểm Mã Lục chuẩn bị thi triển thủ đoạn công kích khác, đột nhiên, con cá chép kia quẫy đuôi của mình một cái.
“Đùng!”
Vậy mà đuôi cá lại thực sự xuyên qua không gian, trực tiếp đập vào mai rùa.
Tốc độ đã hoàn toàn vượt qua sự hiểu biết của Mã Lục.
Mã Lục chỉ cảm thấy một lực lượng vô cùng khủng khiếp lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hung hăng đâm vào người mình, đâm đến mức khí huyết trong cơ thể hắn trở nên cuồn cuộn, lục phủ ngũ tạng cũng xuất hiện vô số vết rách.
Thậm chí cả mai rùa của hắn cũng xuất hiện mấy vết rạn.
Qua một hồi lâu Mã Lục mới lấy lại tinh thần sau cơn choáng váng.
Vừa rồi hắn bị va chạm tới mức chấn động não.
Hắn không thể tin nổi nhìn về phía con cá chép kia, thật không ngờ con cá chép này lại có thể làm hắn bị thương.
Tại sao thực lực của đối phương lại mạnh như vậy?
Đúng lúc này, con cá chép kia mở miệng: “Tiểu tử, ngươi đi theo ta, ở Hồng Mông này, ta quyết định. Sau này ta chính là lão đại của ngươi, ngươi là tiểu đệ của ta, chuyện ta phân phó, tất cả ngươi đều phải nghe theo.”
“Nghe rõ chưa?”
Nghe giọng điệu phách lối của cá chép, sừng của Mã Lục không khỏi run lên.
Ta đường đường là đại cao thủ siêu cấp đại viên mãn thiên đạo, là người xuyên không độc nhất vô nhị, là người có hệ thống, sao có thể làm tiểu đệ của một con cá?
Có thể sao?
Trời sinh lão tử chính là có mệnh làm lão đại!
Ngươi cho rằng ngươi rất trâu, chẳng qua cũng chỉ là đạo cụ cho ta tích lũy kinh nghiệm thôi!
Mã Lục chửi thầm trong lòng, nhưng ngoài miệng lại không chút chần chừ hóa thân thành tổ an nhân, bắt đầu thân thiết ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông của cá chép: “Đậu xanh rau má tiên sư tổ cha ngươi, vậy mà ngươi dám ẩn giấu tu vi rồi đánh lén gia gia, đúng là một tên khốn. Ngươi có biết tử khi sinh ra đến giờ lão tử ghét nhất chính là những tên khốn giống như ngươi. Còn muốn làm đại ca của gia gia đây, ngươi cũng không tự soi gương lại cái bộ dáng của ngươi xem, có khí chất làm đại ca sao.”
Cá chép, cũng chính là Đạo Vực, nghe thấy Mã Lục liên tục chửi bới như vậy, sắc mặt lập tức trở nên âm u đến mức muốn nhỏ nước.
Từ khi sinh ra đến giờ, sống lâu vậy rồi, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng bị người khác nhục mạ như vậy bao giờ.
Hắn chỉ cảm thấy cả người như muốn nổ tung.
“Muốn chết?”
Đạo Vực không đợi Mã Lục mắng xong, lạnh lùng nhả ra hai chữ.
Chỉ thấy đuôi cá của hắn đột nhiên rung động dữ dội.
Mã Lục đang mắng hăng say, đột nhiên hắn cảm thấy miệng mình bị một cái gì đó điên cuồng quật vào.
Không tính đánh vào bên trái bên phải mà còn đánh vào cả trên dưới mặt.
Tốc độ phản ứng của Mã Lục đã rất nhanh, rút đầu vào mai rùa để tránh né.
Chỉ một cái nháy mắt vừa rồi, mặt của hắn đã bị quật mấy chục cái rồi.
Gương mặt đã đến mức không còn nhìn ra hình dạng.
Mã Lục tức điên máu rồi.
Đây đã là lần thứ hai hắn bị tát trong hôm nay rồi.
Trong lòng hắn vừa phẫn nộ vừa không hiểu.
Thật không nghĩ ra, sao thực lực cá chép này lại mạnh như vậy?
Tuy Mã Lục đã rút đầu vào trong mai rùa.
Nhưng mà Đạo Vực vẫn không dừng tay.
Cái đuôi của hắn vẫn liên tục quật vào mai rùa của Mã Lục không ngừng.
Mã Lục cảm thấy mình như một chiếc xe mất khống chế đang chạy rất nhanh trên cao tốc.
Nguyên thần đều sắp bị chấn động đến mức phân tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận