Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 336 - Tu vi Thiên Đạo của Thược Dược hoàn toàn bại lộ!

Nguyên Thủy Thiên Tôn suýt chút nữa thì nhổ râu của mình, vẻ mặt đờ đẫn.
“Một ý niệm lại sinh ra trăm triệu vạn pháp tắc Thiên Đạo, đây chính là năng lực của Thánh Nhân Thiên Đạo sao? Ta cảm thấy bản thân giống như kiến hôi dưới pháp tắc khủng bố như thế.”
...
Thông Thiên giáo chủ kích động đến cả người run rẩy.
“Quá khủng bố, chỉ nhìn thẳng vào những cánh hoa, ta đã cảm thấy pháp lực trong cơ thể vận chuyển chậm nửa nhịp, quả thực không dám tưởng tượng nếu những cánh hoa này bộc phát toàn bộ, hồng mông còn tồn tại hay không?”
Hắn đột nhiên cười khổ: “Nghĩ đến, ở trong mắt Lý đạo hữu, lượng kiếp Phong Thần làm cho ta vô cùng đau đầu lại giống như trò chơi của con nít.”
...
Tây Phương Nhị Thánh ngã gục ở trên đài sen của mình.
Sắc mặt hai người họ trở nên vặn vẹo mà dữ tợn.
“Vậy mà Thược Dược cũng là Thánh Nhân Thiên Đạo, điều này, rốt cuộc sao Lý Nguyên lại làm được?”
“Nếu như nói Dương Hòe là vì tôi luyện tu tâm mới làm nô bộc ở bên cạnh Lý Nguyên, vậy thì Thược Dược là vì cái gì? Lý Nguyên, rốt cuộc ngươi có thủ đoạn gì?”
...
Sắc mặt của Nữ Oa, Hậu Thổ có vẻ phức tạp khó hiểu.
Trước đây hai người họ đã sớm đoán được Thược Dược nhất định bất phàm, nhưng bọn họ không ngờ Thược Dược lại bất phàm đến mức này.
“Hai nô bộc bên cạnh đều là Thánh Nhân Thiên Đạo, chẳng phải là nói, toàn bộ hồng hoang đã không còn ai là đối thủ của Lý Nguyên sao?”
“không biết Thược Dược và Dương Hòe, ai lợi hại hơn? Đạo tổ có sánh được với hai người này không?”
...
Hồng Quân nhìn cảnh tượng trên Thái âm tinh, biểu cảm sớm đã trở nên bất lực.
Lại là một Thánh Nhân Thiên Đạo! Lẽ nào Thánh Nhân Thiên Đạo vô thượng chí cao muốn nát giữa đường sao? Tại sao Thánh Nhân Thiên Đạo bên cạnh Lý Nguyên lại nhiều như vậy? Hồng Quân nhớ đến lúc trước, vì đột phá đến cảnh giới Thiên Đạo mà không thể không lựa chọn lấy thân hợp đạo, lập tức có loại xúc động muốn hộc máu.
Ta gian khổ như thế, cuối cùng mới trở thành người phát ngôn của Thiên Đạo, vốn tưởng rằng mình là chúa tể chí cao có một không hai của hồng hoang, không ngờ, hiện tại lại gặp phải hai người tàn nhẫn trực tiếp tu luyện đến cảnh giới Thiên Đạo.
Lẽ nào ta tàn như vậy sao, Hồng Quân buồn bực muốn nghi ngờ cuộc đời...
Là người tận mắt chứng kiến Thược Dược thi triển thần uy vô thượng, trong lòng Hằng Nga rất rung động, rung động mãnh liệt hơn so với bất kỳ người nào.
Giờ phút này, sớm đã nứt da đầu.
Lúc này nàng mới biết, thì ra Thược Dược lại lợi hại như vậy.
Chỉ dựa vào uy áp tản ra đã ép Hạo Thiên, Dao Trì thân là Thiên Đình chi chủ, dập đầu xuống đất, nàng quả thực không dám tưởng tượng rốt cuộc tu vi của Thược Dược cao bao nhiêu, nhân vật tuyệt thế kinh diễm như thế chỉ là nha hoàn của Lý Nguyên? Hằng Nga lập tức cảm thấy, so với Thược Dược thì dường như bản thân có chút không xứng làm tỳ nữ cho Lý Nguyên!

Giờ phút này.
Trương Bách Nhẫn và Thái Bạch Kim Tinh rốt cục cũng bị vả miệng xong.
Đồng thời, Thiên Bồng, Quyển Liêm Thần cùng với những kim nga, kim giáp thần tướng cũng đều khôi phục quyền khống chế thân thể.
Chỉ là, những người này lại không nhúc nhích, biểu cảm có vẻ mơ màng và ngốc trệ không nói nên lời.
Đầu tiên là Thái Bạch Kim Tinh và Trương Bách Nhẫn bị đánh, sau đó Hạo Thiên và Dao Trì bị ép quỳ xuống, uy nghiêm của Thiên Đình chi chủ đều không còn lại chút gì.
Giờ phút này, đám người Thiên Đình chỉ cảm thấy thế giới quan bị sụp đổ hoàn toàn.
Thiên Đình quả nhiên không xứng đối nghịch với hắn.
Mọi người theo bản năng nhìn về phía Lý Nguyên.
Chỉ thấy biểu cảm Lý Nguyên vẫn bình tĩnh tự nhiên, vốn không bởi vì Hạo Thiên, Dao Trì quỳ xuống mà lộ ra chút đắc ý nào.
Hắn giống như đang xem một chuyện nhỏ, hoàn toàn không đủ khiến hắn có chút rung động nào.
Không biết tại sao, trong lòng Thiên Bồng lại sinh ra cơn xúc động mãnh liệt, muốn thần phục trước mặt Lý Nguyên.
Chỉ có nhân vật phong thái như vậy mới có thể khiến cho người ta cam tâm tình nguyện dốc sức.
Cũng may, cuối cùng hắn đã dùng nghị lực vô thượng nhẫn nhịn xúc động trong lòng.
Hiện tại ta đã đánh Trương Bách Nhẫn, sau khi trở về sẽ bị cạo một lớp da.
Nếu như đối phương không nhận ta thì sau khi ta trở về Thiên Đình, sợ là sẽ bị cạo hai lớp mất!
“Xin hỏi công tử, nên trừng phạt hai người mạo phạm công tử như thế nào?”
Thược Dược cung kính hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên thuận miệng nói: “Để mỗi người bọn họ vả miệng năm mươi cái đi.”
Hạo Thiên nghe vậy, đều muốn cắn nát hàm răng.
Khuôn mặt ngọc của Dao Trì cũng tràn ngập hoảng sợ.
Bọn họ là Thiên Đình chi chủ, nếu bị vả miệng trước mặt mọi người, còn thống trị quần tiên như thế nào, nhưng ngay cả một ngón tay bọn họ không thể động đậy, hoàn toàn không có sức phản kháng.
Làm sao đây? Lẽ nào thật sự bị vả miệng sao? Hận quá đi! Ngay lúc Hạo Thiên và Dao Trì tràn ngập tuyệt vọng, thì một đạo nhân mặc áo gai đột nhiên bước ra từ hư không, xuất hiện ở trước mặt Lý Nguyên.
Là Đạo tổ! Nhìn thấy đạo nhân mặc áo gai, trong lòng Hạo Thiên mừng như điên, chỉ cảm thấy cuối cùng bản thân đã được cứu.
Dao Trì suýt chút nữa mừng đến phát khóc.
Hu hu hu, nhất định là lão gia đến ra mặt cho bọn ta.
Mấy Thánh Nhân nhìn thấy Đạo tổ, trong lòng đều khẽ động.
Không ngờ chuyện này lại kinh động đến Đạo tổ.
Đám người Hằng Nga, Thiên Bồng, Quyển Liêm Thần đều có vẻ mặt nghi hoặc nhìn Hồng Quân, bọn họ vốn không biết Hồng Quân, bởi vậy không biết lão đạo gầy gò đột nhiên xuất hiện này là ai, lại xuất hiện lặng lẽ không tiếng động như vậy, bước trong hư không giống như đi trên mặt đất bằng phẳng thoải mái, nhưng trông lại giống như một lão già bình thường không hề có pháp lực.
Mọi người theo bản năng cảm thấy lão đạo này không đơn giản.
“Lý đạo hữu, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Hồng Quân cười chắp tay nói với Lý Nguyên.
Lý Nguyên gật đầu.
Hồng Quân lại chào hỏi Thược Dược: “Hồng Quân bái kiến Thược Dược đạo hữu.”
Hắn lại là Đạo tổ! Hằng Nga trợn tròn mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận