Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1496 - Tiệm sách vạn giới

Tiểu Thanh nghe vậy, trên mặt không khỏi tràn đầy thất vọng.
Tuy rằng mấy năm nay nàng vẫn luôn sinh sống cùng tỷ tỷ, nhưng thật đúng là không biết mình đã vậy còn quá nghèo.
Nàng hết sức thất vọng nói: "Vậy phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn cơ duyên vụt mất?"
Bạch Tố Trinh trái lại nghĩ thoáng, nàng bình tĩnh nói: "Công pháp thích hợp, chúng ta đều đã có, ‘Thái Hư Mê Huyễn Chân Kinh’ ngươi lĩnh ngộ ở chỗ Lý công tử khi đó có thể tu luyện thành Thánh, biến hư ảo thành hiện thực, vô cùng phù hợp với ngươi, những công pháp khác làm sao có thể sánh bằng? Mà Tiên thiên linh bảo chúng ta cũng có cành dương liễu, cho nên, bảo vật trong sách không chiếm được cũng không sao."
Tiểu Thanh chu miệng nói: "Thật không cam tâm."
Bạch Tố Trinh bất đắc dĩ nói: "Nhưng chúng ta không có tiên thạch cực phẩm, không cam lòng cũng không còn cách nào."
Đồng tử Tiểu Thanh xoay tròn, nhất thời nghĩ ra một ý: "Hì hì, có cách rồi. Ta nói tin tức này cho Tiểu Tê Tử, tiên thạch cực phẩm của Tiểu Tê Tử nhiều không kể xiết, tìm nàng xin giúp một ít, nàng chắc chắn sẽ không keo kiệt."
Mấy năm nay, các nàng vẫn luôn liên lạc với Tiểu Tê Tử, quan hệ cũng không tệ lắm.
Bạch Tố Trinh lại do dự nói: "Chút chuyện nhỏ này, làm sao có thể đi quấy rối người khác?"
Tiểu Thanh nói với vẻ đương nhiên: "Quan hệ chúng ta thân quen như vậy, nàng chắc chắn sẽ không ngại, đúng rồi, ta còn có thể hỏi Lý Nguyên về chuyện hiệu sách, xem xem hiệu sách này đến cùng có lai lịch gì, đang giở trò quỷ gì?"
Nói xong, nàng lập tức lấy điện thoại di động ra, mở danh bạ, gọi video cho Lý Nguyên.
Rất nhanh, video được kết nối.
Trong video, chỉ thấy Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử đang dùng cơm.
Lý Nguyên vẫn ưu nhã mê người trước sau như một.
Tiểu Thanh thấy Lý Nguyên, tâm trạng lập tức trở nên vui vẻ.
Bạch Tố Trinh cũng vội vàng tiến đến trước điện thoại di động, nhìn Lý Nguyên, ánh mắt nhất thời sáng hơn ba phần.
"A, các ngươi đang ăn cơm à, ta cũng muốn ăn."
Tiểu Thanh lộ ra dáng vẻ thèm nhỏ dãi.
Tiểu Tê Tử cười nói: "Vậy có muốn ta đút cho ngươi không?"
Tiểu Thanh vội vàng gật đầu: "Có, có!"
Nói xong, nàng há to miệng.
Tiểu Tê Tử thấy thế, lập tức dùng chiếc đũa gắp một miếng thịt kho tàu, sau đó đưa về phía trước.
Chiếc đũa xuyên qua hư không, thịt kho tàu trực tiếp đặt ở trong miệng Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh vốn chỉ đùa giỡn, nàng không nghĩ tới mình thực sự được ăn thịt kho tàu, vẻ mặt vừa khiếp sợ, vừa hưng phấn.
Nàng vừa ăn thịt kho tàu, vừa ậm ờ tán tưởng nói: "A, Tiểu Tê Tử, ngươi lợi hại quá rồi, ừm, ngon quá, quá thơm."
Nếu như Lý công tử đút cho ta thì càng hoàn hảo.
Trong lòng nàng âm thầm nghĩ.
Bạch Tố Trinh thấy muội muội được ăn thịt kho tàu Lý công tử làm, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ hâm mộ.
Hu hu hu, ta cũng muốn ăn.
Đáng tiếc, nàng không cởi mở giống muội muội như thế.
Không mở nổi miệng.
"Các ngươi gọi video có chuyện gì?"
Lý Nguyên mở miệng hỏi Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh nghe vậy, liếm liếm dầu mỡ ở trên miệng, vẻ mặt thần bí nói: "Gần đây ta phát hiện một chuyện vô cùng thần kỳ..."
Nàng lập tức kể lại cặn kẽ chuyện trong ‘Tiệm sách hữu duyên’.
"Thế nào, rất khó tin đúng không?"
Sau khi nói xong, nàng hỏi ngược lại Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử trầm ngâm nói: "Lại có thể thu được công pháp, chí bảo, tiên đan, linh tài từ trong sách, quả thật có chút thần kỳ."
Nàng nhìn phụ thân, suy đoán nói: "Sợ rằng, ông chủ đứng sau tiệm sách này, chắc cũng là một người sở hữu hệ thống?"
Lý Nguyên gật đầu: "Người này đúng là có hệ thống..."
Tiểu Tê Tử lộ ra biểu cảm quả nhiên như thế.
"Hệ thống? Người sở hữu hệ thống gì cơ?"
Tiểu Thanh không hiểu hỏi.
Bạch Tố Trinh cũng nghe mơ hồ.
Tiểu Tê Tử giải thích đơn giản khả năng của hệ thống cho Tiểu Thanh một chút.
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh nghe xong, không khỏi mở to hai mắt nhìn.
"Hệ thống này cũng quá bất hợp lý nhỉ? Khả năng của hệ thống, hoàn toàn giống như hack."
Tiểu Thanh khiếp sợ la lên.
Bạch Tố Trinh gật đầu nói: "Đúng lànhư vậy. Không nghĩ tới, trên đời này vẫn còn có vật kỳ lạ như vậy."
Nàng ngược lại không nghi ngờ lời nói của Tiểu Tê Tử.
Dù sao, lời nói của Tiểu Tê Tử, nếu Lý Nguyên không có phản bác, thì không cần nghi ngờ.
"Lý công tử, không biết mục đích người này khi mở hiệu sách là gì? Vì sao hắn không lấy cơ duyên từ trong sách của mình, ngược lại muốn nhường cơ duyên này cho người khác? Có thể có âm mưu gì hay không?"
Vẻ mặt Tiểu Thanh tò mò hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên ăn một miếng khoai tây, lúc này mới không nhanh không chậm giải thích: "Bởi vì năng lực hệ thống của người này là người khác đọc sách, toàn bộ vật phẩm thu được từ trong sách, hắn đều có thể nhận được vật phẩm y như vậy. Hơn nữa, người đọc sách càng nhiều, cấp bậc hệ thống của hắn lại càng cao, phần thưởng lấy được cũng sẽ càng nhiều. Vì vậy hắn cũng không có âm mưu gì."
"Thì ra là nguyên nhân này." Tiểu Thanh bừng tỉnh: "Ta đã nói rồi, ông chủ hiệu sách kia không thể tốt bụng như vậy, thì ra hắn có thể nhận được càng nhiều thứ tốt hơn."
"Nhưng mà."
Nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì, khó hiểu nói: "Nếu người xem càng nhiều, càng có lợi đối với hắn, vì sao hắn còn muốn thu phí? Nếu như là ta, sẽ cho người khác xem sách miễn phí, như vậy không bao lâu là có thể thu hoạch vô số thiên tài địa bảo."
Lý Nguyên: "Tuy là hệ thống, nhưng đọc sách cũng phải chú trọng cơ duyên, mà chi phí đọc sách, chính là dùng để sàng lọc cơ duyên."
Tiểu Thanh gật đầu, rốt cuộc hiểu rõ nội tình của hiệu sách.
Biết được nội tình trong hiệu sách, nàng lập tức dùng ánh mắt tràn ngập mong đợi nhìn Tiểu Tê Tử, xấu hổ nói: "Tiểu Tê Tử, ngươi cho tỷ tỷ mượn một ít tiên thạch cực phẩm có được không? Chờ ta thu được cơ duyên trong sách thì chia đều với ngươi."
Tiểu Tê Tử không thèm để ý nói: "Chia đều thì không cần, ngươi muốn mượn bao nhiêu?"
Tiểu Thanh thử dò xét đáp: "Mấy ngàn viên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận