Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 113 - Nguyên Thủy Thiên Tôn nổi giận

Da mặt Lão Tử run lên.
Vẻ mặt Nữ Oa cực kỳ câm nín nhìn Đát Kỷ.
Thật đúng là hai huynh muội, đắc tội người ta không biệt cao thấp.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đã phẫn nộ đến mức hai chòm râu rung động, mặt lúc thì đỏ lúc thì trắng, lửa giận trong lòng xông thẳng lên não.
Trước đây bị Lý Nguyên mắng già mà bất kính còn chưa tính, dù sao cũng có Hậu Thổ cầu tình, bây giờ còn bị muội muội của Lý Nguyên mắng già mà bất kính trước mặt mọi người, thực sự là có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!
Thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn sắp phát điên, Lão Tử, Thông Thiên, Nữ Oa, thậm chí cả Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đều lập tức khuyên nhủ: “Nguyên Sơ đạo hữu, bình tĩnh, bình tĩnh đi, Đát Kỷ cũng là vô tâm nói như vậy, ngươi quên mục đích chúng ta đến đây rồi à?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghĩ đến mục đích đến nơi này, lúc này mới nhịn được xúc động nổi điên.
Bọn họ đến là để hỏi Lý Nguyên về những gì xảy ra ở Bình Tâm điện, đương nhiên không thể đắc tội với muội muội của Lý Nguyên.
Đát Kỷ thấy bầu không khí không đúng, cũng phản ứng kịp mình nói sai, vẻ mặt nàng nhất thời áy náy nói xin lỗi với Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Thật xin lỗi Nguyên Sơ đạo hữu, ta không nên nói ra chuyện ngươi già mà bất kính trước mặt mọi người.”
Đám người suýt chút nữa té ngửa.
Đây là xin lỗi sao?
Khóe miệng Nguyên Thủy Thiên Tôn giận đến run lên, lửa giận vừa lắng xuống lại bị châm lên, lập tức muốn nổi điên.
“Bình tĩnh, bình tĩnh.”
Thông Thiên giáo chủ lập tức khuyên nhủ Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Hắn sợ đệ tử còn nói tiếp khiến cho Nguyên Thủy Thiên Tôn không xuống đài được, vội vã nói sang chuyện khác, hỏi Lý Nguyên: “Lý Nguyên tiểu hữu, ngươi ở Bình Tâm điện nói gì với Hậu Thổ, cũng nói cho chúng ta nghe một chút.”
Thấy Thông Thiên giáo chủ hỏi ra suy nghĩ trong lòng.
Lão Tử, Nữ Oa, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề vội chuyển ánh mắt sáng quắc sang nhìn chằm chằm Lý Nguyên.
Đến cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng quên nổi giận, nghiêng tai lắng nghe.
Vừa rồi Lý Nguyên đều nhìn hết tất cả.
Trong lòng âm thầm giơ ngón tay cái với muội muội.
Nếu như muội muội biết Nguyên Sơ đạo hữu thật ra là nhị sư bá của nàng thì không biết sẽ có phản ứng gì?
Nghĩ đến đây, Lý Nguyên đã cảm thấy hưng phấn.
Hắn nghe Thông Thiên giáo chủ hỏi, không thèm để ý đáp lại: “Không có gì, chỉ nói cho nàng biết cách thoát khỏi Địa phủ.”
“Cách gì?” Chuẩn Đề đạo nhân lập tức hỏi.
Lý Nguyên: “Cách rất đơn giản, để cho tu vi của nàng vượt lên trước thiên đạo hoặc là có thu hoạch được công đức thiên đạo. Một trong hai cũng có thể làm cho nàng thoát thân.”
Phụt!
Mấy vị Thánh Nhân nghe cách xử lý của Lý Nguyên, suýt chút nữa cả tập thể cười ngất.
“Đây là cách của ngươi?” Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ dại ra.
“Biện pháp này còn cần nghĩ sao?” Bình thản như Lão Tử cũng không nhịn được mà da mặt co rút không ngừng.
Khóe môi Nguyên Thủy Thiên Tôn không kiềm chế được lộ ra vẻ trào phúng.
Hắn còn tưởng rằng Lý Nguyên sẽ nói ra phương pháp xử lý kinh thiên động địa gì, hóa ra lại là một biện pháp không đáng tin như thế.
Quả thực làm cho người ta cười đến rụng răng!
Vẻ mặt Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề im lặng.
Chỉ có Nữ Oa lộ vẻ mặt nghi ngờ: “Tại sao Hậu Thổ sau khi nghe xong hai cách này còn có thể cảm kích ngươi như vậy?”
Thánh Nhân còn lại nghe thế cũng không khỏi ngẩn người.
Đúng vậy, biện pháp không đáng tin cậy như thế sao Hậu Thổ không trở mặt mà ngược lại còn cảm kích Lý Nguyên như vậy?
Chẳng lẽ Hậu Thổ ngốc nghếch ở Địa phủ quá lâu, đầu đất rồi?
Đát Kỷ thấy bộ dáng mọi người không cho là đúng, trong lòng có hơi khó chịu.
Vì vậy nàng vội vã chen lời vào nói: “Đó là bởi vì ca ca ta ní cho Hậu Thổ nương nương cách làm sao đạt được công đức thiên đạo.”
Cái gì?
Công đức thiên đạo?
Đám người nghe vậy thì lập tức ngạc nhiên trợn mắt há hốc mồm, miệng mở to có thể nhét được quả trứng.
Suýt chút nữa nghĩ lỗ tai mình xảy ra vấn đề.
“Điều này không thể!”
Đợi sau khi phản ứng lại, Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức lắc đầu nói.
“Làm sao ngươi biết được cách thu được công đức thiên đạo?”
Chuẩn Đề đạo nhân cũng gật đầu nói: “Không ai có thể tính ra cách thu được công đức thiên đạo, cho dù là Thánh Nhân cũng không thể!”
Đát Kỷ khinh thường nói: “Cái này có gì không thể? Hậu Thổ nương nương vừa nghe xong cách của ca ca đã gật đầu nói tốt.”
“Vậy nguơi nói làm thế nào thu được công đức thiên đạo?” Lão Tử hỏi Đát Kỷ.
“Rất đơn giản…” Đát Kỷ đang muốn nói.
Lý Nguyên lại đột nhiên lắc đầu lên tiếng: “Không thể nói, không thể nói.”
Lúc này Đát Kỷ mới nhớ ra, ca ca từng nói, cách thu được công đức không thể nói cho bất cứ ai.
Nàng lập tức im lặng không đáp lại nữa.
Mấy Thánh Nhân thấy Đát Kỷ đột nhiên không nói, trong lòng sốt ruột muốn chết.
“Ngươi mau nói đi chứ?” Nữ Oa vội la lên.
Đát Kỷ áy náy nói: “Nữ Oa nương nương xin lỗi, trước khi Hậu Thổ nương nương chưa thu hoạch được công đức, ta không thể nói.”
“Cái này có cái gì mà phải giữ bí mật? Nói ra cho mọi người cùng biết, xem biện pháp này có thực hiện được hay không.” Vẻ mặt Lão Tử hiền lành nói.
Đầu Đát Kỷ lắc như trống bỏi: “Ta là người thành tín, không nói, không nói đâu.”
Đám người buồn bực muốn thổ huyết.
Đáng ghét nhất là người chỉ nói một nửa!
“Nói một chút cũng không sao, chúng ta cũng sẽ không chém giết gì.” Tiếp Dẫn đạo nhân vẫn chưa từ bỏ ý định.
“Vậy cũng chưa chắc.” Đát Kỷ nhìn cái mặt nhăn nhó của Tiếp Dẫn, tỏ vẻ cực kỳ nghi ngờ.
Vẻ mặt Tiếp Dẫn câm nín.
Ta nhìn khó gần vậy sao?
Chuẩn Đề đạo nhân khích tướng nói: “Ta thấy cách của các ngươi căn bản không được cho nên không muốn nói ra.”
Đúng lúc này, một âm thanh to lớn đột nhiên vang vọng khắp nơi, trong nháy mắt chấn động hồng hông Tam giới.
“Ta là Hậu Thổ, lập ý nguyện thiên đạo vĩ đại, ta sẽ độ tất cả cô hồn dã quỷ, quỷ dạ xoa oán linh trong U Minh Huyết hải, để bọn họ thoát khỏi khổ hải, trở về luân hồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận