Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1486 - Nữ Hoàng ngầu nhất, không cho phản bác!!

Bọn họ không ngờ việc này lại kinh động đến cả nữ hoàng bệ hạ.
Rất nhiều bá tánh đều sôi nổi quỳ xuống mặt đất.
Trong miệng còn hô to mấy chữ “bái kiến nữ hoàng bệ hạ”.
Trong lúc nhất thời, trên đường phố xung quanh không còn một ai đứng.
À, ngoài Lý Niệm.
Phòng livestream.
“Đây là hoàng đế của Đại Đường đó à? Không ngờ lại là nữ tử, hơn nữa còn là một đứa bé nữa chứ!”
“Nữ hoàng bệ hạ xinh đẹp thật! tuy vẫn còn nhỏ nhưng nhìn còn đẹp hơn Lý Tú Ninh đó ba phần.”
“Chẳng những đẹp mà còn có khí chất, dù cách màn hình ta cũng không khỏi có xúc động muốn quỳ xuống đất cúng bái!”
“Thế giới này cũng có quá nhiều mỹ nữ rồi đó!”
Lý Niệm tránh khỏi nhà giam kim quang, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cũng nhìn thấy Tiểu Tê Tử, lập tức trở nên cảnh giác.
Hắn không hề thả lỏng cảnh giác vì nhìn Tiểu Tê Tử còn trẻ, trên người không có dao động pháp lực.
Bởi vì, hắn không nhìn thấy rõ Tiểu Tê Tử xuất hiện như thế nào.
Điều này có nghĩa là chỉ sợ đối phương không đơn giản.
“Bệ hạ, sao ngươi lại tới đây?”
Lý Tú Ninh vội vàng hành lễ và hỏi Tiểu Tê Tử, Tiểu Tê Tử là cháu gái của nàng, nhưng trước mặt người ngoài, nàng vẫn gọi là bệ hạ.
Tiểu Tê Tử nhìn Lưu Niệm, giọng nói không mang theo chút tình cảm nào: “Trẫm cảm nhận được pháp tắc ở đây khác thường nên đến xem.”
Thật ra nàng đã chú ý tới chuyện ở nơi này từ lâu rồi.
Nàng vốn tưởng rằng Lý Tú Ninh có thể giải quyết được nên không để ý tới.
Cho đến sau khi Lưu Niệm lấy Hàng Duy Châu ra.
Nàng lập tức biết được thứ này đã vượt qua năng lực của Lý Tú Ninh.
Nàng không muốn để cô cô bị thương nên đích thân tới.
Đương nhiên, nàng sẽ không nói chuyện trong đó cho Lý Tú Ninh biết.
Bởi vì buồn nôn.
Khi nói chuyện, Tiểu Tê Tử đột nhiên nhẹ nhàng nâng tay lên, dùng ống tay áo quét về phía những căn phòng đã bị phá huỷ.
Một luồng ánh sáng bay ra từ trong ống tay áo của nàng, thời gian lập tức chảy ngược, luân hồi nghịch chuyển.
Chỉ thấy những căn phòng bị phá huỷ đó khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Những bá tánh bị lan đến và tử vong cũng đều sống lại.
Chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi thứ đã trở lại trạng thái ban đầu.
Nhìn thấy cảnh tượng nghịch thiên cải mệnh này, hốc mắt Lưu Niệm không khỏi co lại, trong lòng lập tức cảnh giác cao độ.
Tuy hắn đã đoán được nữ hoàng của Đại Đường sẽ không tầm thường, nhưng cũng không ngờ lại không tầm thường như vậy!
Hắn cảm nhận được áp lực to lớn từ trên người nữ hoàng Đại Đường.
Người xem trong phòng livestream càng nhìn đến nỗi da đầu nứt ra, cằm rơi đầy đất.
“Ôi má ơi, ta vừa nhìn thấy gì vậy, đang quay ngược lại thời gian à?”
“Vung ống tay áo là có thể làm thời gian chảy ngược, người chết sống lại, vị nữ hoàng Đại Đường này cũng trâu bò quá rồi đó!”
“Ôi trời, rốt cuộc thực lực của nữ hoàng mạnh cỡ nào vậy?”
“Nữ hoàng bệ hạ, xin ngươi hãy nhận lấy người dân hèn mọn này, ta bằng lòng vĩnh viễn đi theo nữ hoàng, ngồi xổm làm chó dưới dân nữ hoàng!”
“Vừa rồi ta còn đang suy nghĩ, người bình thường sống ở Hồng Hoang sẽ cực kỳ xui xẻo. Người tu luyện chỉ cần đấu pháp một trận là sẽ tạo thành mấy trăm vạn người tử vong. Không ngờ bọn họ có thể làm người chết sống lại, núi sông phục hồi như cũ.”
“Nữ hoàng ngầu nhất, không chấp nhận bất cứ lời phản bác nào!”
Lưu Niệm lơ lửng giữa không trung, trong tay nắm lấy Hàng Duy Châu.
Dưới chân hắn là một bức tranh cuộn tròn.
Bức tranh cuộn tròn này chính là mặt phẳng vừa rồi Hàng Duy Châu hình thành.
Lưu Niệm chủ động nói với nữ hoàng Đại Đường: “Nguyên nhân gây ra chuyện hôm nay không nằm ở phía ta, ta cũng không muốn làm bất cứ ai bị thương. Nếu ngươi để ta rời đi, ta sẽ không trở thành kẻ địch với ngươi. Thế nào?”
Hắn nhìn nữ hoàng Đại Đường với vẻ mặt chờ mong.
Tất nhiên là hắn không muốn ra tay với loại người không biết thực lực này rồi, hắn hy vọng có thể không chiến mà vẫn bình ổn được xung đột lần này.
Hắn cảm thấy, dựa vào uy lực của Hàng Duy Châu mình thể hiện ra hẳn là có thể làm nữ hoàng Đại Đường nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của mình.
Nhưng Tiểu Tê Tử lại không trả lời Lưu Niệm, chỉ thấy trong miệng nàng nhẹ nhàng thốt ra hai chữ “Phong ấn”.
Trận pháp trên không trung Trường An đột nhiên sáng hơn gấp mấy nghìn lần.
Toàn bộ thành Trường An đều bị ba nghìn đạo ấn như từng lớp tinh vân bao phủ.
Uy áp khủng bố tràn ngập vũ trụ, khí tức tràn ngập mọi nơi.
So với bây giờ thì uy lực của trận pháp Lý Tú Ninh khống chế chênh lệch như đom đón và hạo nguyệt.
Đây mới là toàn bộ uy lực của đại trận Thiên La Địa Võng.
Một cái thiên la địa võng khổng lồ được tạo thành từ ánh sáng xuất hiện ở bốn phương tám hướng xung quanh Lưu Niệm, sau đó nhanh chóng cuốn về phía Lưu Niệm với khí thế sét đánh không kịp bịt tai.
Lưu Niệm không ngờ nữ hoàng Đại Đường lại trực tiếp ra tay, hoàn toàn không suy nghĩ tới đề nghị dừng tay của hắn như vậy.
Điều này làm cho hắn vừa ngạc nhiên vừa tức giận.
Cảm thấy mình bị xem thường.
Lưu Niệm không chút do dự lấy Hàng Duy Châu của mình ra để nó lơ lửng trên đỉnh đầu.
Hàng Duy Châu toả ra ánh sáng tím sáng lạn, kim quang, không gian của trận pháp xung quanh lập tức bắt đầu sụp xuống và biến thành không gian hai chiều.
Thiên la địa võng tiếp xúc với ánh sáng tím, hai bên va chạm tạo thành một luồng năng lượng khủng bố.
Ánh sáng tím Hàng Duy Châu toả ra bị đè ép, ánh sáng tạm thời không thể kéo dài.
Nhưng bộ phận thiên la địa võng tiếp xúc với ánh sáng tím cũng dần dần bị áp súc thành không gian hai chiều, hơn nữa mặt phẳng còn đang không ngừng lan ra bên ngoài.
Lưu Niệm thấy thế, trái tim căng thẳng không khỏi thả lỏng vài phần.
May mà Hàng Duy Châu chặn được đòn tấn công của thiên la địa võng.
Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy Tiểu Tê Tử vươn bàn tay ngọc ngà ra nắm lấy hư không.
Hàng Duy Châu trên đỉnh đầu Lưu Niệm lập tức biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận