Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2363 - Nông cạn!!

Đáp xuống trên đài ngoài Tử Tiêu cung, hai người chú ý tới, trên đài đã đứng không ít người, ặc, có lẽ nói không ít sinh linh mới chuẩn xác.
Bởi vì, rất nhiều chủng tộc, dáng vẻ3 cũng không giống người.
Ví dụ như, có một quái vật giống như cầu gai, cả người mọc vô số xúc tu,
Ví dụ như, có một vị lớn lên giống quái vật ‘đôi mắt dựng đứng’.
Còn có chủng tộc, trực tiếp chính là một đám sương mù.
Tương đối mà nói, giống thụ nhân, người mặt thú, người mặt lam góc cạnh gì đó, nhìn đều coi như là khá bình thường.
Nhìn những sinh linh hình thù kỳ quái này, Nữ Oa và Hậu Thổ cũng không khỏi âm thầm kinh ngạc không thôi.
Bởi vì khí tức mà những sinh linh này phát ra, một chút cũng không thua các nàng.
Ý nghĩ là những sinh linh này đều có tu vi thánh nhân.
Từ khi nào Hồng Hoang có nhiều thánh nhân như vậy?
Hơn nữa rất nhiều bộ dạng nghe cũng chưa từng nghe.
Rất bất khả tư nghị.
Nữ Oa và Hậu Thổ ở trong đám người thấy người quen đám Tam Thanh, phương Tây.
Hai người nhất thời đi tới.
Sau một phen chào nhau, Nữ Oa nhất thời nhỏ giọng hỏi Lão Tử: “Thái Thanh sư huynh, không biết người chung quanh đều là người nào, sao trước kia ở Hồng Hoang cho tới bây giờ chưa thấy qua?”
Lão Tử trả lời: “Bọn ta vừa hỏi rồi, những người này đều là sinh linh của thế giới Hồng Mông khác, cũng không phải người của Hồng Hoang. Cho nên tướng mạo mới không giống với chúng ta.”
“Thì là người của thế giới khác.”
Nữ Oa giật mình nói.
Hậu Thổ cảm khái nói: “Không ngờ, trong Hồng Mông, vậy mà còn tồn tại nhiều thế giới như vậy, trước kia chúng ta lại không phát hiện, sự to lớn của Hồng Mông này, thật sự là bất khả tư nghị”
“Ai nói không phải chứ!”
Lão Tử cũng cảm khái nói.
Theo thời gian giảng đạo ba trăm năm càng ngày càng gần, người đến Tử Tiêu cung cũng càng ngày càng nhiều.
Hậu Thổ phóng mắt nhìn lại, vậy mà có hơn triệu triệu người.
Mà trong đó tu sĩ đến từ Hồng Hoang, chẳng qua mới ba nghìn người mà thôi.
Trong khoảng thời gian này Hậu Thổ còn nghe thấy tu sĩ thế giới khác nghị luận, nghe nói, thế giới khác, mỗi một thế giới cũng chỉ đến cỡ ba nghìn người.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Xem ra, mỗi một thế giới trong Hồng Mông này, chỉ có ba nghìn người hữu duyên có thể đến Tử Tiêu.”
Lão Tử gật đầu: “Hẳn là như vậy.”
Thông Thiên giáo chủ nhìn thoáng qua đám người chung quanh, cảm khái nói: “Một thế giới ba nghìn người, nơi này phải có hơn triệu triệu người, thế giới trong Hồng Mông nhiều làm sao!”
Tiếp Dẫn đạo nhân phụ họa nói: “Ai nói không phải đâu, nhiều thế giới như vậy, trước kia chúng ta lại không thể phát hiện, hiện giờ xem ra, tuy rằng chúng ta là thánh nhân, nhưng cũng có vẻ có chút ếch ngồi đáy giếng.”
Chuẩn Đề đạo nhân: “Trước đó Lý tiền bối nói thật đúng là không khoa trương, thánh nhân, trên con đường tu luyện thật đúng là mới nhập môn mà thôi.”
Nữ Oa đột nhiên nhỏ giọng nói: “Lần này nhiều người như vậy đến nghe pháp, tu vi rất nhiều người, không chút yếu hơn chúng ta, nếu lúc chúng ta muốn nghe đạo, chiếm cứ vị trí phía trước, chỉ sợ có chút khó khăn.”
Đám người Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tây Phương Nhị Thánh, nghe vậy, biểu cảm không khỏi trở nên ngưng trọng.
Bọn họ từng đã trải qua một lần nghe đạo ở Tử Tiêu cung, tự nhiên hiểu được lúc nghe đạo, đi vào phải càng nhanh càng tốt.
Chẳng qua, lần này đối mặt với nhiều tu sĩ thế giới khác cạnh tranh như vậy, bọn họ cũng trở nên không có lòng tin.
Lão Tử nghĩ, truyền âm nói với mọi người: “Có lẽ, tu sĩ Hồng Hoang chúng ta có thể liên thủ, chỉ cần chờ cửa lớn Tử Tiêu cung mở ra, đám người chúng ta hợp lực điện cuồng bay tới đại điện truyền đạo. Mà tu sĩ thế giới khác không trải qua truyền pháp lần trước, cũng không biết ý nghĩa của đi vào trước, cứ như vậy chúng ta còn có cơ hội rất lớn chiếm cứ vị trí có lợi.”
Mọi người vừa nghe, đều gật đầu nói: “Lời Thái Thanh Thánh Nhân nói rất đúng, tu sĩ Hồng Hoang chúng ta nên liên thủ.”
Vì thế, chuyện liên thủ cứ quyết định như vậy.
Thời gian trôi qua thật sự mau.
Trong nháy mắt, ba ngàn năm đã trôi qua.
Tu sĩ lúc trước đi Tử Tiêu cung học đạo, tất cả cũng trở lại rồi.
Những người này dùng phương pháp tu luyện mới học, mang đến thay đổi nghiêng trời lệch đất cho giới tu hành Hồng Hoang.
Đương nhiên, ba nghìn đệ tử đến Tử Tiêu cung nghe được đạo, cũng không phải tất cả mọi người sau khi hiểu phương pháp tu luyện Tam Tương môn, sẽ sửa tu Tam Tương môn.
Bởi vì phương pháp tu luyện Tam Tương môn và phương pháp tu luyện truyền thống, khác biệt quá lớn.
Tam Tương môn dùng cách trong lòng ký thác pháp tướng Hồng Quân, để minh tưởng, từ đó tu luyện tâm cảnh.
Phương thức tu luyện và phương thức tu luyện truyền thống, hoàn toàn không phải một chuyện.
Chẳng những phương thức tu luyện hoàn toàn không giống, thậm chí trong quá trình tu luyện, còn sẽ không đạt được pháp lực hoặc thần thông.
Đây nhất thời làm cho Những người sở hữu tu vi cực cao như Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Hạo Thiên, Trấn Nguyên Tử..... cảm thấy vô cùng khó xử.
Bọn họ đã tu luyện công pháp truyền thống tới cảnh giới vô cùng cao thâm, sau khi tới cảnh giới này của bọn họ, lối suy nghĩ có thể nói đã cố hóa, muốn kêu bọn họ vứt bỏ phương pháp tu luyện ban đầu, một lòng tu luyện Tam Tương môn, quả thật có chút khó xử bọn họ.
Đặc biệt kiểu giống như Đại pháp sư Huyền Đô, chính hắn đã lĩnh ngộ ra một loại hệ thống tu luyện mới (nho đạo), bởi vậy Đại pháp sư Huyền Đô không có khả năng đi sửa tu Tam Tương môn.
Nhiều nhất, hắn chỉ sẽ xem công pháp Tam Tương môn như sơn chi ngọc để tham khảo một chút.
Bởi vậy, những người nhuw Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa Hậu Thổ này, tuy rằng là thánh nhân, nhưng thu hoạch mà lần này bọn họ đi Tử Tiêu cung nghe đạo đạt được, ngược lại còn không bằng một vài người tu vi thấp hơn bọn họ.
Bởi vì tu vi thấp, ngược lại càng dễ dàng nhận phương pháp tu luyện mới.
Ví dụ như giống mấy người Đa Bảo Như Lai, Nhiên Đăng Cổ Phật, Di La Phật này đối với Tam Tương môn cực có tuệ căn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận