Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 899 - Chiến tranh U Minh Huyết Hải

Trên bầu trời Huyết Hải có hai phe. Đông Phương là mấy trăm vạn quỷ binh, Tây Phương là mấy chục vạn Hộ Pháp Phật môn như hòa thượng, Bồ Tát, La Hán, Già Lam, Thiên Long Bát Bộ.
Bên trong doanh trại của quỷ binh có một người phụ nữ xinh đẹp, ung dung cao quý, dáng vẻ nghiêm túc ngồi giữa trận.
Người phụ nữ xinh đẹp khoảng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi, trên người mặc trường bào đế vương màu đen, đầu đội mũ miện chuỗi ngọc màu đen, đang ngồi trong một xa giá được chế tạo bằng xương cốt của sinh linh vạn tộc.
Trông vô cùng khí thế, uy nghiêm trang trọng lại không mất đi phong hoa tuyệt thế.
Người này chính là Phong Đô Đại Đế Vô Đương Thánh Mẫu.
Còn có năm người nam nữ cũng mặc trường bào đế vương màu đen, đầu đội can quan chuỗi ngọc đen đang ngồi xung quanh Vô Đương Thánh Mẫu.
Lần lượt là Ngũ Phương Quỷ Đế.
Bên trong đại doanh của Tây Phương, một tượng Phật kim thân khổng lồ khoảng mười vạn trượng ngồi khoanh chân.
Tượng Phật kim thân đầu đội mũ tỳ lô, nét mặt nghiêm túc trang nghiêm, gương mặt đau khổ mang theo sự từ bi vô bờ bến.
Đó chính là đại diện của Phật môn trấn thủ Địa phủ, Địa Tàng Vương Bồ Tát.
Chỉ thấy quanh người hắn phát ra Phật quang chói mắt, những nơi Phật quang quét qua, A Tu La giống như bị thiêu đốt, cơ thể lập tức bốc khói xanh cuồn cuộn, phát ra tiếng kêu rên đau đớn.
Mặc dù Phật môn và Địa phủ liên thủ tấn công, nhưng những chiến sĩ A Tu La lại không có bất cứ ai tỏ ra sợ hãi.
Ngược lại ai ai cũng vô cùng hung hãn, Phật môn và Địa phủ giết chết một người sẽ có vô số A Tu La từ Huyết Hải bay ra, dũng cảm không sợ chết tiếp tục xông lên vây đánh tu sĩ của Phật môn và Địa phủ.
Tiểu Tê Tử phóng tầm mắt nhìn ra xa, chỉ thấy vô số chiến sĩ A Tu La cho dù bị chặt đứt tay chân hay bị lợi kiếm xuyên tim, thậm chí bị chém rớt nửa cái đầu, nhưng bọn họ vẫn không biết đau đớn tiếp tục tấn công.
Trong nháy mắt, vô số A Tu La chết, nhưng cũng có vô số Hộ Pháp Phật môn và quỷ tướng Địa phủ ngã xuống Huyết Hải.
Điều quỷ dị hơn chính là những Hộ Pháp, quỷ tướng rơi xuống kia không bao lâu sau lại biến thành chiến sĩ A Tu La hạ đao với đồng liêu trước đây của mình.
Hai bên chiến đấu đến mức trời đất tối tăm, Huyết Hải cuồn cuộn, vô cùng thê thảm.
Chiến tranh nhân gian đặt vào đây quả thật giống như đứa trẻ yếu đuối và nực cười chơi trò chơi gia đình.
“Ở đây xảy ra chuyện gì vậy? Sao bọn họ lại phải chém giết nhau?” Tiểu Tê Tử không nỡ nhìn cảnh tượng đẫm máu kia, nàng quay đầu hỏi phụ thân.
Lý Nguyên: “Bọn họ vốn trời sinh đã đối lập, luôn chém giết nhau không ngừng, nhưng mà lần này lại vì Hỗn Độn Sai Cổ.”
Lúc nói chuyện, cơ thể hắn khẽ cử động đến giữa doanh trại quỷ binh Địa phủ.
“Ai vậy?”
“Dường như có một bóng người tiến vào!”
Đám người Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu, Vân Tiêu vốn đang quan sát tình hình chiến đấu ở phía trước, bỗng nhiên bọn họ cảm thấy hoa mắt, lập tức phát hiện ra có hai bóng người một cao một thấp xuất hiện ở bên cạnh.
Mấy người họ sau khi nhìn thấy dung mạo của đối phương, không khỏi vui mừng khôn xiết.
Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu, Tam Tiêu, Đạo Hành Thiên Tôn, Hoàng Bào Đồng Tử, Di Lặc tôn giả lần lượt từ xa giá đứng dậy.
Vô Đương Thánh Mẫu chú ý đến quỷ tướng bên cạnh định quát người đến đành phải vội vàng lên tiếng ngăn lại: “Dương Vân, Chu Khất nhị tướng không được thất lễ, đây là khách quý của trẫm.”
Dương Vân, Chu Khấu chính là hai Đại tướng nắm giữ âm binh cho Vô Đương Thánh Mẫu ở trong Phong Đô Quỷ thành, cũng là tu sĩ Triệt giáo.
Bọn họ nghe thấy Vô Đương Thánh Mẫu gọi người đến là khách quý không khỏi nghi ngờ nhìn nhau một cái.
Trong lòng thầm đoán thận phận của đôi nam nữ này.
Rốt cuộc là ai mà lại được Phong Đô Đại Đế gọi là khách quý?
Trông lạ lắm mà nhỉ?
Không biết hắn có bản lĩnh gì?
“Lý Nguyên, sao ngươi lại đến đây?”
Bích Tiêu nhìn thấy Lý Nguyên, mặt mày vui mừng hớn hở.
“Khoảng thời gian trước ta và tỷ tỷ còn đến Trường An tìm ngươi, kết quả Đát Kỷ nói ngươi đã quay về Triều Ca rồi.”
Nàng nhìn Tiểu Tê Tử ở bên cạnh không khỏi xoa đầu Tiểu Tê Tử nói: “Ngươi chính là Tiểu Tê Tử nhỉ?”
“Sao tỷ tỷ lại biết ta tên là Tiểu Tê Tử?” Tiểu Tê Tử tò mò nhìn Bích Tiêu.
Bích Tiêu cười nói: “Bởi vì ta đã nghe cô cô ngươi nhắc đến ngươi, nói ngươi vừa đáng yêu vừa hiểu chuyện.”
Tiểu Tê Tử: “Tỷ Tỷ cũng rất xinh đẹp.”
“Ha ha.” Bích Tiêu che miệng mỉm cười: “Đát Kỷ nói không hề sai, ngươi đáng yêu quá.”
Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu, Vân Tiêu, Quỳnh Tiêu nhìn dáng vẻ líu ríu của Bích Tiêu đành bất đắc dĩ lắc đầu.
“Lớn như vậy rồi mà chẳng có chút chững chạc nào!”
Nhưng mà giọng điệu của mấy người họ rõ ràng cưng chiều nhiều hơn trách mắng.
Các nàng nhìn Lý Nguyên nét mặt cũng tỏ ra vui mừng, lần lượt chào hỏi hành lễ với Lý Nguyên.
“Bái kiến Lý đạo hữu.”
Nam Phương Quỷ Đế Đạo Hành Thiên Tôn, Bắc Phương Quỷ Đế Hoàng Bào Đồng Tử, Tây Phương Quỷ Đế Di Lặc cũng xôn xao hành lễ với Lý Nguyên.
Nhưng mà thái độ của ba người bọn họ đứng đắn và cung kính hơn mấy người Vô Đương Thánh Mẫu nhiều.
Xưng hô cũng gọi là ‘Lý tiền bối’.
Điều này khiến cho các quỷ tướng ở xung quanh càng thêm thắc mắc và kinh sợ.
Không hiểu, tại sao đám người Quy Linh Thánh Mẫu, Vân Tiêu gọi là đạo hữu, thậm chí Bích Tiêu còn gọi thẳng tên, mà Nam Phương Quỷ Đế, Bắc Phương Quỷ Đế và Tây Phương Quỷ Đế lại gọi là tiền bối?
Vai vế này hơi loạn nha!
Ngay lúc này một luồng kim quang từ Tây Phương bay đến.
Là Địa Tàng Vương Bồ Tát.
Hắn cũng nhìn thấy Lý Nguyên vì vậy đặc biệt đến hành lễ.
“Địa Tàng Vương bái kiến Lý tiền bối.”
Địa Tàng Vương chắp hai tay trước ngực, nét mặt vô cùng cung kính.
Điều này khiến cho Dương Vân, Chu Khất càng thêm thắc mắc.
Người này rốt cuộc là ai mà lại có thể nhận được tôn kính của cả Phật môn và Địa phủ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận