Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1563 - Thi thể thần bí (2)

Đồng thời, khí tức hoang cổ con hung thú này phát ra, làm cho Tam Tiêu trong lòng run sợ, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng cảm thấy sởn gai óc.
Giống như chỉ cần đối phương vung xúc tua, là chính mình phải hôi phi yên diệt, không chịu nổi một kích.
Quan trọng nhất là, con hung thú này, không hề có khí tức sinh mệnh, nó chỉ là một thi thể.
Chỉ riêng khí tức thi thể phát ra, mà đã lợi hại bất phàm như vậy, nếu như còn sống, không biết sẽ khủng bố đến mức nào?
Tam Tiêu và Nguyên Thủy Thiên Tôn âm thầm tặc lưỡi nghĩ.
Sững sờ một hồi, Vân tuyết mới lấy lại tinh thần.
Nàng vô cùng sợ hãi hỏi Đát Kỷ: “Đát Kỷ, đây là hung thú gì? Nó thực sự đã chết rồi hả?”
Quỳnh Tiêu cũng hỏi: “Đây là hung thú ngươi chém giết à? Ta cảm thấy khí tức của nó, còn kinh khủng hơn cả Thánh Nhân, ngươi làm sao giết chết được nó?”
Bích tuyết tặc lưỡi nói: “Hung thú này là cường giả Thiên Đạo ư? Chỉ riêng khí tức nó phát ra, ta cảm thấy sinh mệnh chi lực, dòng sông thời gian, luân hồi chi lực của ta đều muốn sụp đổ.”
Đát Kỷ đắc ý nói: “Ta cũng không biết hung thú tên gì, thực lực nó mạnh bao nhiêu, ta không biết, bởi vì nó không phải là ta giết chết, mà là ta nhặt được.”
Xoạch!
Tam Tiêu nghe vậy, suýt nữa rớt cằm kinh ngạc.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe mà trợn mắt nhìn thẳng.
Nhặt, loài vật này, có thể nhặt được sao?
“Cái này cũng có thể nhặt được sao?”
Bích Tiêu há hốc mồm nói.
Đát Kỷ đắc ý nói: “Đây đã tính là cái gì? Ta còn nhặt được không ít.”
Vừa nói, chỉ thấy tay áo vung lên.
Trong lúc nhất thời, mọi người xung quanh, lập tức có thêm hung thú to lớn giống như hung thú trước hoặc là thi thể người khổng lồ.
Tất cả những thi thể này, đều tản ra khí tức kinh khủng tuyệt luân, uy áp không gì sánh kịp, ý chí ngang ngược cuồng bạo.
Khí tức, uy áp và ý chí đan vào nhau, đè ép không gian xung quanh lao nhao sụp xuống.
Dòng sông thời gian gãy lìa thành vô số mảnh nhỏ.
Thiên địa Luân Hồi sụp thành phấn vụn...
Các loại pháp tắc giống như đang sôi trào, cả hồng hoang bắt đầu thay đổi xao động bất an.
Vạn tộc sinh linh hồng hoang, chỉ cảm thấy giống như có thứ gì cực kinh khủng sắp sửa phủ xuống, cả người bị sợ hãi nhồi đầy toàn bộ.
Ngay cả Lão Tử, Thông Thiên, Nữ Oa, Hậu Thổ, Hồng Quân... Những tuyên Cổ Đại Năng, cũng bị luồng cổ khí khổng lồ trong thiên địa kinh động, tóc gáy trên người dựng đứng.
Bọn họ lập tức triển khai thần thức, thăm dò ngọn nguồn của luồng khí tức này.
Khi nhóm người Lão Tử, Thông Thiên nhìn thấy mười một Ma Thần khổng lồ vô cùng lơ lửng ở U Minh giới, sau khi xử lý thi thể của hung thú, tất cả đều hít một hơi, còn thấy khiếp sợ hơn so với nhìn thấy Bàn Cổ sống lại.
Chẳng lẽ những điều này là do Hỗn Độn Ma Thần sao?
Khí tức những thi thể này phát ra còn kinh khủng hơn Thánh Nhân vạn lần.
Nếu như khi những thi thể này còn sống, vậy phải mạnh bao nhiêu?
Nếu mạnh như vậy, tại sao bây giờ lại trở thành bộ xác?
Bọn họ cũng chú ý tới bóng dáng Ðát Kỷ.
Chẳng lẽ, những thi thể này, thật ra đều là Lý tiền bối “cất dấu” sao?
Bị Ðát Kỷ lén lấy ra chơi đùa?
Nghĩ đến khả năng này, nhóm người Lão Tử, Hồng Quân, Tiếp Dẫn, không khỏi rùng mình một cái.
May là lúc trước không có ý đắc tội Lý tiền bối, nếu không, bây giờ sợ là chúng ta cũng trở thành thứ “cất dấu” của Lý tiền bối bị Ðát Kỷ lấy ra chơi đùa rồi!
U Minh giới.
Đào Chỉ sơn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ cảm thấy thân thể Mai Hoa Lộc sắp bị luồng uy áp kinh khủng đập vỡ.
Nguyên thần của hắn, bị tấn công của khí tức hoang cổ, mà biểu hiện của Tam Tiêu lại càng đến gần biên giới chuẩn bị sụp đổ, còn thảm hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Sắc mặt một đám người các nàng trở nên trắng bệch, thân thể không ngăn được run rẩy, giống như ba con thỏ trắng nhỏ, đột nhiên giống như chạy vào hang ổ của sài lang hổ báo, không biết làm sao.
Rất may, Đát Kỷ thấy vẻ mặt Tam Tiêu cố ý, kịp thời lấy ra tráo phòng ngự trên y phục của nàng, bao phủ Tam Tiêu và Mai Hoa Lộc, Tam Tiêu mới khôi phục thần trí, không đến nổi bị khí tức của những thi thể lớn mạnh đánh tan đạo ấn sinh mệnh của các nàng.
Mà Nguyên Thủy Thiên Tôn Nguyên Thần mới bình phục lại.
Tam Tiêu khôi phục lại thần trí, nhớ tới hung hiểm mới vừa rồi, lòng không khỏi vẫn còn sợ hãi.
Mới vừa rồi, dường như các nàng cảm thấy nguyên thần của mình và thân thể, sắp bị phân giải thành Hỗn Độn.
Mà pháp lực của các nàng , cũng không thể vận chuyển.
Ngay cả suy nghĩ, cũng trở nên đần độn.
Nếu không phải Đát Kỷ kịp thời dùng tráo phòng hộ bảo vệ các nàng, sợ rằng các nàng đã biến thành một phần Hỗn Độn rồi.
“Ngươi lấy ở đâu nhiều thi thể như vậy?”
“Những thi thể này là Hỗn Độn Ma Thần sao?”
“Ngươi nhận được những thi thể này từ đâu?”
Sau khi Tam Tiêu kịp phản ứng, khẩn cấp hỏi Đát Kỷ.
Ðát Kỷ thấy động tác lần này của mình lại khiến trời đất hồng hoang thay đổi, có chút bất ngờ.
Không thể làm gì khác hơn là thu những thi thể vào trong túi trữ vật một lần nữa.
Lúc trước, bởi vì nguyên nhân mặc Hồng Mông chí bảo Nghê Thường Tiên Y, tuy Ðát Kỷ biết khí tức những thi thể này phát ra không giống vật thường, nhưng chưa chân thật cảm nhận được chỗ kinh khủng của những thi thể này.
Nàng thấy vẻ mặt Tam Tiêu nghi ngờ, không khỏi nhún vai, giải thích: “Mười một thi thể, đều là ta lấy được từ trong một không gian thần bí, trong không gian đó, còn nổi lơ lửng vô số thi thể, nhiều giống như sao, mỗi một thi thể tản ra khí tức không giống bình thường, người trước ít nhất đều là Đại Năng Chuẩn Thánh.”
“Đáng tiếc…”
Trên mặt nàng lộ ra một chút tiếc nuối: “Ta mới vừa thu mười một thi thể vào trong túi trữ vật, khi muốn thu nhiều thi thể hơn, những thứ thi thể trôi lơ lửng lại sống lại toàn bộ, hơn nữa giống như điên phát động công kích về phía ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận