Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 695 - Mé nó, ta lại bị livestream rồi!

Đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ, Trưởng Tôn hoàng hậu, Lý Kiến Thành, đám người Lý Nguyên Cát đột ngột chứng kiến, giật mình bụm kính miệng.
Bọn họ trăm triệu lần không nghĩ tới, đã qua mười mấy năm, lại còn có thể nhìn thấy kẻ thù lần nữa.
“Sao bọn họ còn không đi Luân Hồi điện đầu thai chuyển thế?”
Trưởng Tôn Vô Kỵ kinh hãi hỏi.
Không ai có thể trả lời hắn.
Hai người Lý Kiến Thành và Lý Nguyên Cát còn muốn xông lên đánh chết Lý Nhị.
Lý Nhị bị dọa sợ đến mức tay chân như nhũn ra, vong hồn sắp bay, hoàn toàn không biết làm sao.
May vào lúc này, Thôi Ngọc gọi tới một quỷ sứ mặt xanh nanh vàng, quát những hồn ma như Lý Kiến Thành, Lý Nguyên Cát.
Lúc này Lý Nhị mới kinh hồn chưa định vượt qua Uổng Tử thành.
Nhưng trong lòng hắn đã xuất hiện sự sợ hãi khổng lồ đối với Địa phủ!
Vậy hắn mới biết, quỷ hồn các lộ phản tặc như Lý Kiến Thành, Lý Nguyên Cát còn chờ hắn lấy mạng!
Đặc biệt, dù gì Lý Uyên cũng là đế vương một đời, Lý Kiến Thành đã từng là thái tử dưới một người, nhưng ở Địa phủ lại bị một quỷ sai quát lui, điều này khiến chênh lệch trong lòng Lý Thế Dân có chút lớn.
Chẳng lẽ, đế vương không đáng giá ở Địa phủ sao?
Còn nữa, Lý Tiên Trường lại gọi ta một cách thoải mái, thưởng thức cảnh tượng Địa phủ, đây hắn khiến ta thưởng thức thế nào?
Khẩu vị ta vẫn chưa nặng như vậy!
“Những hồn quỷ, nhất định là có người cố ý sắp xếp tới hù dọa phụ vương.”
Tiểu Tê Tử cuộn rúc vào trong ngực Trưởng Tôn hoàng hậu, giọng điệu chắc chắn nói.
“Tại sao ngươi nói bọn họ cố ý sắp xếp cho người khác?”
Trưởng Tôn hoàng hậu không hiểu hỏi Tiểu Tê Tử.
Vẻ mặt mọi người nghi ngờ nhìn Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử giải thích: “Uổng Tử thành lớn như vậy, thật vừa đúng lúc, phụ vương mới vừa trải qua Uổng Tử thành thì gặp phải nhóm người gia gia, bá phụ tới lấy mạng, có chuyện trùng hợp như thế sao?”
“Hơn nữa, không phải Thôi Ngọc nói hắn là Từ Châu Lệnh do chính gia gia thân phong, nhưng vì sao hắn không có lòng cung kính với gia gia? Ngược lại cung kính với phụ vương như vậy? Điều này cũng quá không phù hợp lẽ thường.”
Nhóm người Trưởng Tôn hoàng hậu vừa nghe, thật đúng là cảm thấy phân tích của Tiểu Tê Tử có đạo lý.
“Xem ra, quả thật Thôi Ngọc có chút vấn đề!”
Trưởng Tôn Vô Kỵ nói.
“Không biết tại sao hắn phải cố ý hù dọa phụ vương?”
Lý Thừa Càn không hiểu nói.
Tiểu Tê Tử: “Từ từ nhìn, đợi đến cuối cùng, rồi sẽ biết nguyên nhân.”
Sau khi Lý Nhị kinh hãi nghê chiến rời khỏi Uổng Tử thành, Thôi Ngọc nơm nớp lo sợ đi tới Diêm vương điện.
Cũng nhìn thấy thập điện Diêm La.
vốn Lý Nhị nghĩ là sẽ có một trận phiền toái.
Nhưng điều khiến hắn ngoài ý muốn chính là, hắn phát hiện mười vị Diêm vương gia lại vô cùng dễ nói chuyện, cung kính đối với hắn, còn hành lễ đế vương.
Về phần chuyện kiện cáo của Kinh Hà Long Vương, câu nói đầu tiên thập điện Diêm La nhận lấy, căn bản không có ý muốn truy cứu tội lỗi của Lý Nhị.
Lý Nhị gặp tình huống này, không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hai bên trò chuyện với nhau rất vui, thậm chí thập điện Diêm La còn nói cho Lý Nhị đổi mạng dương, Tần Nghiễm Vương vung tay lên, cho Lý Thế Dân thêm bốn mươi năm tuổi thọ.
Vui đến mức khóe miệng Lý Nhị sắp không khép lại được.
Lý Tiên Trường nói ta có thể sống thêm bốn mươi năm, quả nhiên không sai!
Chẳng qua, cùng lúc vui mừng, hắn càng kính sợ đối với năng lực câu hồn, thêm tuổi thọ của Địa phủ.
Ở trong lòng hắn, đã có suy nghĩ muốn quan hệ tốt với điện Diêm La.
Suy cho cùng, mặc dù ở nhân gian hắn là đế vương chí cao, nhưng ở âm phủ, hắn phải nhìn ánh mắt của thập điện Diêm La.
Sau khi hai bên nói một lúc, thập điện Diêm La sắp xếp Thôi Ngọc dẫn Lý Nhị đi hoàn hồn sống lại.
Chẳng qua, Thôi Ngọc không trực tiếp khiến Lý Nhị hoàn hồn, mà là dẫn hắn đi du lịch mười tám tầng Địa Ngục một chút, làm quen các loại khổ hình như chảo dầu, rút đầu lưỡi, lột da, xe đụng, ngàn vạn lưỡi đao.
Phối hợp với tiếng kêu thảm thiết chịu hình quái ác tê tâm liệt phế, máu tươi chảy ròng, cảnh rạch bụng moi ruột, Lý Nhị bị dọa sợ đến lạnh run, da đầu tê dại, trong lòng run sợ, nôn mửa không dứt.
Cuối cùng nhất định phải dựa vào Thôi Ngọc dắt mới có thể đi lại.
Mé nó, thật là quá kinh khủng!
Mà nhóm người Tiểu Tê Tử, Lý Lệ Chất, Trưởng Tôn hoàng hậu thấy vậy sợ hết hồn hết vía, toàn thân không thể khống chế run rẩy, trong dạ dày là một trận sôi trào.
Tới cuối cùng, mấy người Lý Lệ Chất, Trưởng Tôn hoàng hậu, quý thục đức hiền bốn phi bị dọa sợ đến lao nhao ôm nhau.
Mà Trưởng Tôn Vô Kỵ và Lý Thừa Càn cũng ôm nhau.
Thôi Ngọc dẫn Lý Nhị vừa thưởng thức cực hình mười tám tầng Địa Ngục, còn vừa tiến hành giải thích với Lý Nhị.
Phạm tội gì sẽ chịu hình phạt đó.
Kết quả Lý Nhị buồn bã phát hiện, bản thân đã làm không ít chuyện, ví dụ như khử huynh giết đệ, làm nhục thê nữ, những điều này phải chịu cực hình ở tầng mười tám Địa Ngục!
Lúc này khiến trong lòng hắn sợ hãi bất an không dứt!
Mé nó, sau khi tương lai ta chân chính chết đi, sẽ không phải trải qua những cực hình kia một lần chứ?
Sau khi du ngoạn tầng mười tám Địa Ngục, Thôi Ngọc lại dẫn Lý Nhị đi tới sáu cửa Luân Hồi điện…
Ở đây, Lý Thế Dân nhìn thấy người làm việc thiện trước người, có thể đầu thai làm người, nương nhờ đế vương giàu sang phú quý.
Thậm chí còn có những người thờ phụng, ngoan đạo, tăng ni thích nói tăng ni thành kính người, trực tiếp người mặc ráng màu, bị dẫn độ đi Thiên Đình hoặc thế giới cực lạc Tây Phương, thành Phật làm Tiên, không hề tự do.
Mà người kiếp trước tàn sát làm ác, sau khi trải qua vô số cực hình, đầu thai làm súc sinh, ác quỷ, hoặc đạo A Tu La.
Thấy có người xoay người về phía Thiên Đình hoặc thế giới cực lạc Tây Phương, Lý Nhị không khỏi lộ ra ánh mắt hâm mộ.
Hắn hỏi Thôi Ngọc: “Thôi Phán Quan, nếu tương lai sau khi ta già chết, sẽ chuyển sang đạo nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận