Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 415 - Tổ Long tái hiện?!!

Chẳng trách lúc trước Đát Kỷ đã nói nàng tự tin, ta còn tưởng rằng nàng mạnh miệng, hóa ra lại thật sự nắm chắc.
Bạch Ngọc Tảo nghĩ đến hung hiểm vừa qua mà trong lòng không ngừng nổi lên sự nghi ngờ, đáng lẽ nàng chuẩn bị tới cứu Đát Kỷ, chỉ không ngờ tình thế xoay chuyển, nàng lại là người được cứu.
“Ðát Kỷ tỷ tỷ, bộ y phục này của ngươi là linh bảo gì thế? Vì sao có thể đẩy lùi được pháp tắc ra xa?”
Bạch Lăng tò mò hỏi Đát Kỷ.
Đát Kỷ lắc đầu đáp: “Bộ y phục này là do ca ca của ta tặng, ta không biết cấp bậc của nó, lần này tới Hải Nhẫn là muốn thử xem năng lực phòng ngự của nó tới đâu.”
Thấy Ðát Kỷ nhắc tới ca ca của nàng, trong lòng Bạch Ngọc Tảo không khỏi càng phát ra tò mò.
Rốt cuộc thì Đát Kỷ ca ca là nhân vật nào, chẳng những có linh bảo phòng ngự lợi hại, năng lực không tầm thường. Trong đầu Bạch Lăng hiện ra dáng người như ngọc của Lý Nguyên, trong lòng thầm hâm mộ, nếu như ta cũng có một vị ca ca như vậy thì thật tốt.
Đát Kỷ nói với hai mẹ con Bạch Ngọc Tảo: “Nếu hai ngươi đã đến đây, vậy thì chúng ta cùng nhau đi vào, xem bên trong Hải Nhãn rốt cuộc có thứ gì.”
Từ chỗ Đát Kỷ Bạch Ngọc Tảo cảm nhận được cường độ của huyền quang phòng ngự, nghĩ thầm, có chí bảo phòng ngự này, cho dù là gặp phải nguy hiểm thì cũng có thể ung dung thoát ra ngoài, ngay lập tức gật đầu nói: “Được.”
Thật ra, nàng cũng muốn xem bên trong Hải Nhãn có thứ gì.
Bạch Lăng hưng phấn đến mức hai mắt phát sáng, có thể tiến vào vùng đất hung nơi mà khiến vô số đại năng phải chùn bước, nghĩ thôi đã kích động rồi.
Thế là, Đát Kỷ dẫn theo hai mẹ con Bạch Ngọc Tảo, tiếp tục đi vào hướng trung tâm của Hải Nhãn.
Càng đi về phía trước, pháp tắc chi lực ở xung quanh càng nhiều, càng lúc càng mạnh mẽ.
Bạch Ngọc Tảo có thể nhìn rõ dòng sông không gian dưới sự quấy nhiễu mạnh mẽ của pháp tắc chi lực, không ngừng có những vết nứt sụp xuống.
Dòng sông thời gian bị xoắn thành mảnh nhỏ, có những mảnh thời gian chỉ một hơi thở đã trôi qua cả vạn năm, có những mảnh thời gian bên trong nó lại đang chảy ngược nhanh như gió.
Ở trong một đại ma pháp tắc mạnh mẽ như thế, Bạch Ngọc Tảo cảm thấy bản thân nhỏ bé như một con kiến, trong khoảnh khắc liền bị nghiền thành hư vô.
Nhưng, đại ma pháp tắc mạnh mẽ như thế, lại bị phòng ngự huyền quang của Đát Kỷ vững vàng chặn ở bên ngoài, trước sau hình thành một khoảng chân không có bán kính xa ba trượng, không thể tiến thêm dù chỉ một chút.
Càng vào sâu bên trong Hải Nhãn, sự chấn động trong lòng Bạch Ngọc Tảo càng phát ra mãnh liệt.
Không phải vì Thủy chi pháp tắc ở xung quanh càng ngày càng mạnh mẽ, mà vì phòng ngự huyền quang của Đát Kỷ trước sau vẫn ổn định như lúc ban đầu.
Lúc trước nàng cảm thấy y phục trên người Đát Kỷ, có lẽ là Tiên thiên linh bảo hàng thượng phẩm, hoặc Tiên thiên linh bảo hàng cực phẩm, nhưng đến bây giờ, Bạch Ngọc Tảo bắt đầu nghi ngờ rồi, bởi vì cho dù là Tiên thiên linh bảo hàng cực phẩm, không đạt được đến trình độ này.
Nhưng nếu đã không phải là Tiên thiên linh bảo cực phẩm, lẽ nào là Tiên thiên chí bảo? Nghĩ đến đây, Bạch Ngọc Tảo không khỏi có một loại xúc động đến mức căng hết da đầu.
Tiên thiên linh bảo không phải chính là thứ mà đến Thánh Nhân cũng ao ước nhưng không thể đạt được hay sao?
Lý Nguyên sao lại có thể đưa thứ đồ quý giá như chí bảo cho Đát Kỷ?
Đối xử với muội muội như vậy cũng tốt quá mức rồi.
Trong lòng Bạch Ngọc Tảo không kiềm được mà sinh ra lòng ghen ghét đố kỵ, hu hu, ta cũng muốn có một ca ca như vậy!
Đát Kỷ cảm nhận được pháp lực của mình đang nhanh chóng tiêu hao, nhưng phòng ngự huyền quang từ y phục phát ra lại một chút không yếu đi, không nhịn được hơi phiền não nói: “Đã đi sâu vào Hải Nhãn lâu như vậy rồi, sao vẫn không thể thăm dò được giới hạn phòng ngự của bộ y phục này chứ!”
Bạch Ngọc Tảo nghe thấy lời phàn nàn của Đát Kỷ, da mặt không nhịn được mà điên cuồng co quắp một hồi.
Lời này thật là khiến người ta căm hận! Không thăm dò được giới hạn của phòng ngự, như vậy không phải càng tốt hay sao? sao vẫn cứ bày ra dáng vẻ không vui?
Bạch Lăng an ủi Đát Kỷ nói: “Đát Kỷ tỷ tỷ không cần phải vội, Hải Nhãn sâu không thấy đáy, càng vào bên trong, pháp tắc chi lực ở xung quanh lại càng mạnh mẽ, có lẽ không bao lâu nữa, là có thể thăm dò được giới hạn phòng ngự của bộ y phục này rồi.”
Đát Kỷ nghe vậy, không nhịn được vui sướng mà nhấc tay nói to: “Vậy thì chúng ta tiếp tục tiến lên.”
“Tiến lên!”
Bạch Lăng cũng nhấc tay nói to theo.
Bạch Ngọc Tảo nghe thấy lời của con gái với Đát Kỷ, không biết phải chế nhạo như thế nào nữa.
Cảm giác, vùng đất hung chứa sức mạnh đến cực điểm này, giống như là nơi cho các nàng dạo chơi.
Đát Kỷ dẫn hai mẹ con Bạch Lăng bay liên tục mấy chục ngày, mặc dù càng bay, sức mạnh của pháp tắc ở xung quanh lại càng mạnh mẽ.
Nhưng, áo choàng phòng ngự của Đát Kỷ vẫn kiên cố như lúc ban đầu.
Mãi đến khi có một ngày, các nàng bay vào bên trong một không gian đặc biệt.
Không gian này không có sự điên cuồng của thủy chi pháp tắc, không có sóng biển mãnh liệt cuồn cuộn, chỉ có sự vô tận của ánh sáng màu xanh bất diệt.
Trong không gian tràn ngập ánh sáng màu xanh này, tản ra khí tức thuần khiết của Đại Đạo, bao phủ bởi sự tinh khiết của thủy chi bổn nguyên.
Sau khi hai mẹ con Bạch Ngọc Tảo tiến vào không gian này, vậy mà lại vô tình tiến vào trạng thái giác ngộ, điên cuồng cảm nhận được thủy chi bổn nguyên ở xung quanh của đạo văn áo nghĩa.
Chỉ có điều, các nàng lại không thể không ép buộc bản thân phải lập tức từ trạng thái giác ngộ tỉnh lại, bởi vì tình hình trong không gian, khiến các nàng căn bản không dám thả lỏng thể xác và tinh thần đi giác ngộ thủy chi bổn nguyên.
Đát Kỷ sau khi tiến vào không gian, hai mắt của nàng cứ nhìn chằm chằm vào phương xa, hồi lâu vẫn không thể dời mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận