Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1468 - Tên hề là chính ta

Trưởng Tôn Vô Cấu thấy dáng vẻ không cần mặt mũi của trượng phu, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Nàng nói: “Nếu tỷ phu không muốn chúng ta trọ lại đây, hay là chúng ta trở về đi thôi.”
Lý Nhị phản đối: “Trở về làm gì? Giường trong nhà cũng không thoải mái bằng nơi này. Hơn nữa, kem đánh răng, sữa tắm trong nhà cũng sắp dùng hết, chúng ta gặp dịp đến phòng trọ nhập chút hàng.”
Tiểu Tê Tử bên cạnh trợn mắt khinh bỉ: “Ngươi là nhập hàng à? Rõ ràng là muốn tiện tay dắt trộm dê. Cứ dăm ba bữa lại tới một lần, cho nên cha mới không muốn để ngươi ngủ lại nơi này.”
Lý Nhị nhún vai, cũng không đỏ mặt: “Ai kêu kem đánh răng, sữa tắm, xà phòng thơm, nước hoa chỗ tỷ phu dùng tốt như vậy, hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với linh cao, linh tạo đan sư cung đình làm ra.”
Tiểu Tê Tử: “Sản phẩm đan sư làm ra, đương nhiên không thể so sánh với sản phẩm cha làm ra.”
Lý Nhị: “Thế này không đúng rồi à?”
Tống Từ bên cạnh, thấy dáng vẻ thích chiếm lợi của Lý Nhị, cũng vô cùng cạn lời.
Đây là chuyện hoàng đế có thể làm ra sao!
Quả thực giống như một tiểu dân trên chợ!
Mất mặt!
Tiểu Tê Tử cũng không làm được gì Lý Nhị, ai kêu đây là cha ruột chứ?
Nàng bất đắc dĩ nói: “Chìa khoá ở sau quầy rượu, tự các ngươi lấy, ta đi nghỉ ngơi.”
Nói xong, nàng bèn đi vào hậu viện.
Lý Nhị đi lấy chìa khoá.
Thuận tiện cuỗm ba gói mì ăn liền, một cây xúc xích giăm bông, một hộp khô bò, một túi kẹo đậu phộng trên kệ hàng.
Trưởng Tôn Vô Cấu thấy thế, trên trán tức khắc chảy xuống ba giọt mồ hôi lạnh.
“Bệ hạ, ngươi làm vậy không tốt lắm đâu?”
Lý Nhị: “Lát nữa ngươi có muốn ăn không?”
Trưởng Tôn Vô Cấu không hề do dự gật đầu nói: “Ăn.”
Tống Từ: “....”
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Trưởng Tôn Vô Cấu vậy mà cũng có một mặt ngớ ngẩn.
Trưởng Tôn Vô Cấu ôm lấy Tống Từ, chuẩn bị lên lầu.
Lý Nhị thấy thế, vội vàng ngăn cản: “Quan âm tỳ đừng có ôm hắn, để tự hắn đi lên.”
Trưởng Tôn Vô Cấu khó xử nói: “Nhưng chân hắn còn không cao bằng bậc thang, làm sao đi lên được?”
Lý Nhị: “Hắn vừa sinh ra là có thể nói chuyện, đi đường, chắc chắn có biện pháp.
Dù sao, hắn sẽ không để cho tức phụ của mình ôm đứa trẻ sơ sinh này.
Ai biết trong cơ thể của đứa trẻ sơ sinh này, có phải là một tên háo sắc không?
Tống Từ: “...”
Bỏ đi, hắn quyết định, vẫn là không để Trưởng Tôn Vô Cấu khó xử.
Hắn cố ý dùng âm thanh non nớt, nói với Trưởng Tôn Vô Cấu: “Mẫu thân thả ta xuống, tự ta có thể đi.”
Trưởng Tôn Vô Cấu vốn đang do dự, nàng thấy tiểu hài tử hiểu chuyện như thế, lập tức hạ quyết tâm, không tính đặt Tống Từ xuống.
“Đừng để ý đến cha ngươi, vi nương càng muốn ôm ngươi lên lầu.”
Nói xong, nàng khiêu khích liếc mắt nhìn Lý Nhị, ôm Tống Từ “bịch bịch bịch” lên lầu hai.
Lý Nhị thấy vậy, một mặt cạn lời.
Trong lòng càng thêm khó chịu với Tống Từ.
Tiểu tử này, quả nhiên không phải đèn cạn dầu, mới một lúc mà đã lung lạc Quan âm tỳ!
Hắn ôm một bọc thức ăn, tức giận bất bình đi theo lên lầu.
Tống Từ thấy Trưởng Tôn Vô Cấu dễ nói chuyện, chợt nhân cơ hội hỏi Trưởng Tôn Vô Cấu: “Mẫu thân, dưỡng phụ của tỷ tỷ rốt cuộc là ai? Vì sao ta cảm giác cái gì hắn cũng biết?”
Trưởng Tôn Vô Cấu: “Tỷ phu là Hồng Mông chí cao, thực lực không ai bằng, toàn trí toàn năng chân chính, đương nhiên cái gì hắn cũng biết.”
Tống Từ nghe vậy, một mặt kinh ngạc.
Chỉ cảm thấy Trưởng Tôn Vô Cấu có chút khoa trương.
“Toàn trí toàn năng, cho dù là Thánh Nhân, cũng không dám nói mình toàn trí toàn năng chứ?”
Lý Nhị bên cạnh cảnh cáo Tống Từ: “Tiểu tử ngươi cũng đừng có ý nghĩ gì xấu, nếu không, trong lòng ngươi vừa sinh ra ý nghĩ giở trò xấu là tỷ phu ta có thể cảm ứng được. Muốn giáo huấn ngươi, quả thực cực kỳ đơn giản.”
Tống Từ không để ý đến uy hiếp của Lý Nhị, hắn hỏi Trưởng Tôn Vô Cấu: “Chẳng lẽ, cô phụ là Thánh Nhân sao?”
Lý Nhị thấy Tống Từ không để ý tới mình, trán chợt nổi lên ba vạch đen.
Tiểu tử này quá đáng ghét!
Vậy mà dám không nhìn ta!
Trưởng Tôn Vô Cấu lắc đầu nói: “Tỷ phu không phải Thánh Nhân.”
Tống Từ có phần thất vọng.
Nói thì lợi hại như vậy, nhưng thậm chí ngay cả Thánh Nhân cũng không phải?
Đây không phải khôi hài à?
Trưởng Tôn Vô Cấu tiếp tục nói: “Nghe nói hắn là Đại Đạo chí cao, Thánh Nhân ở trước mặt hắn, cũng chỉ là sâu kiến mà thôi.”
Tống Từ: “…”
Đệt, thì ra hắn còn mạnh hơn Thánh Nhân.
Nói người khác khôi hài, thực ra chính ta mới khôi hài.
Tên hề lại là chính ta.
Vậy mà là Đại Đạo chí cao, Thánh Nhân ở trước mặt hắn lại là sâu kiến, má ơi, đây cũng thật lợi hại quá đi?
Đùi này thật thô to!
Sau này phải ôm chặt!
Tống Từ âm thầm hạ quyết tâm.
Về sau phải hiếu kính một nhà Trưởng Tôn Vô Cấu, Lý Nhị, nữ hoàng tỷ tỷ thật tốt.
Từ đó duy trì quan hệ với Lý Nguyên.
Loại thân thích cực kỳ lợi hại thế này, làm sao cũng không thể bỏ qua.
Tống Từ chuyển động mắt, hắn chợt nghĩ đến điều gì đó, mang vẻ mặt nghi hoặc, hỏi Trưởng Tôn Vô Cấu: “Lúc ta ở mẫu thân trong bụng, cũng từng nghe các ngươi nhắc tới mấy người cô cô, cũng không nghe nói có cô cô nào gả cho dưỡng phụ của tỷ tỷ mà?”
Trưởng Tôn Vô Cấu nghe vậy, không khỏi cười giải thích: “Trước đây cha ngươi một lòng muốn gả cô cô Lý Tú Ninh của ngươi cho Lý Nguyên, hắn sợ Lý Nguyên không đồng ý, vì vậy trực tiếp gọi Lý Nguyên là tỷ phu, muốn tạo thành sự thật trước… tuy rằng, đến bây giờ Lý Nguyên cũng chưa cưới Lý Tú Ninh, nhưng bọn ta gọi tỷ phu gọi lâu, cũng gọi quen, cho nên vẫn luôn gọi Lý Nguyên là tỷ phu.”
Tống Từ: “…”
Hắn tỏ vẻ rất cạn lời.
Thì ra, Lý Nhị là một tên gia hỏa bán tỷ cầu vinh.
Vậy mà chai mặt gọi người khác là tỷ phu.
Quá vô sỉ!
Ặc, hình như hắn đã quên, lúc trước hắn còn chai mặt gọi Lý Nhị là cha.
Lý Nhị chen ngang nói: “Yên tâm đi, sớm muộn gì Lý Nguyên cũng sẽ cưới tam tỷ. Vì vậy hai chữ “tỷ phu” này, sẽ không gọi sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận