Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1013 - Ta muốn tố cáo, có người gian lận

Nghĩ đến đây Mộng Yểm gần như càng trở nên lỗ mãng, cả người kích động đến mức không thể kiềm chế mà khẽ run lên, trong lòng càng muốn chiếm lấy Khai Thiên phủ và nghê thường của Đát Kỷ làm của riêng.
Mộng Yểm tuy kích động nhưng trên tay không hề chần chừ, trong lúc Đát Kỷ chém Khai Thiên phủ ra nàng đã tấn công lại lần nữa.
Ảo giác chân thực mê hoặc thần thức của Đát Kỷ, pháp tắc chi lực đáng sợ ẩn mình trong những ảo giác này bất ngờ tấn công Đát Kỷ dữ dội.
Mặc dù trên tay Đát Kỷ cầm Khai Thiên phủ nhưng các đòn tấn công xung quanh quá dày đặc, còn có rất nhiều đòn tấn công nàng không đỡ được đánh thẳng lên người nàng.
Nhưng mà những đòn tấn công này không thể tổn thương đến nàng.
Bởi này bọn nó đã bị huyền quang trên cơ thể nàng đánh ngược trở lại.
Mộng Yểm thấy vậy nét mặt không những không thất vọng mà càng trở nên hứng thú.
Bởi vì nàng đã chú ý thấy tốc độ tiêu hao pháp lực của Đát Kỷ đã vượt xa tốc độ hấp thu linh khí của nàng.
Vỏn vẹn trong phút chốc, sắc mặt của Đát Kỷ đã trắng đi ba phần, bộ dạng tiêu hao linh khí quá độ.
Mặc dù uy lực của Hỗn độn chí bảo vô tận nhưng pháp lực tiêu hao cũng cực kỳ đáng sợ.
Chuẩn Thánh căn bản không thể duy trì được lâu.
Mộng Yểm cảm thấy dựa theo tình hình này Đát Kỷ sẽ sớm không cầm nổi Khai Thiên phủ nữa.
Đến lúc đó chỉ có thể để mặc cho nàng điều khiển.
Nghĩ như vậy, Mộng Yểm tiếp tục điên cuồng tấn công Đát Kỷ, không định cho Đát Kỷ một chút thời gian để hít thở.
Bỗng nhiên Mộng Yểm phát hiện ra điều gì đó.
Nàng nhìn thấy Đát Kỷ điềm tĩnh lấy ra một xâu bồ đào óng ánh rực rỡ từ trong túi trữ vật ra.
Sau đó ăn một quả.
Ngay sau đó pháp lực tiêu hao của Đát Kỷ hoàn toàn khôi phục, sắc mặt cũng trở nên hồng hào.
Bịch!
Cái cằm của Mộng Yểm rơi thẳng xuống đất.
Nàng nhìn bồ đào trong tay của Đát Kỷ, nét mặt ngây ngốc.
Linh quang này, khí tức này, đạo văn này hình như là Hỗn độn linh quả!
Sao nàng lại có Hỗn độn linh quả được?
Rốt cuộc nàng có bao nhiêu Hỗn độn bảo vật vậy?
Rốt cuộc nàng là ai?
Lẽ nào Đại Đạo là phụ thân của nàng sao?
Nếu không sao lại thiên vị nàng như vậy?
Mộng Yểm sắp sụp đổ rồi.
Cho dù là ai gặp một người chơi nạp tiền thế này, hơn nữa còn là một hacker, e rằng cũng sẽ sụp đổ như Mộng Yểm.
Đát Kỷ không quan tâm đến tâm trạng sụp đổ của Mộng Yểm, nàng có Tử Ngọc Bồ Đào thêm lam vì vậy không hề băn khoăn sử dụng Khai Thiên phủ.
“Xoẹt xoẹt xoẹt!”
Chém loạn xạ vào xung quanh.
Ảo ảnh, mê hoặc, pháp tắc gì đó, tất cả đối diện với cấm cố của Đát Kỷ đều bị Khai Thiên phủ chém vỡ nát.
Hàng tỷ phân thân của Mộng Yểm đều bị Khai Thiên phủ chém thành hư vô.
Mọi bản lĩnh ở trước sức mạnh tuyệt đối thế này đều yếu ớt giống như tờ giấy.
Mặc dù Mộng Yểm đã tu luyện đến Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trung kỳ, thực lực ngạo thế từ cổ nhưng vẫn không đỡ nổi bởi cách chiến đấu dã man của Đát Kỷ, cực kỳ cạn lời.
Dù sao thì đòn tấn công của nàng không phá được phòng ngự của Đát Kỷ, pháp tắc của nàng lại chống đỡ không nổi Khai Thiên phủ của Đát Kỷ.
Xin hỏi có thể đánh như vậy sao?
Có thể đánh như vậy sao?
Mộng Yểm không biết đáp án.
Dù sao trong lòng nàng đã sụp đổ.
Trước giờ chưa từng có một trận đấu pháp nào uất nghẹn như thế này.
Không lâu sau Mộng Yểm lại bị Khai Thiên phủ khóa chặt khí cơ, sau đó lại bị Khai Thiên phủ chém tan nát.
Đát Kỷ thấy vậy vội vàng lấy điện thoại ra để đối diện nàng và thi thể của Mộng Yểm tự sướng một tấm.
Lần thứ hai đồ Thánh, ô de!
Sau đó nàng vội vàng đăng lên vòng bạn bè, khoe khoang một chút.
Mộng Yểm trùng sinh lần nữa, lúc nàng chuẩn bị báo thù thề rằng sẽ tiêu sạch toàn bộ pháp lực của Đát Kỷ.
Nhưng mà ngay lúc này, nàng bỗng nhìn thấy Đát Kỷ điềm tĩnh lại lấy ra một xiên Tử Ngọc Bồ Đào phát ra Hỗn độn linh khí thuần túy từ trong túi trữ vật ra, sau đó gương mặt chờ mong nhìn nàng, sau khi hỏi nàng có tiếp tục nữa không, nàng cũng tuyệt vọng hoàn toàn.
Cuối cùng nàng cũng hiểu một sự thật, người chơi nạp tiền, nàng không trêu vào nổi.
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Mộng Yểm hỏi Đát Kỷ với giọng điệu đầy tuyệt vọng.
Nếu như tu vi của nàng thấp hơn một chút, nàng nhất định sẽ nói với Đát Kỷ: Mẹ ơi ta không muốn cố gắng nữa.
Nếu như nàng không đồng ý thì gọi ba cũng được.
Cái đùi thổ hào này nàng nhất định phải ôm thật chặt!
Nhưng đáng tiếc nàng là Chí Tôn, không thể bỏ đi thể diện này.
Đát Kỷ nghe vậy ngửa cái cằm trắng trẻo của mình lên đắc ý nói: “Ngươi nghe rõ đây, người giết được ngươi hai lần, chính là Đát Kỷ ta.”
Đát Kỷ!
Mộng Yểm thầm ghi nhớ cái tên này!
Nàng nghiêm túc nói với Đát Kỷ: “Ngươi đừng đắc ý, tuy ta tạm thời không phá vỡ được phòng ngự của ngươi, nhưng chỉ cần hồng hoang bị diệt, Bát Đại Chí Tôn còn lại tiến vào hồng hoang, sau khi bọn họ phát hiện ra chí bảo trên người ngươi, đến lúc đó số phận của ngươi, sống chết không thể do ngươi quyết nữa. Do đó nếu ngươi muốn giữ mạng chỉ còn một con đường chính là dựa vào ta mà thôi.”
Đát Kỷ không hề để ý đến lời uy hiếp của Mộng Yểm: “Đợi đến khi các ngươi đánh vào hồng hoang rồi hẵng nói đi. Còn về dựa vào ngươi thì ngươi vẫn không xứng.”
Nghe Đát Kỷ nói nàng không xứng, đôi mắt của Mộng Yểm bốc lên hai ngọn lửa phẫn nộ.
Từ khi trở thành Chí Tôn, từ trước tới nay chưa từng có người xem thường nàng như thế.
Nhưng mà nghĩ đến Đát Kỷ cậy thế nạt người, nàng cũng rơi vào im lặng.
Hết cách rồi, trang bị không bằng người ta, nói chuyện không có khí phách.
Nàng không vì vậy mà trở nên nhếch nhác, ngược lại bình tĩnh nói với Đát Kỷ: “Ngươi có thể cân nhắc đề nghị của ta từ từ, nhưng mà một khi trận pháp của Tam Thập Tam Thiên bị phá, đến lúc đó cho dù ngươi muốn nương nhờ vào ta cũng không còn cơ hội nữa. Mong ngươi suy nghĩ kỹ lưỡng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận