Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 310 - Hỗn Độn Đạo Thai thụ, vũ khí tùy theo ý muốn (2)

Nửa tháng sau.
Thiên Đình xảy ra chuyện lớn.
Nam Cực Tiên Ông phụng lệnh của Nguyên Thủy Thiên Tôn đến Thiên Đình, nói với Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu, nữ nhi Long Cát công chúa của họ phạm vào họa hồng trần, họa sát thân, phải hạ phàm ứng kiếp.
Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu đối mặt với dụ lệnh bá đạo của Nguyên Thủy Thiên Tôn, mặc dù trong lòng bất mãn, biết Nguyên Thủy Thiên Tôn đang nhắm vào Thiên Đình, nhưng lại không dám công khai phản đối dụ lệnh của Thánh Nhân, cuối cùng đành phải để cho ái nữ Long Cát công chúa hạ phàm ứng phó sát kiếp.
Nhưng vì an nguy của nữ nhi, hai người đưa cho Long Cát công chúa không ít bảo vật phòng thân, còn tặng một Thanh Loan, một con Thần Nại làm tọa kỵ cho nữ nhi.
Trải qua chuyện này, Thiên Đình vốn định chiêu dụ Dương Tiễn để tăng uy vọng cũng lập tức bị phá hủy.
Vốn dĩ có rất nhiều Tán tiên Yêu Vương chuẩn bị gia nhập Thiên Đình cũng lật mặt.
Ngay cả nữ nhi ruột thịt của mình cũng không thể bảo hộ, Thiên Đình còn có thể bảo vệ được bộ hạ của mình sao?
Xem ra Thiên Đình vẫn yếu đuối như trước, không có chút thay đổi nào.
Mà Xiển giáo lại vì chuyện này mà cứu vãn được chút số phận suy thoái.
Long Cát công chúa bị giáng xuống hạ phàm, không cảm thấy uể oải chút nào, ngược lại có loại hưng phấn như chim bay trên trời cao, cá tự do bơi lội trong biển rộng.
Sau khi ra khỏi Nam Thiên môn, Long Cát công chúa lập tức ngồi Thanh Loan bay về phía Thiên Trì Sơn.
Ngày thường Long Cát công chúa diễm lệ vô song, dáng vẻ yêu kiều quyến rũ, trên người mặc một bộ y phục hồng bạch hạc hàng tiêu, chân đi giày Long Văn, thắt lưng bạch ngọc thắt lấy vòng eo nhỏ bằng một vòng tay, nửa mái tóc được búi cao trên đỉnh đầu, tạo thành một búi tóc, một nửa xõa trên vai, dáng vẻ mỹ lệ phóng khoáng, tư thế hiên ngang.
“Lần trước mấy nàng thất công chúa hạ phàm mang về cho ta một tiên lộ tên là Coca, mỹ vị ngon miệng vô cùng, sau khi uống xong đến này vẫn còn cảm nhận được dư vị, chỉ tiếc ta vẫn không có cơ hội hạ phàm, lần này cuối cùng cũng có thể hạ phàm, nhất định phải đi thử, uống đủ mới thôi.”
“Đúng rồi, các nàng nói còn có lẩu cay không gì sánh được, khiến người ta thèm nhỏ dãi, ngon hơn bất kỳ món ăn quý hiếm nào, cũng không biết là thật hay giả?”
Nghĩ đến đây, trên mặt ngọc của Long Cát công chúa không khỏi hưng phấn đến mức hai gò má ửng hồng, xinh đẹp như hoa.
Cưỡi Thanh Loan phi hành hơn nửa ngày, cuối cùng Long Cát công chúa cũng đến Thiên Trì Sơn, phát hiện ra Trạc Cấu Tuyền.
“Ngọc Mị nói, đến Trạc Cấu Tuyền, bay về phía tây hai cây số chính là nhà của Lý Nguyên.”
Nói xong, nàng lập tức dựa theo phương hướng thất công chúa nói, lấy Trạc Cấu Tuyền làm trung tây bay về phía tây.
Trong nháy mắt, Long Cát công chúa đã thấy một viện được hàng rào tre vây quanh, trong và ngoài viện nở đầy hoa tươi phủ kín trang viên.
“Haha, chính là chỗ này.”
Long Cát công chúa cưỡi Thanh Loan dừng ở cửa chính trang viên.
Nàng hô lớn về phía đại môn: “Xin hỏi có người ở nhà không?”
Rất nhanh, có một nữ tử mặc một chiếc váy dài màu đen trắng, trước ngực đeo tạp dề thêu lá sen màu trắng bước ra khỏi nhà.
Long Cát công chúa thấy nữ tử thì trên mặt không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Quả nhiên giống như mấy nàng thất công chúa nói, đây quả thật là một vị tuyệt thế giai nhân chấn động tam giới.
Trong lòng Long Cát công chúa khiếp sợ, miệng lại không chần chừ, lập tức nhiệt tình chủ động chào hỏi Thược Dược: “Ngươi chính là Thược Dược cô nương sao? Ta là tỷ tỷ của nhóm Thất tiên nữ, Long Cát, lần này đến tìm Lý công tử, đúng rồi, Lý công tử có nhà khong?”
Có vẻ không có chút ngại ngùng nào.
Thược Dược rất có kiên nhẫn với nữ tử, nàng gật đầu nói với Long Cát: “Công tử ở đây, ngươi vào đi.”
Long Cát nhảy xuống Thanh Loan, ngoắc tay với Thanh Loan rồi thu nó vào túi nuôi thú.
Nàng đi vào đại môn, tự nhiên hào phóng khen ngợi Thược Dược: “Thược Dược cô nương, ngươi đẹp quá, là nữ tử đẹp nhất ta từng gặp.”
Thược Dược cong môi cười: “Ngươi cũng rất đẹp.”
Long Cát công chúa nhìn trang phục nô bộc trên người Thược Dược, đặc biệt chú ý đến đôi tất đen qua đầu gối kia, hiếu kỳ nói: “Thược Dược cô nương, đây là y phục gì, nhìn kỳ lạ nhưng cũng rất đẹp.”
Thược Dược giải thích: “Đây là trang phục nữ hầu do công tử thiết kế.”
Long Cát hưng phấn nói: “Lý công tử thiết kế sao? Thất công chúa nói đến Lý công tử. Mỹ thực vô song thiên hạ, không ngờ hắn còn biết thiết kế quần áo.”
Thược Dược cười nói: “Công tử nhà ta biết rất nhiều thứ, hoặc nên nói là không có gì hắn không biết.”
Long Cát công chúa lắc đầu nói: “Khoa trương vậy sao? Trên đời này, cho dù là Thánh Nhân cũng không dám nói không có chuyện gì mình không biết.”
Thược Dược khinh thường nói: “ Ngay cả Thánh Nhân còn không bằng ta, làm sao có thể so sánh với công tử nhà ta.”
Long Cát công chúa thấy Thược Dược không để Thánh Nhân vào mắt thì nhất thời há hốc mồm.
Nha đầu này, khẳng định không không biết Thánh Nhân là cái gì! Nếu không làm sao dám nói ra lời nói ngông cuồng như vậy?
Nếu như Thánh Nhân còn không bằng một nha đầu như ngươi thì có còn là Thánh Nhân không?
Bỏ đi, đây nhất định là một ngươi chưa từng ra khỏi cửa, chưa từng va chạm với cuộc sống, một nha đầu ngốc không hiểu gì.
Nàng không khỏi nghĩ đến lúc rời khỏi Thiên cung, khi nói lời tạm biệt với thất công chúa đã xảy ra một việc.
Lúc đó thất muội Ngọc Yên cố ý dặn dò ta, khách khí với người ở bên cạnh Lý công tử một chút, không thể mạo phạm. Hỏi nàng vì sao, nàng chỉ nói Lý công tử rất bất phàm, thần thông quảng đại, không thể đắc tội.
Lẽ nào, thất muội các nàng cũng giống Thược Dược cô nương này, đều bị Lý công tử tẩy não hay sao?
Vừa nghĩ nàng vừa nói với Thược Dược: “Ngươi nên ra ngoài nhiều hơn, tìm hiểu thế giới bên ngoài, đến lúc đó sẽ biết, trên thế giới này, thiên kiên ưu tú nhiều như cá qua sông, ngươi cảm thấy có một người vô cùng ưu tú, thật ra có người còn ưu tú hơn cả hắn. Không có người nào được gọi là người ưu tú nhất trên thế gian, nếu như có thì cũng chỉ có thể là Đạo Tổ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận