Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1008 - Thánh Nhân đại chiến Tam Thập Tam Thiên

Cũng may những trận pháp trên bầu trời Tam Thập Tam Thiên đều là đại trận cấp cao của hồng hoang, sức mạnh được tạo nên bởi chư thiên tinh thần hồng hoang, sơn xuyên đại địa, linh khí thiên địa.
Hơn nữa hồng hoang còn quy tụ sức mạnh tu sĩ tam giới cùng duy trì hoạt động của những đại trận này.
Khiến cho đại trận trở nên mạnh mẽ trước nay chưa từng có.
Do đó tấn công của tu sĩ mãng hoang tuy mạnh nhưng đại trận của hồng hoang vẫn chống đỡ được không bị trực tiếp công phá.
Quỳ âm thấy vậy cũng lập tức thi triển pháp tắc bắt đầy ra tay tấn công những trận pháp này.
Nàng vừa ra tay còn đáng sợ hơn những đòn tấn công trước đây của các tu sĩ toàn bộ mãng hoang này nhiều.
Đại trận trên bầu trời Tam Thập Tam Thiên lập tức lan ra vô số gợn sóng.
Đám người Hạo Thiên, Dao Trì, Tây Vương Mẫu, Minh Hà lão tổ chỉ cảm thấy pháp lực trong cơ thể ào ạt đổ vào trong trận pháp giống như thủy triều.
Những tu sĩ có tu vi yếu bởi vì tốc độ hấp thụ linh khí không bằng tốc độ tiêu hao cho nên càng buộc phải ngồi thiền ngay tại chỗ, mau chóng khôi phục pháp lực.
Đám người Lão Tử mặc dù đang đấu pháp nhưng cũng vẫn luôn theo dõi tình hình của trận pháp.
Bọn họ nhìn thấy dưới sự tấn công của Quỳ âm, trận pháp xảy ra dao động, trong lòng không khỏi sốt ruột.
Dù sao thì mãng hoang vẫn còn một vị Chí Tôn chưa ra tay.
Nếu như Mộng Yểm hành động, đám người Lão Tử không dám tưởng tượng đại trận của hồng hoang có thể kiên trì được bao lâu?
Nếu như đại trận của hồng hoang bị tiêu hủy thì hồng hoang chỉ có thể để mặc cho mãng hoang chà đạp.
Đến lúc đó, nếu như đám người Lão Tử không muốn nương nhờ vào Thần Niệm mãng hoang vậy chỉ còn một con đường chạy đến Hồng Mông vực ngoại mà thôi.
Giống như chó chết chủ.
Đây là kết quả mà bọn họ không muốn nhìn thấy nhất.
Do đó nhất định phải giữ lại hồng hoang đại trận.
Nghĩ đến đây, trong lòng Lão Tử khẽ động vội vàng phân phó ba phân thân Thánh Nhân ngưng kết từ Nhất Khí Hóa Tam Tinh, bảo bọn họ quay lại Tam Thập Tam Thiên giúp đỡ đám người Hạo Thiên duy trì hoạt động của đại trận.
Thực lực của ba vị phân thân Thánh Nhân chỉ là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên sơ kỳ không thể phát huy được bao nhiêu tác dụng khi đối phó với cường giả Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên hậu kỳ.
Nhưng để giữ trận pháp thì có thể phát huy được uy lực lớn hơn.
Quả nhiên sau khi ba vị phân thân Thánh Nhân tiến vào trận pháp, hồng hoang đại trận vốn đang dao động cuối cùng cũng trở nên ổn định lại.
“Sao ngươi còn chưa ra tay?”
Quỳ âm vừa tấn công hồng hoang đại trận, vừa bất mãn hỏi Mộng Yểm.
Trên gương mặt Mộng Yểm nở ra một nụ cười quyến rũ: “Sao ngươi biết ra không ra tay chứ?”
Quỳ âm nhìn nét mặt của Mộng Yểm, trong lòng khẽ động.
Mộng Yểm tinh thông huyễn chi đại đạo, đối với những thần thông mưu mô khó lường như mê hoặc lòng người, tạo ra ảo cảnh, xâm nhập thức hải, che giấu thân hình hiển nhiên muốn làm sao thì làm được vậy, khiến người khác khó lòng phòng bị.
Nhìn thấy nét mặt của nàng rõ ràng đã xâm nhập vào trong trận pháp.
“Lẽ nào trong khoảnh khắc ba phân thân Thánh Nhân tiến vào trận pháp ngươi cũng nhân cơ hội đó tiến vào rồi sao?” Quỳ âm suy đoán.
Mộng Yểm mỉm cười nói: “Không có gì giấu được tỷ tỷ.”
“Vậy sao ngươi còn không mau phát động tấn công bên trong trận pháp chứ? Mau chóng phá hủy trận pháp này đi.” Quỳ âm thúc giục Mộng Yểm.
Mộng Yểm ngược lại rất thong thả, nàng nói: “Không cần vội, ta phát hiện hung trận này được tạo thành bởi vô số đại trận vô song, phá hủy một cái cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến trận pháp. Mà một khi ta ra tay sẽ để lộ sự tồn tại của mình, chắc chắn sẽ bị ba phân thân Thánh Nhân liên thủ tấn công, e rằng sẽ không có cơ hội ra tay lần thứ hai nữa. Cho nên ta đang định đến thẳng hồng hoang đại lục, phá hủy hồng hoang luôn.”
Quỳ âm nhìn thẳng vào mắt của Mộng Yểm nghi ngờ nói: “Ngươi làm như vậy chắc chắn không phải là vì muốn giành công lao đầu tiên đó chứ?”
Công lao của một người phá hủy hồng hoang quả thật quá to lớn.
Đến lúc đó bản nguyên chi lực được phân chia chắc chắn sẽ nhiều hơn tất cả mọi người.
Mộng Yểm này thật biết tính toán.
Mộng Yểm thản nhiên mỉm cười: “Công lao đầu tiên không phải của tỷ tỷ sao? Ta chẳng qua chỉ uống một ngụm canh mà thôi.”
Quỳ âm mỉm cười nhàn nhạt: “Đi đến hồng hoang đại lục ngươi phải mau chóng ra tay, đánh nhau cái vỏ rùa này quá phiền phức.”
“Bây giờ ta đã đến hồng hoang rồi.” Nói rồi thân hình của Mộng Yểm biến mất trong hư không.
Tam Thập Tam Thiên.
Một bóng dáng thướt tha từ trong đại trận bay ra ngoài.
Trông diện mạo ấy, nàng chính là Hồ Mị Hỉ Trĩ Kê Tinh chín đầu trong Hiên Viên Bổn Tam Yêu.
Nhưng mà chỉ thấy dáng người, nét mặt của Hồ Mị Hỉ biến hóa một cái, rất nhanh nàng đã biến thành một nữ tử tu thân mặc hắc y dáng người cao gầy, quyến rũ, dung mạo xinh đẹp tuyệt sắc, ánh mắt chứa đựng vẻ mê hoặc vô tận.
Đây chính là dáng vẻ của Mộng Yểm.
Hóa ra khi nãy sau khi Mộng Yểm để một phân thân tiến vào hồng hoang đại trận bèn thuận tiện điều khiển một vị tu sĩ trong trận pháp.
Mà vị tu sĩ này chính là Hồ Mị Hỉ.
Mộng Yểm khống chế Hồ Mị Hỉ, nhờ vào các thuật mê hoặc nàng đã dễ dàng băng qua mười mấy cấm chế của trận pháp tiến vào Tam Thập Tam Thiên.
Sau khi phân thân tiến vào Tam Thập Tam Thiên, cơ thể của Mộng Yểm cũng na di tiến vào theo.
Mộng Yểm phóng tầm mắt đánh giá thế giới hồng hoang một lượt, trong mắt nàng tràn đầy hiếu kỳ: “Linh khí dồi dào, vạn tộc linh lực, kỳ hoa dị thảo đua khoe sắc thắm, đại lục tam giới vô tận, là một thế giới không tệ. Đáng tiếc, ngươi đã bị bại lộ trước Thần Niệm đại nhân, đã định sẵn chỉ có thể bị hủy diệt.”
“Nhưng mà nên bắt đầu phá hủy từ đâu trước đây?”
“Hay là ta vơ vét thiên tài địa bảo của thế giới này một phen rồi hãy phá hủy nó! Đây là một cơ hội hiếm có.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận