Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1394 - Lúc nào thì ta mới có thể ưu tú như vậy? (2)

Trương Bách Nhẫn ngây ngốc nói: “Vậy mà thật sự là hắn? Thì ra ta không nghe nhầm!”
Trương Khai Thái thấy biểu cảm khoa trương của phụ thân và Thái Bạch Kim Tinh, trong lòng càng cảm thấy kỳ lạ.
“Lý Nguyên này rốt cuộc là ai? Hắn rất nổi tiếng sao?”
Trương Khai Thái hỏi.
Một lát sau, cuối cùng Trương Bách Nhẫn cũng lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ.
Hắn nghe thấy nghi ngờ của con trai, không khỏi mở miệng giải thích: “Lý tiền bối không nổi danh, nhưng thập phương tam giới, vũ trụ Hồng Mông, không ai chọc được.”
“Lỳ như vậy sao? Thật hay giả vậy? Lẽ nào hắn là Thánh Nhân? Còn nữa, sao phụ thân lại gọi hắn là Lý tiền bối?”
Trương Khai Thái nghe giải thích của phụ thân thì vừa hoài nghi, vừa kinh ngạc.
Hắn không ngờ phụ thân lại gọi đối phương là Lý tiền bối.
Lẽ nào Lý Nguyên thật ra là một lão già?
Sao Đặng Thiền Ngọc lại nghĩ không thông? Hứa gả cho một lão già?
Trương Bách Nhẫn nghiêm túc nhắc nhở con trai: “Con trai ngươi nhớ kỹ, vĩnh viễn, vĩnh viễn cũng đừng đắc tội Lý tiền bối, Lý tiền bối kinh khủng hơn Thánh Nhân nhiều.”
“Còn kinh khủng hơn cả Thánh Nhân, lẽ nào hắn là cường giả Thiên Đạo?”
Vẻ mặt Trương Khai Thái ngốc trệ.
Biểu cảm tràn ngập khó tin.
Lần này hắn thật sự bị khiếp sợ rồi.
Hắn không ngờ Lý Nguyên lại mạnh như vậy.
Trương Bách Nhẫn nói xa xôi: “Cường giả Thiên Đạo chỉ là người hầu của Lý tiền bối mà thôi.”
U là trời!
Trương Khai Thái vốn đã đủ giật mình, nhưng hắn không ngờ còn có chuyện càng giật mình hơn.
Cường giả Thiên Đạo chỉ là người hầu?
Điều này quá khoa trương, thái quá rồi?
Quả thực đã vượt ra khỏi tưởng tượng.
“Thật hay giả vậy? Rốt cuộc đối phương mạnh bao nhiêu?”
Trương Khai Thái hoảng sợ nói.
Trương Bách Nhẫn cảm khái nói: “Rốt cuộc Lý tiền bối mạnh bao nhiêu thì không ai biết, dù sao thì Thánh Nhân Thiên Đạo ở trước mặt Lý tiền bối còn yếu hơn cả con kiến hôi. Thậm chí, đã từng có một cường giả Đại Đạo dẫn theo mấy trăm vạn chiến thần giáng lâm hồng hoang, lại bị một cái búng tay của Lý tiền bối giải quyết. Ngươi cảm thấy Lý tiền bối mạnh cỡ nào?”
Đương nhiên Ngọc Đế biết chuyện Lý Thiên Cát giáng lâm hồng hoang.
Trương Khai Thái nghe xong, da đầu đều muốn nứt ra.
Rung động đến mức đầu óc trống rỗng.
Chỉ cảm thấy giống như bản thân đang nghe thiên thư vậy.
Nếu như lời này không phải Ngọc Đế chính miệng nói ra, đổi lại là người khác nói cho hắn biết, thì hắn nhất định sẽ cảm thấy chắc chắn đối phương điên rồi, và đang ăn nói bậy bạ.
Sao trên thế gian này lại có người lợi hại như vậy?
Một cái búng tay đã giải quyết một cường giả Đại Đạo... Chậc, không dám nghĩ, không dám nghĩ!
Nếu như Lý Nguyên thật sự lợi hại như vậy, vậy Đặng Cửu Công khen ngợi con rể của mình như thế, ngược lại có thể nghĩ thông suốt.
Mà lúc trước mình lại muốn cạy góc tường của đối phương... Nghĩ đến đây, Trương Khai Thái đã cảm thấy sống lưng phát lạnh.
Trương Bách Nhẫn đột nhiên hiểu ra một chuyện: “Khó trách Đặng Thiền Ngọc lại có chí bảo như con rối thế thân, thì ra nàng và Lý tiền bối quen biết nhau. Không ngờ chí bảo của ba người Dương Thiền, Ngọc Yên, Đặng Thiền Ngọc đều có được từ trong tay Lý tiền bối.”
Trương Khai Thái nghi ngờ nói: “Sao phụ thân lại nói chí bảo của bọn họ là có được từ chỗ của Lý, Lý tiền bối?”
Trương Bách Nhẫn giải thích: “Ngọc Yên chính miệng nói cho ta biết, Nghê Thường Tiên Y, Tinh Hà Ngọc Oản của nàng là lấy được từ chỗ của Lý tiền bối. Dương Thiền và Lý tiền bối thì thân thiết hơn, nàng thường xuyên đến quán trọ của Lý tiền bối giúp đỡ, muốn lấy mấy món chí bảo từ chỗ của Lý tiền bối càng đơn giản hơn.”
Trương Khai Thái nghe rất cảm khái.
Hắn không ngờ ba nữ thần Đặng Thiền Ngọc, Dương Thiền, Trương Ngọc Yên lại có quan hệ với Lý Nguyên.
Quả nhiên là trêu hoa ghẹo nguyệt!
Trương Bách Nhẫn lẩm bẩm: “Đặng Cửu Công quá không biết xấu hổ, vậy mà lại nói Lý tiền bối là con rể của hắn, Đặng lão đầu hắn đâu thể có may mắn như vậy được? Ngay cả hai nương nương Nữ Oa Hậu Thổ Lý tiền bối còn không để ý, thì sao có thể để ý con gái của hắn chứ?”
Trương Khai Thái: “...”
Miệng của hắn đã há to như quả trứng ngỗng.
Biểu cảm cực độ ngờ nghệch.
Giống như một kẻ ngốc vậy.
Trời ạ, ta đã nghe thấy gì vậy?
Nữ Oa, Hậu Thổ đều chướng mắt?
Nói như vậy thì Nữ Oa và Hậu Thổ đều thích đối phương?
Mẹ ơi, Lý tiền bối này cũng quá xuất sắc rồi đi?
Lúc nào thì ta mới có thể ưu tú như vậy?
Nhưng ta có hệ thống toàn năng, chỉ cần đợi một thời gian, chắc chắn ta cũng có thể tu luyện tới độ cao của hắn, thậm chí là vượt qua hắn!
Trương Khai Thái lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, trong mắt đột nhiên lộ ra vẻ vô cùng kiên định, hắn có lòng tin này!
Hắn cũng có sức mạnh này!
Trương Bách Nhẫn vẫn có chút lo lắng, nhắc nhở con trai: “Ngươi nhớ kỹ, tuyệt đối đừng trêu chọc Lý tiền bối, cũng đừng trêu chọc đến Nữ hoàng Tiên đường và Đát Kỷ, mấy người này ngươi vĩnh viễn cũng không trêu nổi. Đây đều là bài học xương máu đó!”
Hắn không khỏi nhớ tới chuyện hắn từng có ý đồ thu nạp Hằng Nga.
Lập tức nhận thức che mặt lại.
Dường như mặt lại đau!
Trương Khai Thái nghi hoặc nói: “Ta biết Nữ hoàng Tiên đường, nhưng Đát Kỷ lại là ai? Tại sao không thể trêu chọc?”
Trương Bách Nhẫn giải thích: “Bởi vì Nữ hoàng Tiên đường là con gái nuôi của Lý tiền bối, Đát Kỷ là muội muội của Lý tiền bối.”
Trương Khai Thái: “...”
Hắn hơi cạn lời, thì ra đều có liên quan đến Lý tiền bối đó.
Sau khi biết tin tức về Lý Nguyên, dường như Trương Khai Thái đã bị kích thích.
Hắn thu hồi tâm tính bất cần đời trước đó, bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
Hắn lặng lẽ thề, hắn muốn vượt qua Lý Nguyên đó.
Hắn cũng muốn trở thành người chiêu hoa ghẹo nguyệt, khiến cho tất cả mọi người không thể không kính sợ!
Như thế trôi qua năm mươi năm.
Bắc Câu Lô Châu cuối cùng cũng rung chuyển giống như Trương Khai Thái dự liệu.
Ban đầu là Côn Bằng điều khiển một phần Yêu tộc liên hợp với tộc A Tu La, cùng nhau tấn công các đại quân Thiên Đình trấn giữ ở Bắc Câu Lô Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận