Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 520 - Chuẩn Đề, Khổng Tuyên đều tới! (2)

Do đó Thất Tiên Nữ và Hoàng Anh đều nghe đến uy danh của Khổng Tuyên.
Các nàng không ngờ rằng Khổng Tuyên lại là tọa kỵ của Lý Nguyên!
Chuyện này quá mức khó tin.
Còn nữa, không phải vạn người khó địch lại Khổng Tuyên sao? Lão đầu tướng mạo xấu xí này lại có thể đả thương Khổng Tuyên, vậy thực lực của hắn chẳng phải còn lợi hại hơn cả Khổng Tuyên sao?
Người này rốt cuộc là ai?
Mà người lợi hại thế này lại phải chủ động đến nhận lỗi với Lý Nguyên, rốt cuộc Lý Nguyên đáng sợ như thế nào?
Thất Tiên Nữ và Hoàng Anh thầm cảm khái không thôi.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Trách tội thì không cần, mặc dù ta với Khổng Tuyên có quen biết nhau nhưng hắn tự ý dùng tên ta, dạy dỗ hắn một bài học cũng là đương nhiên.”
Thấy Lý Nguyên không định trách tội mình, Chuẩn Đề đạo nhân liền thở phào nhẹ nhõm.
Còn về chuyện Khổng Tuyên tự ý dùng tên của Lý Nguyên, hắn không muốn để trong lòng, bởi vì cho dù lúc đó hắn biết Khổng Tuyên tự ý dùng trên của Lý Nguyên thì hắn cũng không dám đưa Khổng Tuyên về Tây Phương.
Một khi nhắc đến tên của Lý Nguyên, thì đã dính dáng đến nhân quả với Lý Nguyên, hắn có thể bắt Khổng Tuyên hay không, phải đi nói với Lý Nguyên trước một tiếng, xem Lý Nguyên có đồng ý hay không mới được.
Nếu không làm vậy chính là không giữ thể diện cho Lý Nguyên.
“Đa tạ Lý đạo hữu khoan dung độ lượng.”
Chuẩn Đề đạo nhân nói xong, vốn định cáo từ, nhưng hắn còn chưa lên tiếng thì đã thấy một bóng dáng vội vàng xông vào sân.
“Í, sao ngươi lại ở đây?” Khổng Tuyên nhìn thấy Chuẩn Đề đạo nhân không khỏi ngây người ra.
Thật sự là oan gia ngõ hẹp!
Chuẩn Đề đạo nhân thấy Khổng Tuyên, mỉm cười một cái chấp hai tay lại nói: “Khổng Tuyên thí chủ, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Hắn chính là Khổng Tuyên không ai địch nổi!
Thất Tiên Nữ và Hoàng Anh không khỏi hiếu kỳ nhìn Khổng Tuyên.
Trông cũng oai hùng mạnh mẽ, mặc dù không thể so với Lý Nguyên nhưng cũng hơn vô số nam tử trong thế gian.
Khổng Tuyên bĩu môi, hắn không để ý đến Chuẩn Đề, gương mặt cười mỉa nhìn Lý Nguyên, ôm quyền nói: “Lý gia, ta đến chịu tội với ngươi.”
Ơ!
Thấy Khổng Tuyên cợt nhả với Lý Nguyên, dáng vẻ tâng bốc lấy lòng, Thất Tiên Nữ và Hoàng Anh chỉ cảm thấy quá khác xa với khí chất dung mạo hiên ngang của Khổng Tuyên quá.
Khổng Tuyên tiếp tục nói: “Lúc nãy Chuẩn Đề Thánh Nhân muốn độ ta đến Tây Phương làm hòa thượng, ta không đồng ý nên đã nói dối rằng ta là tọa kỵ của Lý gia, mượn tên tuổi của Lý gia, kính mong Lý gia tha thứ.”
Chuẩn Đề Thánh Nhân!
Thất Tiên nữ lập tức trợn to mắt, vô cùng khó tin nhìn đạo nhân đầu hói kia.
Người này lại là Tây Phương Thánh Nhân!
Chẳng trách có thể đánh Khổng Tuyên bị thương.
Nhưng mà, Thánh Nhân lại nhận lỗi xin lỗi với Lý Nguyên, điều này cũng quá vô lý.
Ngoại trừ Trương Ngọc Yên đã từng trải qua chuyện Thông Thiên giáo chủ dẫn theo Khuê Ngưu đến nhận lỗi với Lý Nguyên, do đó trong lòng vẫn chịu được ra, thì sáu vị tiên nữ khác đều kinh ngạc đến mức không dám tin vào đôi mắt và lỗ tai của chính mình.
Còn kinh ngạc hơn lúc Dao Trì Kim Mẫu phân cung điện cho các nàng gấp nhiều lần.
Dù sao thì trong nhận thức của các nàng, Thánh Nhân đều là những tồn tại chí cao vô thượng, trừ Đạo Tổ ra không có bất cứ ai dám mạo phạm Thánh Nhân.
Còn chuyện Thánh Nhân xin lỗi người khác đã hoàn toàn vượt qua khỏi nhận thức của các nàng.
Rốt cuộc Lý Nguyên có thân phận gì? Tại sao ngay cả Thánh Nhân cũng phải khom lưng khuỵu gối?
Lẽ nào hắn cũng lợi hại như Đạo Tổ?
Nghĩ đến đây, mấy người họ không khỏi có một loại xúc động muốn sụp đổ.
Lý Nguyên nhìn Khổng Tuyên, trước tiên nếm một ngụm rượu, sau đó mới ung dung nói: “Nếu ngươi đã dùng tên của ta giả danh lừa bịp, chuyện này không thể không phạt.”
Thật sự phải phạt sao?
Nét mặt Khổng Tuyên đầy đau khổ nói: “Lý gia định phạt như thế nào?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Biếm ngươi làm gia cầm một lượng kiếp vậy.”
“A.”
Khổng Tuyên kinh hãi không thôi, làm gia cầm một lượng kiếp cũng quá lâu rồi đấy.
Mặt mày hắn ủ rũ nói: “Lý gia, có thể phạt nhẹ một chút được không, hay là ta làm tọa kỵ cho ngươi nhé.”
Lý Nguyên lắc đầu: “Ngươi làm tọa kỵ cho ta, thực lực vẫn chưa đủ.”
Khổng Tuyên: “…”
Dù sao ta cũng là cao thủ quét Thánh Nhân vào trong thần quang ngũ sắc đấy. Thực lực thế mà lại không đủ làm tọa kỵ của ngươi? Thật sự bị đả kích mà.
Thất Tiên Nữ nghe vậy thầm tắc lưỡi.
Khổng Tuyên này cần Thánh Nhân ra tay mới có thể thu phục được, thế mà vẫn không xứng làm tọa kỵ của Lý Nguyên.
Khẩu khí này cũng thật lớn quá đi!
Nếu như người khác nói ra lời này, các nàng nhất định cho rằng người đó đang khoác lác.
Nhưng đây là lời nói của Lý Nguyên, mặc dù nói ra nhẹ nhàng bâng quơ nhưng lại khiến người khác tin phục một cách kỳ lạ.
Tất cả mọi chuyện xảy ra đã khiến các nàng vô thức tin tưởng lời nói của Lý Nguyên.
Lý Nguyên không hề có ý định thương lượng với Khổng Tuyên, trong lòng hắn khẽ động một cái, chẳng có dự báo nào trước Khổng Tuyên đã biến thành một con gà cảnh ngũ sắc rực rỡ.
Thần vận tỏ ra đầy đủ.
“Cục cục cục!”
Khổng Tuyên định hỏi sao bản thân lại biến thành một con gà, nhưng hắn phát hiện lời nói mà hắn nói ra lại biến thành tiếng gà kêu.
Trong lòng hắn lập tức sụp đổ.
“Sau này ngươi cứ ở trong này từ từ tu luyện đi, sau một lượng kiếp sẽ trả lại tự do cho ngươi. Nhưng nếu làm loạn trong trang viên, cẩn thận sẽ bắt ngươi hầm ăn.” Lý Nguyên nói với Khổng Tuyên một tiếng rồi không để ý Khổng Tuyên nữa.
Khổng Tuyên: “Cục cục!”
Kêu một hồi cũng không có ai hiểu gì, chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ, an phận làm gà.
Chuẩn Đề đạo nhân thấy Khổng Tuyên bỗng biến thành một con gà cảnh, trong lòng không khỏi thầm kinh ngạc không yên.
Bản thể của Khổng Tuyên rõ ràng là một con khổng tước vô cùng to lớn, nhưng sau khi biến thành gà cảnh xinh xắn, Chuẩn Đề lại chẳng phát hiện được Khổng Tuyên biến hóa như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận