Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 955 - Biến thành con gà ướt sũng.

Hai người họ không đợi Lý Nguyên phản ứng, một trái một phải ngồi xuống bên cạnh Lý Nguyên.
Lý Nguyên lập tức nghi ngờ nhìn hai người họ, nhắc nhở: “Gần đó có ghế trống.”
Vẻ mặt Vân Mông thẹn thùng giả bộ hồ đồ nói: “Vậy sao? Bọn ta không nhìn thấy.”
Lý Nguyên cảm thán nói: “Vậy phải có bao nhiêu mờ mắt chứ!”
Phụt!
Nữ Bạt bên cạnh không nhịn được, phun cơm trong miệng ra ngoài.
Cũng may nàng kịp thời lấy tay chặn lại, lúc này mới không phun khắp nơi.
Tiểu Tê Tử thì nhìn đến mức thầm vui vẻ, yên lặng nhìn chăm chú hai đại tỷ tỷ lừa cha như thế nào.
Vân Mông thấy Lý Nguyên nói nàng bị mù, da mặt không khỏi co giật điên cuồng một hồi.
Trong lòng chửi bới không thôi.
Ta bị mù sao? Ta là muốn gần gũi với ngươi!
Ngay cả cách tiếp cận rõ ràng như vậy cũng không nhìn ra, đúng là giò heo, trai thẳng sắt thép.
Bỏ đi, ai bảo hắn đẹp trai như vậy, còn có nhiều linh bảo chứ, ta nhịn! Trên mặt Vân Mông vẫn duy trì nụ cười như hoa, hai mắt dịu dàng nhìn Lý Nguyên.
“Lý công tử, bọn ta có chuyện muốn hỏi ngươi.”
Vân Lam nũng nịu nói với Lý Nguyên.
Trong lúc nói chuyện, còn chớp đôi mắt to trong trẻo lung linh của nàng.
Trong không khí dường như có dòng điện chuyển động.
Xem ta không làm ngươi chóng mặt nè! Xẹt xẹt!
Hai người Tiểu Tê Tử, Nữ Bạt không tự chủ được mà cả người run rẩy, chỉ cảm thấy hàm răng đều muốn rụng hết, nổi da gà đầy người.
Âm thanh này quá buồn nôn rồi.
Lý Nguyên cũng cảm thấy cả người khó chịu: “Cái đó, các ngươi vẫn nên đổi chỗ ngồi đi, chen chúc khiến ta khó chịu.”
“Người ta cũng cảm thấy khó chịu.”
Vân Lam dùng bàn tay làm quạt, phẩy về phía mình, có dáng vẻ rất nóng.
Ọe! Trên lầu hai.
Đám người Vân Hà, Vân Sơ lén quan sát động tĩnh của mấy người phía dưới, tập thể che miệng của mình lại, lúc này mới không để bản thân phun ra.
“Không ngờ nhị sư tỷ lại, lại… tục như vậy!”
“Thật sự là xấu hổ!”
“Vậy mà nhị sư tỷ cũng nói ra miệng được.”
“Nghe nói nam nhân thích kiểu này.”
Đại Tự Tại xấu hổ che mắt mình lại, quả thực không dám nhìn.
Sao bản thân lại dạy ra loại đệ tử như vậy chứ?
Thật sự là sư môn bất hạnh!
“Soạt.”
Vân Lam đang dùng bàn tay quạt cho mình, bỗng nhiên nàng cảm nhận được một chậu nước lạnh từ đỉnh đầu nàng đổ xuống, lạnh đến nỗi cả người nàng giật mình, mà nàng cũng biến thành một con gà ướt sũng.
Vân Lam lập tức ngây ngốc nhìn Lý Nguyên: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Những người khác cũng ngây ngẩn, không rõ nguyên nhân nhìn Lý Nguyên, còn có con gà ướt sũng Vân Lam nữa.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Ta thấy hình như ngươi rất nóng nên thi pháp rót cho ngươi chậu nước lạnh, không cần cảm ơn.”
Biết được là Lý Nguyên làm, khóe miệng Vân Lam không khỏi tức giận đến run rẩy, trong lòng sụp đổ không thôi.
Kiểu người gì vậy!
Sao có thể dùng nước lạnh dội người đẹp chứ? Tức đến run lạnh!
Lý Nguyên thấy Vân Lam không nói gì, lại hỏi: “Cái đó, ngươi còn nóng không, nếu nóng ta lại rót cho ngươi một chậu nữa.”
Vân Lam nghe vậy, vội vàng xua tay nói: “Không nóng, không nóng nữa. Đừng để bị ướt nữa.”
Lý Nguyên thấy thế, trên mặt không khỏi lộ ra một tia tiếc nuối.
Hắn lại nhìn về phía Vân Mông ở phía bên kia: “Ngươi có cần giúp đỡ không?”
Vân Mông nghe vậy, lập tức nhảy dựng lên giống như lò xo: “Ta không cần.”
Lý Nguyên lại hỏi: “Đúng rồi, vừa rồi không phải các ngươi nói có chuyện muốn hỏi ta sao?”
Vân Lam nghe vậy, tinh thần lập tức chấn động, nàng nhẫn nhịn cảm giác khó chịu ướt đẫm trên người, thẹn thùng hỏi Lý Nguyên: “Cái đó, bọn ta chỉ muốn hỏi tiêu chuẩn chọn vợ của Lý công tử.”
Lý Nguyên: “Trắng giàu đẹp, có xe có nhà, vừa có thể kiếm tiền ở bên ngoài nuôi gia đình, trở về nhà còn có thể nấu cơm lau nhà, còn phải phụ trách diện mạo xinh đẹp như hoa, tương lai còn có thể dạy con làm bài tập về nhà.”
Vân Lam: “...”
Mọi người: “...”
Vân Mông trợn Lý Nguyên: “Có loại người này, ngươi giới thiệu mấy người cho ta, ta cũng muốn cưới.”
Vân Lam cảm thấy Lý Nguyên đang giả bộ hồ đồ với nàng, nàng chuẩn bị tiếp tục phát động thế công, nhưng đúng lúc này, mọi người đột nhiên nghe thấy một tiếng chuông gió vang lên.
Ngay sau đó, chỉ thấy ba nữ tử phong hoa tuyệt đại, khí chất thánh khiết cao quý bước vào quán trọ.
Thấy dáng vẻ của ba người họ, Vân Lam và Vân Mông cùng với mọi người trốn ở lầu hai đều không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Hai mắt tràn ngập kinh diễm.
Đệ tử Đại Tự Tại cung bọn họ đều là tuyệt sắc nhân gian duyên dáng yêu kiều, chung linh tuấn tú, phong tư trác tuyệt.
Vạn dặm mới chọn được một người.
Lấy ra, tự cho là sẽ không thua kém bất kỳ ai.
Nhưng đối mặt với ba người vừa mới bước vào từ bên ngoài thì tất cả đệ tử Đại Tự Tại cung đều không khỏi sinh ra cảm giác tự ti.
Thật sự là ba nữ tử này quá hoàn mỹ.
Bất luận là dung mạo hay là khí chất, bất luận là dáng vẻ hay là dáng người đều là diễm áp tam giới, là tồn tại có một không hai.
Bình thường nếu như có thể gặp một người thì nhất định mọi người sẽ không chút do dự mà nói đây là người xinh đẹp nhất tam giới.
Không ngờ, thoáng cái lại xuất hiện ba người.
Quán trọ lập tức trở nên sáng ngời ba phần.
Đệ tử của Đại Tự Tại cung đều trở thành người qua đường bình thường trước mặt ba người này.

Bọn họ là ai? Tại sao lại đẹp như vậy?
Ngoại trừ Đại Tự Tại ra thì trong lòng người khác đồng thời sinh ra một tia nghi ngờ.
Mà giờ phút này, Đại Tự Tại lại trực tiếp chìm vào trong ngốc trệ, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm nữ tử thánh khiết cao quý bên trái, biểu cảm nghẹn họng.
Nàng không ngờ lại nhìn thấy Nữ Oa Thánh Nhân ở nơi này.
Vốn ba người vào cửa không phải là ai khác, mà chính là Đát Kỷ và Nữ Oa, Hậu Thổ.
Đại Tự Tại là cung chủ Đại Tự Tại cung, đại năng Chuẩn Thánh sơ kỳ, nên đương nhiên quen biết Nữ Oa.
Đã từng, trong mấy bữa tiệc do Thiên Đình tổ chức, nàng đã nhìn thấy Nữ Oa mấy lần từ xa. Đại Tự Tại tuyệt đối không ngờ lại gặp Nữ Oa ở quán trọ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận