Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1808 - Nữ nhân rốt cuộc vẫn có hơi không phóng khoáng

Nếu như dùng linh mắt quan sát, thì có thể phát hiện, nước trà này thế nhưng thật ra là một đoàn tiên thiên linh khí rất tinh thuần.
Trong đó còn ẩn chứa vô số đạo văn chói lọi, rất là thần dị bất phàm.
Đương nhiên, Lý Nguyên đối với tiên thiên linh khí chi tinh và đạo văn gì đó đều không thèm để ý, hắn để ý, chỉ là cảm giác mà thôi.
Quan sát màu trà xong, Lý Nguyên dùng nắp chén trà đóng hếch lên trên nước trà.
Không có ý gì hết chỉ là theo thói quen mà thôi.
Gợn gợn nước trà, Lý Nguyên lúc này mới nhấm nháp một ngụm nhỏ.
Cảm giác sảng khoái trơn trượt, dư vị kéo dài, đây xem như là loại trà ngon nhất Lý Nguyên từng uống qua ở bên ngoài.
Đương nhiên, cũng có khuyết điểm.
“Không biết trà này phải chăng hợp có hợp khẩu vị Lý công tử.”
Cả mặt Tống Tân Dương mong đợi nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên gật đầu: “Hương vị cũng được.”
Thấy Lý Nguyên gật đầu, Tống Tân Dương không khỏi không kìm được vui mừng.
Dưới sự vui vẻ, hắn lập tức phân phó với cung nữ: “Cũng rót một ly cho ba vị này khách nhân này.”
Hắn chỉ ba người Tiết di, Tiết Bảo Thoa, Tiết Bàn.
nữ lang lại lập tức quay trở lại mang ba chén trà thơm.
Chỉ là, lần này nàng cũng không có tự mình đem chén trà đưa đến trước mặt ba người Tiết di.
Chỉ đặt ở trên bàn trà.
Tống Tân Dương hô ba người Tiết di: “Các ngươi cũng uống đi.”
Ba người Tiết di ngửi hương trà, đã sớm hơi không nhịn được.
Ba người vội vàng nâng chén trà lên, nếm thử một ngụm.
Sau khi nếm thử, ba người chỉ cảm thấy giống như linh hồn xuất khiếu, vạn lỗ chân lông toàn thân cùng đồng thời giãn ra.
So với ăn thập toàn đại bổ hoàn, còn hưởng thụ dễ chịu hơn.
Chuyện để bọn họ vui mừng nhất chính là, linh khí trong cơ thể bọn họ, thế mà không tự chủ tự hành vận chuyển.
Một luồng linh khí vô cùng thuần khiết, vô cùng huyền diệu, ngưng tụ từ trong dạ dày bọn họ, sau đó nhanh chóng chảy về xung quanh kinh mạch, cuối cùng tới Tử Phủ trong thức hải, hóa thành một luồng thần thức khổng lồ.
Sau đó, ba người ngạc nhiên phát hiện, thần trí của mình, thế mà lại gia tăng gần trăm lần so với lúc trước.
Tâm thần, trở nên linh hoạt chưa từng có từ trước đến nay, cảm thấy thế giới trong mắt bọn họ cũng trở nên không giống với thế giới ban đầu.
“Chuyện này, đây là có chuyện gì?”
Tiết Bàn nhịn không được kinh ngạc kêu lên: “Thần trí của ta sao lại đột nhiên gia tăng nhiều như vậy?”
Tô Thiển Ngữ nghe vậy, lập tức giải thích: “Trà các ngươi uống tên là Đại Hồng Bào, được phu quân ta hái từ một gốc trà Tiên Thiên linh căn cực phẩm mà có được. Cây trà này, cách mỗi ba mươi vạn năm mới có thể kết một lần mầm cây, lại cần ba mươi vạn năm, mới có thể ngắt lấy.”
Mà phương pháp ngắt lấy lá trà này này cũng rất chú trọng, nhất định phải là nữ tử Thánh thể chí thuần chí thiện, tiên thiên bạch liên chưa xuất giá mới có thể ngắt.
Phương pháp luyện chế ra trà này thì càng cầu kỳ hơn.
Bởi vậy, nước trà này trừ uống ngon ra thì còn có tác dụng gia tăng thần thức của các tu sĩ rất lớn.
“Chẳng qua cũng chỉ có lần đầu tiên uống thì hiệu quả gia tăng thần thức mới tốt nhất, những lần uống sau thì hiệu quả kém xa tít tắp.”
Tống Tân Dương nghe thấy Tô Thiển Ngữ giải thích, lông mày không phát giác cau lại.
Dường như có chút bất mãn.
Bởi vì, hắn hiểu được, Tô Thiển Ngữ đang giải thích nước trà với Tiết Bàn, chẳng bằng nói nàng đang gián tiếp giải thích cho Lý Nguyên.
Tô Thiển Ngữ hi vọng Lý Nguyên có thể hiểu rõ sự coi trọng của bọn họ với Lý Nguyên.
Nhưng hành động này dưới mắt Tống Tân Dương xem ra thì là phu nhân đang vẽ chân cho rắn, sẽ chỉ làm Lý Nguyên cười nhạo.
Dù sao, cho dù là Tô Thiển Ngữ không giải thích thì Lý Nguyên cũng biết được lai lịch của nước trà.
Ai, nữ nhân, rốt cuộc vẫn có hơi không phóng khoáng.
Tống Tân Dương âm thầm cảm thán một câu trong lòng.
Mà ba người Tiết Bàn, Tiết di, Tiết Bảo Thoa, sau khi biết nước trà này thê mà lại là dùng lá trà Tiên Thiên linh căn ngâm chế ra thì cả người đều kinh ngạc nứt ra được.
Bọn họ bất kể thế nào cũng không nghĩ đến thứ mình uống thế mà lại là Tiên Thiên linh căn cực phẩm.
Như này thì cũng quá quý giá rồi?
Chẳng phải là nói, nước trà chúng ta uống giờ phút này, và quả Nhân Sinh Hoàng Trung Lý, bàn đào Tử Văn, đạo văn tiên hạnh trong truyền thuyết những loại cây tuyệt thế linh căn trong truyền thuyết này có cùng một cấp bậc hay sao
Chẳng trách uống một ngụm trà, thần thức lại tăng trưởng gấp trăm lần.
Mà một ngụm nước trà này còn quý giá gấp trăm lần so với lễ vật bọn họ tặng hôm nay!
Không nghĩ tới, tặng lễ, cuối cùng thế mà bản thân còn kiếm được.
Hơn nữa còn là kiếm lời lớn…
Tô gia thế mà lại dùng bảo vật trân quý như vậy để mời khách, như này cũng quá ngang tàng đi?
Cho dù là bọn họ là nhà giàu nhất, cũng không cần giẫm đạp bảo vật đến như vậy chứ?
Không, cái này hẳn không phải là Tô gia tại chà đạp chí bảo.
Mà là bởi vì quan hệ với Lý Nguyên.
Tiết Bảo Thoa đột nhiên phản ứng lại.
Nàng nghĩ đến, phu thê Tống Tân Dương và Tô Thiển Ngữ, hẳn là vì chiêu đãi Lý Nguyên nên lúc này mới lấy loại trà ngon tuyệt thế này ra.
Không nhìn thấy vừa rồi nữ lang kính trà cho Lý Nguyên trước nhất sao?
Mà mấy người bọn họ, chẳng qua là dính được chút hào quang của Lý Nguyên nên mới may mắn có được một chén trà này.
Còn có xa giá Cửu Long này.
Các khách mời trước đó cũng không ai có được đãi ngộ như vậy.
Cũng là bởi vì quan hệ với Lý Nguyên nên lúc này Tô gia mới dúng xa giá kiểu cách như vậy tiếp đón Lý Nguyên.
Cũng bởi vì trước đó ca ca lên tiếng chào hỏi với Lý Nguyên cho nên giờ phút này bọn họ mới có thể ở đây.
Rốt cuộc Lý Nguyên là ai?
Rốt cuộc hắn có thân phận cao quý gì?
Thế mà lại đáng để Tô gia dùng cách thức tiếp đãi long trọng cao như vậy?
Tiết di, Tiết Bảo Thoa, Tiết Bàn đồng thời khiếp sợ trong lòng, cũng đang âm thầm đoán thân phận của Lý Nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận