Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 347 - Thái Ất chân nhân sụp đổ, Na Tra ngây ra!

Lý Nguyên nhíu mày nói: “Vẫn là tìm Nguyên Thủy đến xác nhận đôi chút đi, nếu không sao ta biết bản thân đoán đúng hay không?”
Thái Ất chân nhân vội vàng xua tay: “Không cần xác nhận, tiền bối tính không sai chút nào cả, vừa rồi ta nhất thời… bị ma xui quỷ khiến, mới nói bậy bạ là tiền bối tính không đúng, ta đáng chết.”
Nói xong, hắn trực tiếp hung hăng cho mình hai cái bạt tai, hai gương mặt vốn gầy gò lập tức sưng thành hai quả đào đỏ rực.
Hắn thực sự sợ.
Đây chính là người tàn nhẫn tuyệt thế khiến chưởng giáo đều bị ép quỳ xuống vả miệng, sao bản thân lại ma xui quỷ khiến đi đắc tội hắn chứ? Thái Ất chân nhân nghĩ đến đây, lại hung hăng cho mình hai cái tát.
Ta thật sự là cái đầu heo! Sau khi tát vào mặt, hắn lại vội vàng lấy Cửu Long Thần Hỏa Tráo ra, dùng đầu gối quỳ đi đường, hai tay nâng lên đỉnh đầu, đi tới trước mặt Lý Nguyên: “Đây là đặt cược của tiền bối.”
Lý Nguyên nhìn Thái Ất chân nhân trước ngạo mạn sau cung kính, bất đắc dĩ lắc đầu: “Ngươi nói ngươi, nếu sớm thức thời thì sao có nhiều chuyện như vậy?”
Thái Ất chân nhân ấm ức khóc lóc, nếu như lão nhân gia ngươi sớm lộ thân phận đôi chút, thì ta đâu dám đánh cược với ngươi? Không ngờ, không ngờ! Cái đó... Người lỗi lạc thần bí xem thường hồng hoang, vả miệng Thánh Nhân, vậy mà lại ở thôn nhỏ này! Lý Nguyên cầm Cửu Long Thần Hỏa Tráo trong tay, đánh giá một lượt, hài lòng gật đầu nói: “Cái lồng này dùng để nướng vịt chắc chắn không tồi.”
Nghĩ đến đã lâu không ăn vịt quay, Lý Nguyên lập tức quyết định trưa nay sẽ ăn vịt quay.
Thái Ất chân nhân nghe thấy Lý Nguyên xem chí bảo trấn giữ động của hắn là lò nướng, khóe miệng không khỏi co giật.
Đây đúng là ta xem nó là kho báu, người khác lại xem nó là cọng cỏ.
Không thể so sánh được.
Thái Ất chân nhân thấy Lý Nguyên không bảo hắn đứng lên, đành phải tiếp tục quỳ trên mặt đất.
Trong lòng thấp thỏm không thôi.
không biết hôm nay mình có thể vượt qua được khó khăn này hay không, Na Tra đứng ở một bên cũng có vẻ mặt lo lắng bất an.
Hết cách, đối mặt với cự lão như vậy, không ai có thể bình tĩnh tự nhiên được.
Nhớ đến lúc trước, núi Côn Luân gặp nạn là do hắn gây ra.
Lần này sư phụ bị liên lụy cũng là do hắn dẫn sư phụ đến.
Na Tra cảm thấy bản thân đúng là có tiềm chất của sao chổi.
Xem ra sau này phải an phận chút, nếu không... Hắn nhìn sư phụ quỳ trên mặt đất, dáng vẻ sắp khóc, không khỏi cảm khái liên tục.
Thảm, đúng là thảm! Soạt! Ngay lúc Thái Ất chân nhân không biết nên làm thế nào cho phải, thì một tia sáng xanh đột nhiên từ chân trời đáp xuống, dừng ở bên ngoài hàng rào.
Na Tra quay đầu nhìn lại, trong lòng không khỏi chấn động, chỉ thấy tia sáng xanh hóa thành bóng dáng của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Đệ tử Na Tra bái kiến chưởng giáo.”
Na Tra thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn, không dám chậm trễ, vội vàng hành lễ.
Thái Ất chân nhân cũng nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Vốn dĩ hắn còn có chút vui mừng, cảm thấy sư phụ là tới cứu hắn.
Nhưng hắn thấy khuôn mặt tức giận của sư phụ, trong lòng không khỏi lộp bộp, chỉ cảm thấy có dự cảm chẳng lành.
Hắn không suy nghĩ được nhiều, vội vàng hành lễ với sư phụ: “Đệ tử bái kiến sư phụ.”
Bởi vì luôn quỳ trên mặt đất, nên… đã quỳ bái đại lễ.
“Hừ!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nổi giận đùng đùng hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không thèm để ý đến hai tên nghiệt đồ Na Tra và Thái Ất chân nhân.
Hắn đi thẳng đến trước mặt Lý Nguyên, nhìn thấy Lý Nguyên và Thược Dược, lúc này trên mặt mới nặn ra vẻ tươi cười: “Bái kiến Lý công tử.
Thược Dược tiền bối.”
Thái Ất chân nhân và Na Tra thấy sư phụ lại xưng hô nha hoàn Thược Dược của Lý Nguyên là tiền bối, trong lòng lại khiếp sợ, lại mờ mịt.
Bọn họ vốn không biết chuyện xảy ra ở Thái âm tinh, cho nên vẫn chưa rõ tu vi thực sự của Thược Dược.
Sao sư phụ lại kêu Thược Dược là tiền bối? Lẽ nào nha hoàn của Lý Nguyên còn lợi hại hơn sư phụ sao, Thược Dược này không thể là Thánh Nhân Thiên Đạo giống Dương Hòe đó chứ? Nghĩ đến đây, trái tim và da đầu của Thái Ất chân nhân và Na Tra đều muốn nứt ra.
Chỉ cảm thấy chuyện không thể tưởng tượng được trên đời này không thể tưởng tượng được như vậy.
Nguyên Thủy Thiên Tôn tiếp tục nói: “Hai đệ tử này của ta đã mạo phạm đến Lý công tử, xin Lý công tử trách phạt.”
“Lần này ngươi đến… nhanh đó.”
Lý Nguyên cười như không cười nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn hiện lên vẻ ngượng ngùng.
Vừa nãy hắn ngồi ở Ngọc Hư cung, đột nhiên tâm huyết dâng trào, cảm thấy sự bất an mãnh liệt.
Hắn vội vàng bói toán một lượt, nhưng lại không đoán ra được gì cả.
Sau đó hắn nghĩ có thể là đệ tử Xiển giáo xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đó, cho nên lại mở dòng sông khí vận ra kiểm tra một lượt, cuối cùng phát hiện hai đệ tử Thái Ất chân nhân và Na Tra lại ở trong trang viên của Lý Nguyên.
Nguyên Thủy Thiên Tôn suýt chút nữa thì tức giận chết đi, hắn vội vàng đến trang viên, chuẩn bị xem xét tình hình.
Lúc hắn đến trang viên, nhìn thấy Thái Ất chân nhân đang quỳ trước mặt Lý Nguyên, trái tim như nguội lạnh.
Quả nhiên đệ tử của mình đã đắc tội Lý Nguyên.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhẫn nhịn lửa giận trong lòng, vẻ mặt nghiêm túc nói với Lý Nguyên: “Hai đồ đệ này của ta đã mạo phạm Lý công tử, xin Lý công tử đừng nhân nhượng, nếu như Lý công tử sợ bẩn tay thì hãy để ta giúp Lý công tử trừng phạt hai người họ.”
Na Tra: “...”
Hắn ấm ức đến sắp khóc rồi.
Rõ ràng không liên quan gì đến hắn, tại sao chưởng giáo lại chuẩn bị xử lý luôn cả ta? Nhìn thấy sư phụ giận dữ như vậy, vậy mà lại trừng trị hắn thay Lý Nguyên, dự cảm chẳng lành trong lòng Thái Ất chân nhân càng thêm mãnh liệt.
Hu hu hu, tại sao vừa nãy mình lại chơi xỏ chứ! Lý Nguyên thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn thức thời như vậy, không khỏi gật đầu hài lòng.
“Nếu ngươi đã có lòng thì hãy vả miệng hắn mười cái, xem như là khiển trách.”
Trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn thở phào nhẹ nhõm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận