Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1817 - Lý Nguyên nguyện ý hi sinh nhan sắc

Hoàng Dung xúc động nói: “Không ngờ trong hiện thực vẫn có người tự tử, thực khiến cho người ta cảm động. Chỉ là, “
Nàng nghi ngờ nói:
“Chuyện này có liên quan gì đến việc ngươi tìm Lý Nguyên?”
Quách Tĩnh: “Là như vầy, Dương thúc thúc trước khi lâm chung ủy thác cho ta chăm sóc Mộc cô nương thật tốt, nhưng Mộc cô nương lại bị Dương Khang hoa ngôn xảo ngữ lừa, biết rõ Dương Khang nhận giặc làm cha, nàng vẫn muốn ở bên Dương Khang. Nếu ta đã đồng ý với Dương thúc thúc phải chăm sóc Mộc cô nương thật tốt, đương nhiên không thể trơ mắt nhìn Mộc cô nương chìm sâu vào biển lửa, tiếp tục bị Dương Khang lừa....”
“Ấy, chuyện này có liên quan đến Lý Nguyên sao?”
Hoàng Dung lại hỏi.
Quách Tĩnh: “Ta nghĩ, sở dĩ Mộc cô nương bị Dương Khang hoa ngôn xảo ngữ lừa, nhất định là bởi vì kiến thức quá ít, hơi chút thấy một công tử ca mặt mũi đẹp trai, vì thế đã bị mê hoặc.”
Vì vậy, ta muốn nàng được thêm kiến thức, khiến cho nàng nhìn thấy trên đời này còn rất nhiều nam tử đẹp trai hơn Dương Khang, như vậy nàng cũng không tiếp tục say đắm Dương Khang.
“Mà trong số tất cả những người ta đã gặp, thì Lý công tử đẹp trai tiêu sái nhất, nổi bật bất phàm nhất. Cho nên ta muốn cho nàng và Lý công tử tiếp xúc nhiều một chút, để cho nàng biết, cái gì gọi là mạch thượng nhân như ngọc, phiên phiên quý công tử. Dương Khang kia, căn bản không đáng để nàng thích.”
“Ặc... haizz. “
Đối với ý tưởng của Quách Tĩnh, Hoàng Dung cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Rốt cuộc mạch não phải kỳ lạ thế nào, mới có thể nghĩ ra chủ ý này?
Làm cho Mộc Niệm Từ và Lý Nguyên tiếp xúc một chút, là có thể không thích Dương Khang?
Điều này có thể sao?
Trừ khi Lý Nguyên nguyện ý hi sinh nhan sắc, tự mình đi quyến rũ Mộc Niệm Từ thì có thể!
Nhưng Lý Nguyên còn không quá quan tâm Nữ Oa Nương Nương, làm sao có thể vì giúp Quách Tĩnh mà đi quyến rũ Mộc Niệm Từ?
Hoàn toàn không có khả năng!
Mà Mộc Niệm Từ này cũng thật kỳ lạ, biết rõ Dương Khang nhận giặc làm cha, nhân phẩm không tốt, tại sao còn thích loại tiểu nhân này?
Ai, xem ra trên đời này, người sáng suốt giống như ta, quá ít!
Đại Kim quốc.
Nằm ở hướng Tây Bắc của Đại Đường.
Bắc giáp Đại Mạc quốc.
Tuy diện tích Đại Kim quốc còn kém rất rất xa Đại Đường, nhưng bên ngoài cũng có kích thước bằng hệ ngân hà.
Ở Hồng Hoang, xem như là một quốc gia quy mô trung bình.
Vương phủ trong Kim quốc.
Trong một căn phòng được bài trí xa hoa nhưng không mất đi thanh lịch.
“A!”
Chỉ thấy, một vị công tử ca trẻ tuổi tướng mạo tuấn lãng, áo trắng hơn tuyết, trên mặt tựa như lúc nào cũng mang theo một ý cười tà ác, đột nhiên không hề đoán trước ôm đầu, phát ra một trận rên rỉ thống khổ.
Cũng may, rất nhanh hắn liền khôi phục thần trí.
Chỉ là ánh mắt trở nên có chút mê man.
“Ồ, không nghĩ tới, sau khi ta bị Nhuyễn Vị Giáp của Hoàng Dung độc chết, linh hồn phiêu bạt mấy trăm năm, vậy mà lại xuyên việt rồi. Ha ha, không ngờ trời không tuyệt đường người!”
Sau khi vui mừng khôn xiết, Dương Khang đột nhiên phát hiện trong trí nhớ của mình có gì đó không đúng, không khỏi kinh ngạc thốt lên: “Hử, sao người mà ta xuyên vào cũng có tên là Dương Khang thế? Hơn nữa cha của hắn cũng là Vương gia Kim quốc Hoàn Nhan Hồng Liệt? Mẫu hậu cũng gọi là Bao Tích Nhược? Trùng hợp như thế, thì ra, ta đây không phải xuyên việt, mà là trùng sinh!”
Dương Khang trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy chuyện xảy ra trên người mình, quá ly kỳ.
Nhất thời có chút không thể tiếp thu được.
Chẳng qua, chờ sau khi hắn tiêu hóa chuyện “Trùng sinh “, hắn trợn mắt hốc mồm phát hiện một chuyện càng thêm ly kỳ.
Đó chính là, tuy hắn trùng sinh thành chính hắn, nhưng thế giới hiện tại hắn ở, lại đã không phải là thế giới ban đầu kia của hắn nữa.
Ở thế giới gọi là Hồng Hoang này, lại tu luyện tiên pháp, phi thiên độn địa, vĩnh sinh bất tử.
Giá trị vũ lực vượt xa thế giới trước đây của hắn.
Vãi, cái này, cái này cũng thích quá nhỉ?
Nói như vậy, ta không phải có thể trường sinh bất tử rồi sao?
Vẻ mặt Dương Khang vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, trong lòng nhanh chóng lướt qua các loại ý niệm trong đầu.
“Ta ở một thế giới tu tiên? Thế giới này, tuy rằng cũng có Đại Kim quốc, chẳng qua, Đại Kim quốc này, bất luận là diện tích, hay là thực lực, cũng đều không thể so sánh với thế giới Kim quốc ban đầu.”
“Tuy rất nhiều nhân vật và một số sự việc đã xảy ra ở thế giới này giống như thế giới cũ của ta, nhưng cũng có rất nhiều điểm khác biệt.”
“Chẳng hạn như ở thế giới này, ta đã tu luyện đến tu vi Thiên Tiên Kỳ, đồng thời còn bị phụ vương đưa đến Ly Sơn học viện ở Đại Đường Trường An tu luyện.”
“Hơn nữa, thế giới này tuy cũng có Quách Tĩnh, nhưng lại không có Hoàng Dung. Hoặc có lẽ là, Hoàng Dung có thể có, nhưng lại không có tình tiết lên vũ đài giống thế giới cũ. Xem ra, ở thế giới này, ta hẳn sẽ không bị Hoàng Dung giết chết!”
“Ầy, không nghĩ tới, thế giới này mẫu hậu vừa mới qua đời, thân thế thật của ta cũng mới bị lộ ra. Ai, nếu ta có thể tìm cách xuyên việt tới thì tốt rồi, như vậy mẫu hậu sẽ không chết, ta cũng có thể vĩnh viễn không nói ra thân thế thật của ta.”
“Cũng may, phụ vương của thế giới này cưng chiều ta giống như phụ vương ở thế giới ban đầu, cũng không vì ta là dưỡng tử mà đối đãi phân biệt với ta.”
“Phụ vương cưng chiều ta như vậy, ta nhất định không thể để cho kết cục của phụ vương thế giới trước tái diễn ở thế giới này.”
Trong mắt Dương Khang hiện lên ánh sáng kiên định.
Bởi vì, ở thế giới cũ của Dương Khang, tương lai Hoàn Nhan Hồng Liệt sẽ bị Quách Tĩnh bắt lại, sau đó hiến tặng cho Thiết Mộc Chân của Đại Mạc quốc.
Khiến cho Hoàn Nhan Hồng Liệt bị Thiết Mộc Chân chém đầu răn chúng.
Nếu Dương Khang xuyên việt trùng sinh, hắn đương nhiên muốn ngăn cản việc này xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận