Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1235 - Hắc Sơn lão yêu đột kích

“Núi Tù Thủy thấp hơn ngọn núi này nhiều.”
“Kỳ lạ, thật quá kỳ lạ, ngọn núi này rốt cuộc xuất hiện như thế nào?”
Đám người Lý Nguyên không để ý tới bàn luận của người đi đường, bọn họ theo đường núi đi về phía trước. Qua nửa nén hương sau, rốt cuộc đi tới cửa thành huyện Quách Bắc.
Nhưng mà, khi mọi người chuẩn bị vào thành, bầu trời đột nhiên xuất hiện mây đen dày đặc, gió lạnh nổi lên bốn phía.
Theo tầm nhìn, toàn bộ đều là một mảnh đen kịt, không thấy một chút ánh sáng.
Thế giới giống như nhanh chóng tiến vào đêm tối.
Quan trọng là, xung quanh còn có tiếng quỷ khóc sói tru, tràn ngập mưa gió, giống như địa ngục.
Người dân trong huyện Quách Bắc, bất kể nam nữ, già trẻ, tất cả đều bị dị tượng trước mắt làm cho kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm.
Có trẻ nhỏ bị dọa đến oa oa khóc lớn, người trên đường phố chạy tứ phía, ngay cả hành hoá, hàng quán đều không cần, vội vã đến mức không biết làm sao.
“Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”
“Sao trời lại đột nhiên tối đen vậy?”
“Là do yêu quái quấy phá sao?”
“Chạy mau đi!”
Yến Xích Hà nhìn xung quanh, biểu cảm trở nên ngưng trọng trước nay chưa từng có.
Hắn cảm nhận được một luồng âm khí cực kì khủng bố, bao phủ toàn bộ huyện Quách Bắc.
Luồng âm khí này khiến hắn cảm thấy rùng mình, trái tim băng giá, da đầu tê dại.
Giống như toàn bộ huyện Quách Bắc biến thành U Minh Địa Ngục.
“Đây là xảy ra chuyện gì?”
Ninh Thái Thần hoảng sợ hỏi.
Lý Nguyên nhìn hư không, thản nhiên nói: “Đây là Hòe tinh tìm cứu binh đến báo thù.”
Nhiếp Tiểu Thiến và Yến Xích Hà đều không thể tưởng tượng nhìn Lý Nguyên.
“Tìm cứu binh? Chẳng lẽ là Hắc Sơn lão yêu?”
Nhiếp Tiểu Thiến thất thanh đoán.
“Làm sao ngươi biết đây là cứu binh mà Hòe tinh tìm, hắn không phải đã bị ta giết chết sao?”
Yến Xích Hà không thể tin được lời nói của Lý Nguyên.
Lý Nguyên đang định mở miệng, đúng vào lúc này, một hồi tiếng nhạc quỷ âm trầm khủng bố đột nhiên vang lên trong hư không, truyền đến tai của người ta.
Nhạc quỷ cực kỳ ghê người, khiến người ta rùng mình, trái tim giống như muốn nhảy ra lồng ngực.
Không ít trẻ nhỏ trong thành đều bị dọa đến khóc lớn không ngừng, có người giá càng là trực tiếp dọa chết ngất.
Dù là một chút người trưởng thành cũng không bị dọa đến không thể kiểm soát đại tiểu tiện.
Theo nhạc quỷ vang lên, Yến Xích Hà lập tức trông thấy một đám âm binh mặc giáp đen, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu đạp không tới từ đằng xa.
Những âm binh này lít nha lít nhít, có tới mấy vạn người, có thân người đầu thú, có dáng dấp mặt xanh nanh vàng, từng tên cầm qua thương, vô cùng dữ tợn.
Nhìn khí thế to lớn, hung hãn, đáng sợ.
Tại âm binh ở giữa, có mười mấy cái quỷ binh nhấc lên một tòa bạch cốt đại kiệu.
Kiệu là dùng bạch cốt đắp thành hình tế đàn, một bóng dáng đen nhánh ngồi giữa tế đàn, chỉ là bóng dáng bị một tầng lụa trắng che chắn, thấy không rõ người ở bên trong. Bên ngoài thì đứng một lão đầu lưng còng, tuổi cao sức yếu, mặc quần áo màu đỏ.
Yến Xích Hà kinh ngạc phát hiện, lão đầu này là Hòe tinh.
Thì ra, Hòe tinh thật sự không chết.
Lý lão đệ lại đoán đúng rồi!
Yến Xích Hà phát hiện, hắn càng ngày càng không hiểu Lý Nguyên.
Lý Nguyên giống như có thể tiên tri, trong lòng hiểu rõ mọi chuyện chưa phát sinh.
Chẳng lẽ, tu vi của hắn cao hơn ta ư?
Nếu như không phải tu vi của hắn cao hơn ta, sao có thể tiên tri, dự đoán mọi chuyện như thần?
Yến Xích Hà trông thấy Hòe tinh, Hòe tinh đương nhiên cũng trông thấy mấy người Yến Xích Hà, Nhiếp Tiểu Thiến.
Chỉ thấy vẻ mặt Hòe tinh phẫn hận nhìn Yến Xích Hà hét lớn: “Yến Xích Hà, ngươi hủy bản thế của ta, hại ta nguyên khí trọng thương, hôm nay nhất định ta phải khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong.”
Nói xong, hắn quay đầu nói với bóng đen to lớn trong kiệu: “Hắc Sơn lão gia, chính đạo sĩ thúi kia đã đả thương ta, cũng ý đồ cướp đi Nhiếp Tiểu Thiến, Yến Xích Hà, mong Hắc Sơn lão gia báo thù giúp ta.”
“Lần này bản tôn tự mình đến đây, không phải vì báo thù cho ngươi sao?”
Thanh âm mài răng từ trong kiệu truyền ra.
Hòe tinh nghe vậy, cực kỳ vui mừng.
Rất nhanh, âm binh đã tới trên không huyện Quách Bắc.
Người dận huyện Quách Bắc nhìn thấy âm binh trên bầu trời mặc áo giáp, cầm thương cầm kích, mặt mũi hung dữ, bị dọa đến mức không dám thở mạnh.
Ngày cả trẻ con đang khóc thút thít cũng bị người lớn trong nhà che miệng gắt gao, sợ tiếng khóc quấy rối đến âm binh, quỷ tướng mặt mũi dữ tợn trên trời.
Huyện Quách Bắc lập tức trở nên vô cùng yên tĩnh, giống như Quỷ thành.
Bà ngoại nhìn Nhiếp Tiểu Thiến, nghiêm nghị quát: “Tiện nhân, còn không mau tới bái kiến Hắc Sơn lão gia!”
Nhiếp Tiểu Thiến chột dạ không thôi, chỉ có điều, nàng không nghe mệnh lệnh, đi bái kiến Hắc Sơn lão yêu gì đó.
Yến Xích Hà giờ phút này đã khôi phục lại từ trong khiếp sợ, hắn rút bảo kiếm phía sau ra, mắng Hòe tinh: “Tên thủ hạ bại tướng, ngươi còn dám trở về, lần này, ta sẽ khiến ngươi biến thành tro bụi.”
Hòe tinh giận dữ nói: “Trước mặt Hắc Sơn lão gia, còn dám bừa bãi như thế, quả nhiên không có để Hắc Sơn lão gia vào mắt.”
Nói xong, hắn nhìn về phía Hắc Sơn lão yêu.
Hắc Sơn lão yêu trong màn che chỉ lạnh lùng phun ra một chữ: “Giết.”
Âm binh, quỷ tướng xung quanh cầm binh khí, giống như là thuỷ triều đánh về phía mấy người Lý Nguyên, Nhiếp Tiểu Thiến, Yến Xích Hà.
Nhìn âm binh rậm rạp, hai người Ninh Thái Thần và Nhiếp Tiểu Thiến dọa đến ngừng thở.
Cho dù là Yến Xích Hà cũng cảm thấy lạnh phía sau lưng.
Chỉ là, hắn mặc dù kinh hãi, nhưng động tác không hề có chút chần chờ nào.
Chỉ thấy hai tay của hắn nhanh chóng bấm pháp quyết, trong miệng còn đọc chú ngữ.
“Phong hỏa lôi điện, cấp cấp nghe lệnh.”
Pháp quyết kết thúc, chỉ thấy vô số trận gió, lửa, sấm sét, lấy Yến Xích Hà làm trung tâm, càn quét bốn phương tám hướng.
“Lốp bốp.”
Những phong hỏa lôi điện này đánh vào quỷ binh, giống như là nước lạnh gặp chảo dầu, phát ra một trận tiếng nổ lốp bốp, mấy chục âm binh bị nổ chia năm xẻ bảy, quỷ khí tán loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận