Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1073 - Dã tâm của Tiểu Tê Tử (2)

Chính là hai người Đại Tự Tại, Nữ Bạt cùng với ba con chó Tướng Thần, Doanh Câu, Hậu Khanh.
Bọn họ vừa mới cảm nhận được dị thường trong Kim Loan điện thì lập tức chạy tới ngay.
Nhưng các Tổ Vu Đế Giang, Chúc Cửu âm căn bản cũng không để những người này vào mắt.
Trong mắt bọn họ, chỉ có tu vi của Tiểu Tê Tử mới miễn cưỡng có thể trở thành đối thủ của bọn họ.
Đế Giang cũng không để ý đến lời trào phúng của Lý Tú Ninh mà mắt lại nhìn Tiểu Tê Tử không chớp, chờ đợi Tiểu Tê Tử lựa chọn.
Trên mặt Tiểu Tê Tử lộ ra một tia gian xảo, nàng nhìn Đế Giang và các Tổ Vu nói:
“Hay là như vậy đi, trẫm đánh cược với các ngươi, chỉ cần một trong số các ngươi có ai đấu pháp thắng được trẫm thì trẫm sẽ tặng hoàng vị cho người đó. Nhưng nếu như các ngươi không thể thắng trẫm, vậy thì sau này cả đời các ngươi đều phải nghe theo mệnh lệnh của trẫm, không được vi phạm. Thế nào? Cá cược như vậy công bằng chứ?”
Các Tổ Vu Đế Giang và Chúc Cửu âm nghe xong thì trong mắt không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bọn họ không biết tại sao Tiểu Tê Tử lại tự tin như vậy, lại dám đánh cược như vậy?
Dù sao cá cược này cũng vô cùng bất công với Tiểu Tê Tử.
Chỉ có một mình nàng khiêu chiến với mười ba người bọn họ.
Đến cả Đông Hoàng Thái Nhất lúc trước cũng không tự tin như vậy.
Sao nàng lại dám?
Chẳng những nhóm Tổ Vu ngạc nhiên bất ngờ mà các đại thần như Võ Chiếu, Lý Tú Ninh, Thượng Quan Uyển Nhi cũng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
Cũng âm thầm lo lắng cho Tiểu Tê Tử vô cùng, cảm thấy hành động này của Tiểu Tê Tử quá ngông cuồng.
Dù sao, thực lực của Thập Nhất Tổ Vu,có thể nói là vang vọng khắp Hồng Hoang, truyền lưu tuyên cổ, mà Tiểu Tê Tử trước đây, lại chưa từng đánh nhau với người khác.
Tiểu Tê Tử đấu pháp với Thập Nhất Tổ Vu, làm sao có thể không khiến người ta lo lắng?
Lý Tú Ninh nhanh chóng nói:
“Tiểu Tê Tử, ta cảm thấy việc này vẫn phải bàn bạc kỹ hơn cho thỏa đáng trước đã.”
Bởi vì sốt ruột, nàng gọi trực tiếp nhũ danh của Lý Minh Đạt.
Các đại thần Võ Chiếu, Thượng Quan Uyển Nhi, Lý Bạch cũng vội vàng gật đầu phụ họa nói:
“Thần cũng hiểu được mức trọng đại của việc này, không thể giải quyết như một trò đùa được.”
“Bọn họ thân là Vu Tộc, tại sao có thể trở thành Đế Vương nhân tộc của chúng ta?”
“Kính xin bệ hạ nghĩ lại.”
“...”
Tiểu Tê Tử ngữ khí kiên định nói:
“Nếu trẫm đã mở miệng, chính là kim khẩu ngọc ngôn, không được thay đổi. Chỉ cần bọn họ dám đồng ý, trẫm nhất định sẽ nói được thì làm được.”
Thấy Tiểu Tê Tử một dáng vẻ quyết tâm như vậy, cả đám đại thần trong nhất thời đổ mồ hôi đầm đìa. Không biết nên làm thế nào cho phải.
“Người nói nghiêm túc sao?” Thần tình Đế Giang trịnh trọng nhìn Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử thản nhiên nói: “Chỉ cần các ngươi dám bằng lòng, trẫm nhất định sẽ giữ lời.”
Mười một vị Tổ Vu trong đó có hai người liếc nhau Cửu Phượng, Hình Thiên nhau một cái, có thể nhìn thấy ý động trong mắt đối phương.
Nếu quả như thật sự có thể sử dụng loại phương pháp này, chắc chắn sẽ thuận lợi nắm giữ Tiên Đường Hoàng quyền, đương nhiên là cầu còn không được.
Giống như tính cách của những người Chúc Dung, Cộng Công, Câu Mang, Cường Lương này có xung động Tổ Vu, hận không thể ngay lập tức đáp ứng. Miễn cho Tiểu Tê Tử đổi ý.
Nhưng mà, Chúc Cửu âm vẫn chững chạc truyền âm hỏi một câu với Cửu Phượng và Hình Thiên.
“Ngươi trước đây từng động tay chân với vị nữ đế này sao? Các ngươi có biết nàng có năng lực gì, hay có pháp bảo gì không?”
Cửu Phượng truyền âm trả lời: “Cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói nàng đấu pháp cùng bất kỳ ai, cũng chưa từng nghe đến pháp bảo của nàng.”
Hình Thiên cũng truyền âm nói: “Ta cũng chưa từng nghe qua.”
Chúc Cửu âm chần chờ nói: “Nếu nàng đã dám đánh đánh cuộc như vậy, chỉ sợ có chỗ dựa nào đó, chúng ta vẫn nên cùng nhau hợp lực vây công nàng đi.”
Cộng Công bất mãn nói:
“Chúng ta có nhiều người vây công một nữ hài tử như vậy,nếu việc này bị truyền ra ngoài, chúng ta làm sao còn mặt mũi gặp người khác?”
Chúc Dung: “Nhị ca không cần cẩn thận quá mức như vậy đâu, chúng ta Vu Tộc, sức chiến đấu vốn so với đối thủ cùng giai đã mạnh mẽ hơn, ta không tin đánh không lại nàng.”
Câu Mang: “Nếu như người ngoài biết được chúng ta vậy mà lại không dám nhận khiêu chiến của một tiểu cô nương, chỉ sợ sẽ cười đến rụng răng.”
Cường Lương: “Chúng ta có nhiều người như vậy, nếu như ngay cả một cái đứa nhỏ cũng đánh không lại, còn muốn lấy cái gì trùng kiến Vu Tộc, thống trị Hồng Hoang?”
Chúc Cửu âm nghe lời của Cường Lương nói, nhất thời cảm thấy cũng có đạo lý.
Nếu như bọn họ ngay cả nữ đế Tiên Đường cũng thể đánh không lại,vậy thì việc thống trị Hồng Hoang, chỉ có thể quên đi thôi.
Nghĩ tới đây, Chúc Cửu âm nhất thời gật đầu với Đế Giang.
Đế Giang thấy thế, lập tức hướng về phía Tiểu Tê Tử nói:
“Tốt, chúng ta cứ đáp ứng như vậy đi, một lời nói ra đã định, ai cũng không được phép đổi ý.”
Tiểu Tê Tử vui vẻ nói:
“Người nào dám đổi ý, người đó sẽ rơi vào dòng sông thời gian vĩnh viễn muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!.”
“Đúng là rất hợp ý ta.” Hai Tổ Vu cùng nhau đáp lời.
Chỉ có đám người Võ Chiếu, Lý Tú Ninh, lộ ra vẻ mặt lo lắng.
Các nàng là thực sự không biết sức chiến đấu của Tiểu Tê Tử cao bao nhiêu, trong lòng không nắm chắc lắm.
Tại khách điếm.
Vẻ mặt Hậu Thổ bất đắc dĩ nói với Lý Nguyên:
“Ngươi làm sao không cho ta đi ngăn cản đám người Đế Giang làm loạn sao?”
Lý Nguyên thản nhiên nói:
“Như vậy làm sao có thể gọi làm loạn? Song phương khiêu chiến tự nguyện, không phải là cực kỳ công bằng sao?”
Hậu Thổ lườm hắn một cái nói:
“Với một nhà toàn đánh đố người khác như các người, sẽ có thứ được gọi là công bằng sao.”
Bất kể là Đát Kỷ, hay là Tiểu Tê Tử đều là một đám bắt nạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận