Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1166 - Ta thật sự không phải thái giám!! (2)

Điều khiến Lý Trường Sinh rung động nhất là, đối phương vậy mà lại mặc trang phục nữ người hầu, khiến nàng vốn dĩ là khí chất nữ hoàng, lại thêm mấy phần lanh lợi và dễ thương.
Chết rồi, chết rồi!
Trên đời này sao lại có nhiều cô gái xinh đẹp như thế!
Yêu rồi, yêu rồi!
Người đẹp như vậy, đương nhiên phải cưới về nhà rồi!
Trong lòng Lý Trường Sinh lúc này, đột nhiên chỉ còn lại hình bóng của người phụ nữ này, không còn chứa thêm người nào khác nữa……
Cô gái này, hiển nhiên là Thược Dược rồi.
Thược Dược vốn dĩ không thích đàn ông, cảm thấy đàn ông trong thiên hạ, ngoại trừ công tử, đều nên chết hết mới tốt.
Cho dù là công tử, cũng tốt nhất nên biến thành con gái mới hoàn mỹ.
Lý Nguyên: “……”
Đây chính là lý do hắn không thích Thược Dược.
Đối với người giờ phút nào cũng muốn thay đổi giới tính của hắn, hắn thật sự không thích nổi.
Thược Dược nhìn thấy bộ dạng như heo ca của Lý Trường Sinh, nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt, trị số chán ghét trong lòng trực tiếp lên đến mức tối đa.
Dù cho công tử có lệnh cho nàng không được phép tùy tiện động thủ, nhưng nàng vẫn là không nhịn được muốn đập người đàn ông ghê tởm trước mắt mày thành bột.
Thực sự ngoại hình và hành vi của người này đều quá đáng ghét rồi!
Khiến nàng buồn nôn!
Mà Thược Dược cũng không kiềm chế dự định của mình, chỉ thấy nàng trong lòng khẽ động, quanh người Lý Trường Sinh lập tức hiện ra vô số cánh hoa đốm màu đẹp đẽ.
Những cánh hoa này, phát ra đạo vận pháp tắc cực kỳ khủng bố.
Chỉ cảm nhận được khí tức phát ra từ cánh hoa, không gian xung quanh, đã bắt đầu sụp đổ vỡ nứt, thời gian cũng trở nên méo mó.
Cũng chính là không gian xung quanh, đều ở phạm vi bao phủ của mạng lưới phủ đệ Đại Đạo, mặc dù có kết nối với Hồng Hoang, nhưng không hề thuộc về Hồng Hoang, mà là thuộc về vũ trụ Hồng Mông, không biết lớn bao nhiêu, rộng không thể đo lường.
Nếu không, Thược Dược ra tay như thế này, Hồng Hoang bây giờ đã sụp đổ tan tành rồi.
Lý Trường Sinh vốn dĩ đang say mê trong dung mạo tuyệt thế của Thược Dược, trong tưởng tượng của hắn, hắn thậm chí đến tên con của hắn và Thược Dược cũng nghĩ xong rồi.
Hắn tuyệt đối không ngờ, Thược Dược vậy mà lại chỉ nói một câu, đã đột nhiên ra tay với hắn, đợi đến lúc Lý Trường Sinh cảm nhận được khí tức xung quanh, phát hiện bản thân đã bị hàng triệu tỷ cánh hoa bao vây quanh rồi.
Những cánh hoa này, tuy rằng lòe loẹt rực rỡ, nhưng lại đầy nguy hiểm cực độ.
Chỉ một cánh hoa, đã có thể phá hủy cả một thế giới Hồng Hoang.
Mẹ kiếp, nàng điên rồi, vậy mà lại phát động tấn công khủng bố đến như vậy ở Hồng Hoang!
Không sợ hủy hoại Hồng Hoang sao?
Lý Trường Sinh trong lòng khẽ động, muốn thoát khỏi phạm vi tấn công của cánh hoa pháp tắc.
Nhưng mà, hắn vẫn chưa kịp động đậy thì nhìn thấy cánh hoa xung quanh, đột nhiên trổ ra từng đóa ánh sáng rực rỡ.
“Rầm rầm rầm!”
Ngay sau đó, một trận loạt tiếng nổ đinh tai nhức óc, vang dội khắp Hồng Mông, chấn động Vạn Cổ.
Thược Dược không có một chút tia do dự nào.
Nàng trực tiếp kích nổ những cánh hoa pháp tắc đó.
Uy lực của vụ nổ, khủng bố cực độ, cho dù dùng những từ ngữ hủy thiên diệt địa, càn khôn điên đảo để miêu tả, cũng không thể miêu tả được một phần triệu tỷ của uy lực thật sự.
Lý Trường Sinh chỉ cảm thấy xung quanh cơ thể mình có vô số lửa gió nước tàn phá, các loại pháp tắc điên cuồng bóp nghẹt trông giữ cơ thể hắn.
Liên hệ quá khứ và tương lai của hắn, cũng trong Thời Không Trường Hà, bị pháp tắc khủng bố bị thủy triều hết lần này tới lần khác bào mòn.
Khiến cho nguyên thần của hắn tựa hồ như sắp bị phanh ra.
Tu vi của Lý Trường Sinh, tuy là đã đạt đến cảnh giới Thiên Đạo đại viên mãn.
Nhưng mà, hắn lúc trước, chưa bao giờ giao đấu qua với cường giả Thiên Đạo.
Vì vậy kinh nghiệm đối địch thiếu nghiêm trọng.
Mà Thược Dược lại là từ trong núi xác biển máu giết chóc tới, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.
Dưới sự ra tay toàn lực của Thược Dược, các loại tấn công, giống như đào núi lấp biển, liên tục không dứt.
Lý Trường Sinh đối mặt với xung quanh kín mít, từ tấn công ở vĩ độ khác nhau, không gian khác nhau, thời gian khác nhau, lập tức có chút tay chân luống cuống,
Được cái này mất cái kia, mấy kần hắn đều bị cánh hoa pháp tắc của Thược Dược, trực tiếp đánh trúng nhục thân.
Mà tấn công của hắn, lại bị Thược Dược ung dung né tránh.
Qua không bao lâu, nhục thân cường tráng của hắn, đã bị pháp tắc dữ tợn, xé ra vô số vết thương.
Vô số máu tươi từ cơ thể hắn tuôn xuống, đau đớn đập vỡ Hồng Mông thành từng động đen lớn khủng bố, khiến Lý Trường Sinh nhịn không được rên lên một trận.
“Người con gái xinh đẹp này, đẹp thì đẹp, nhưng không được dịu dàng lắm, cần được dạy dỗ!”
Trong lòng Lý Trường Sinh lóe lên một ý nghĩ.
Lý Trường Sinh dù gì cũng là Thiên Đạo đại viên mãn, sau khi trải qua hoảng loạn ngắn ngủi, hắn cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh.
Trong lòng khẽ động, chỉ thấy một miếng ngọc bội trên người hắn, lập tức phát ra một tia huyền quang màu vàng.
Huyền quang tạo ra một đạo ấn bí ẩn, đạo ấn này bao vây vòng quanh cơ thể Lý Trường Sinh.
Công kích dời núi lấp biển, nước cũng không ngấm qua được của Thược Dược, lập tức bị đạo ấn chặn ở bên ngoài.
Không có cách nào tấn công tới cơ thể của Lý Trường Sinh nữa.
Thược Dược thấy vậy, chân mày không khỏi nhíu lại, trên mặt hiếm khi lộ ra tia kinh ngạc.
Nàng vậy mà lại cảm nhận được một khí tức hỗn độn vô cùng thuần khiết trên miếng ngọc bội của Lý Trường Sinh.
Khí tức này nàng vô cùng quen thuộc, thường cảm nhận được trong phủ đệ.
Bởi vì, đây là khí tức thuộc về hỗn độn chí bảo mới có được.
Không ngờ rằng, người này vậy mà cũng có hỗn độn chí bảo.
Dường Hòe ở một bên, trên mặt cũng lộ ra một tia bất ngờ.
Cường giả có được hỗn độn chí bảo, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Người này, rốt cuộc là từ đâu đến?
Bạn cần đăng nhập để bình luận