Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1603 - Người chơi ở Tổ An, toàn lực khai hỏa!!!

Mã Lục lại không thèm để ý đến, chỉ thấy hắn lại khinh miệt quét mắt liếc qua hết mọi người ở đây một cái rồi khó chịu mắng: “Còn có tất cả mọi người đều đang có mặt ở đây, đúng, chính là cả đám các ngươi đấy, đều là một đám rác rưởi, đều là một lũ nhu nhược, là một lũ hèn nhát!”
“Một lũ mà ngay cả tộc nhân của chính mình cũng không thể bảo hộ mà cũng xứng ồn ào ở trước mặt ta? Nếu ta mà hèn nhát giống các ngươi thì đã sớm tìm một nơi hẻo lánh vắng vẻ để tự sát rồi, làm gì còn có mặt mũi mà sống trên thế giới này nữa?”
Mọi người đều bị mắng đến mức mặt đỏ lên, gân xanh trên trán cũng nổi lên hết cả.
Bọn họ đều hận không thể băm thây vạn đoạn, ăn tươi nuốt sống Mã Lục.
Tuy vậy, càng mắng Mã Lục lại càng hưng phấn, chỉ thấy hắn chỉ tay lia lịa, nước bọt bắn tung tóe.
“Một lũ vì mạng sống, thế mà lại đem tộc nhân của mình, đồng bào của mình dâng cho yêu quái. Gọi các ngươi là rác rưởi và nhu nhược còn là một sự sỉ nhục với rác rưởi và những người nhu nhược. Các ngươi chính là một lũ hèn nhát không xứng có nòi giống, một lũ đê tiện không có cốt khí.”
“Các ngươi hèn mạt như vậy thì sao không đưa mẹ các ngươi, vợ các ngươi, con gái của chính các ngươi ra cho yêu quái hưởng dụng?”
“Nói không chừng lúc yêu quái vui vẻ còn ban thưởng không cho các ngươi vài đứa con trai ấy chứ!”
Hắn thở dài, rung đùi đắc ý nói tiếp: “Mã Lục ta đây, một đấng nam nhi đỉnh thiên lập địa, vậy mà lại sinh ra tại cái loại bộ lạc rẻ mạt này, thật sự là quá bi ai mà, thật sự quá xấu hổ khi đã làm bạn với các ngươi.”
Phụt!
Phụt!
Phụt!
Mọi người của bộ lạc Đại Hoang đều bị những lời nói tâm huyết, rung động đến tâm can của Mã Lục, tức giận đến mức ngửa mặt lên trời phun máu.
Người sau so với người trước còn phun cao hơn.
Giống như là đều hóa thân thành ‘Đối Xuyên Tràng’ vậy.
Đại tư tế bị chọc tức tới mức toàn thân không ngừng run rẩy, tưởng như sắp đoạn khí mà chết.
Mà mấy người nam nữ trẻ tuổi cùng bị cột ở trên tế đàn với Mã Lục đều kinh ngạc đến độ cằm rơi hết xuống đất, ngây ngốc nhìn Mã Lục.
Trong nhất thời, bộ lạc Đại Hoang có vẻ vô cùng náo nhiệt.
Mà Mã Lục lại đang hào hứng kiểm tra thu hoạch của chính mình.
Phần thưởng lần này so với lần khen thưởng đầu tiên cũng không kém gì.
Ngoại trừ những món pháp bảo phong phú bên ngoài.
Thực lực của Mã Lục vậy mà trực tiếp tăng tới cảnh giới đại viên mãn của Luyện Hư Hợp Đạo, chỉ thiếu một bước là có thể đột phát lên Địa Tiên.
Phải biết rằng, ở bộ lạc Đại Hoang, Đại tư tế mạnh mẽ nhất cũng chỉ ở cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo hậu kỳ mà thôi.
Điều này làm Mã Lục vui sướng đến mức không khép miệng được.
Trong lòng hô to: Quá đã! Quá đã!
Chửi người còn có thể được khen thưởng, thật sự là quá sung sướng!
Sau khi phun máu bầm một lúc, Đại tư tế cùng với mọi người đã dần phục hồi tinh thần.
Đại tư tế cũng không nói thêm câu nào với Mã Lục nữa, hắn cầm cây hắc tùng ma trượng trong tay chỉ về phía Mã Lục, trong miệng thốt ra một đoạn chú ngữ.
Chỉ thấy một đám quạ đen bốc cháy, ngay lập tức hình thành từ trong không trung, giống như những thiên thạch tấn công về phía Mã Lục.
Hắn đang trực tiếp triển khai tấn công.
Chính là muốn giết chết cái miệng phun hoa sen của Mã Lục.
Miễn cho Mã Lục lại nói ra những lời làm hắn hộc máu, trực tiếp làm tức chết hắn luôn.
Mã Lục thấy Đại tư tế phát động công kích hướng về phía hắn, sợ tới mức nhanh chóng thoát khỏi xiềng xích trên người, tránh thoát khỏi tế đài.
Với tu vi hiện tại của hắn, cởi trói khỏi dây cương trên người thực ra dễ như trở bàn tay.
Đại tư tế thấy Mã Lục vậy mà có thể thoát được xiềng xích từ gân Bạch Hổ, trên mặt hơi có vẻ ngạc nhiên, tuy nhiên phần lớn lại là vẻ tức giận.
Điều khiển ma diễm phi quạ không ngừng đuổi theo Mã Lục.
Tuy rằng tu vi hiện tại của Mã Lục so với Đại tư tế còn cao hơn một cảnh giới nhỏ, nhưng mà rốt cuộc hắn chỉ vừa mới có được sức mạnh cường đại như vậy, không thể nào quen thuộc với các loại thuật pháp, cũng không có quá nhiều kinh nghiệm đấu pháp. Bởi vậy nên thật ra cũng bị ma diễm phi quạ truy đuổi phải chạy tán loạn, khiến cho tay chân luống cuống.
Tuy nhiên, cho dù có như vậy, nhưng biểu hiện của Mã Lục cũng vẫn làm cho Đại tư tế cùng với tộc nhân trong bộ lạc phải trợn mắt há hốc mồm như trước.
Rốt cuộc, Mã Lục của trước kia ở trong cảm thụ của mọi người chính là một tên yếu ớt không có dù chỉ một ít sức mạnh nào.
Cả nữ tử bình thường cũng có thể hung hăng dạy dỗ Mã Lục một trận.
Một tên yếu như gà, làm thế nào lại có năng lực chạy thoát khỏi mấy lần công kích từ ma diễm của Đại tư tế?
Lại còn biểu diễn một màn ngự không chi thuật ‘cao siêu’ như thế?
Người này thật sự là Mã Lục sao?
Sự thay đổi này cũng lớn quá rồi đó?
Sau khi chân tay Mã Lục luống cuống ứng phó một lúc, hắn dần dần thích ứng với nhịp độ tấn công của Đại tư tế.
Khả năng sử dụng pháp lực của hắn cũng ngày càng thành thạo và điêu luyện hơn.
Biểu cảm không hề gấp gáp, động tác cũng không hề rối loạn.
Thậm chí đôi lúc hắn còn có thể phản đòn lại công kích của Đại tư tế.
Hắn giống như đã tìm được cảm giác đánh Boss ở trong trò chơi vậy!
Ban đầu Đại tư tế nghĩ rằng giết Mã Lục chẳng qua chỉ là một việc dễ dàng không tốn chút sức nào.
Nhưng hắn không ngờ rằng, chẳng những chính bản thân hắn không thể tiêu diệt Mã Lục mà Mã Lục còn càng đánh càng mạnh, thậm chí phát động tấn công đối với hắn.
Mà quan trọng hơn là, đòn đánh của Mã Lục có uy lực to lớn, vậy mà khiến hắn không dám chống trả mà chỉ có thể trốn tránh.
Tại sao lại như vậy?
Từ khi nào mà Mã Lục lại lợi hại như thế?
Thực lực mà hắn đang thể hiện ra hoàn toàn không hề thấp hơn so với tu vi của ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận