Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1464 - Đánh dấu từ trong bụng! (2)

Hắn vốn ở trong bụng của Trưởng Tôn Vô Cấu nghe được cuộc đối thoại của hai người, sau đó cảm nhận được có một luồng thần thức đảo qua người mình.
Luồng thần thức này mang theo uy áp vô cùng lớn, khí tức chí kim bất diệt, nhìn thấu thần vận của thời không.
Dường như có thể tra được hết tất cả bí mật trong vũ trụ này.
Lúc này Tống Từ sợ đến toát mồ hôi lạnh đầy người, nội tâm hắn gào thét “không hay”, cứ nghĩ là bí mật của mình bị phát hiện rồi.
May mà nay lúc này, hệ thống trong thức hải của hắn bỗng nhiên phát ra một luồng ánh sáng tím, chúng bảo vệ Nguyên thần hắn khiến thần thức của Nữ hoàng Tiên Đường không chạm vào được.
Thần thức của Nữ hoàng Tiên Đường tra xét luồng ánh sáng tím một chút, thấy không cách nào vượt qua luồng ánh tím này, nàng bỏ qua không dò xét nữa.
Cuối cùng Tống Từ cũng yên tâm.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự khủng bố của vị tỷ tỷ này.
Có thể nắm giữ một quốc gia, ngang hàng với các thế lực lớn trong Hồng Hoang, quả thật không hề đơn giản, chỉ cần thêm một thời gian nữa, ta chắc chắn có thể vượt qua ngươi!
Đến lúc đó, nếu ngươi biết thức thời, ta sẽ giúp ngươi đánh những người ngươi thấy chướng mắt.
Còn nếu ngươi không biết điều, ta sẽ tước lấy ngai vàng của ngươi!
Tống Từ tự tin nghĩ.
Ngay lúc hắn đang tưởng tượng đến cảnh mình tay đấm Hồng Hoang, chân đá Hồng Mông sau khi được sinh ra, thì bỗng nghe được Nữ hoàng Tiên Đường nói một câu kì lạ.
“Không thì chúng ta đến tìm phụ hỏi chuyện trước, sau đó mới tìm phụ vương giải thích.”
Tống Từ liền thấy rối rắm.
Phụ thân ngươi không phải là phụ vương ngươi à?
Tại sao lại là trước tiên đi tìm phụ thân rồi mới đi tìm phụ vương giải thích?
Ngữ văn của ta cũng xem như qua được mười cấp rồi, sao ngay cả lời này nghe cũng không hiểu vậy?
Ngay lúc hắn đang hoài nghi thì thấy mẫu thân vui mừng kêu lên.
“Sao ta lại quên mất tỷ phu chứ? Tỷ phu toán dĩ vô sách, chắc chắn biết nguyên nhân, hơn nữa lời của tỷ phu, phụ vương ngươi chắc sẽ nghe lọt tai.”
Tống Từ chợt nhận ra, hắn bây giờ thật sự nghe không hiểu tiếng người.
Tỷ phu này lại là ai nữa?
Quan hệ này cũng quá loạn rồi đi?
Giới quyền quý phức tạp như vậy à?
Còn nữa, người “tỷ phu” này thật sự là tính chưa từng sai sao?
Ngay cả Nữ hoàng Tiên Đường cũng không đoán ra được lai lịch của ta, không lẽ người “tỷ phu” này còn lợi hại hơn cả nàng?
Nữ hoàng Tiên Đường là Chuẩn Thánh đại viên mãn, lợi hại hơn nàng chính là Thánh Nhân.
Ta đâu có nghe nói mấy vị Thánh Nhân của Hồng Hoang có quan hệ với Tiên Đường?
Trong lòng Tống Từ không khỏi sinh ra hai chục vạn phần hiếu kỳ đối với vị “tỷ phu” thần bí này.
Mang theo sư hiếu kỳ, Tống Từ cùng Trưởng Tôn Vô Cấu rời khỏi hoàng cung, đi đến bên ngoài một khách điếm trông không hề tầm thường.
Đi vào khách điếm.
Chỉ thấy vị cha hời kiếp này của hắn ngồi đối diện với một vị nam tử còn ưu nhã tuấn tú hơn cả nhân vật trong truyện tranh.
Hai người vừa thưởng trà vừa ăn điểm tâm.
Kiếp trước của Tống Từ cũng xem như đã từng gặp qua không ít nam nhân phong thần tuấn lãng, anh tuấn tiêu sái.
Thế nhưng không có dung mạo và khí chất của ai có thể vượt qua được nam tử trước mắt này.
Ngay cả hắn không khỏi nảy sinh lòng hâm mộ.
Nếu ta có được dung mạo thế này thì liệu rằng có vị nữ nhân nào không động tâm không?
Trưởng Tôn Vô Cấu trông thấy Lý Nhị cũng đang ở đây, liền vừa mừng vừa sợ.
Nàng không kiềm lòng được gọi một tiếng: “Bệ hạ.”
Lý Thế Dân đang ăn thịt bò khô, trông thấy Trưởng Tôn hoàng hậu và Tiểu Tê Tử đi vào khách điểm, mặt không khỏi lộ ra tia xấu hổ.
Mấy ngày vì chuyện mang thai nên thái độ của hắn đối với Trưởng Tôn hoàng hậu có hơi tệ.
Hiện tại biết mọi thứ đều là hiểu lầm, đối mặt với Trưởng Tôn hoàng hậu hắn cũng không biết nên nói gì cho phải.
Dưới sự lúng túng hắn bắt chuyện với con gái: “Tiểu Tê Tử, ngươi đến rồi.”
“Phụ thân.”
Nhưng Tiểu Tê Tử không đáp lại Lý Nhị, nàng chỉ chào Lý Nguyên một cái, sau đó không khách khí ngồi xuống cạnh Lý Nguyên, uống chén trà của hắn, không hề để ý đến chà mình.
Rất rõ ràng nàng giận Lý Nhị vì đã làm mẫu hậu tổn thương khiến mẫu hậu nàng khóc đến sưng mắt.
Lý Nhị thấy thế vẻ mặt càng lúng túng hơn.
“Tỷ phu.”
Trưởng Tôn Vô Cấu rốt cuộc vẫn rời mắt khỏi Lý Nhị, thi lễ với Lý Nguyên, động tác vẫn giữ sự tao nhã.
Thì ra hắn chính là vị “tỷ phu” thần bí kia!
Tống Từ chợt hiểu ra.
Nhưng mà, sao Nữ hoàng Tiên Đường lại gọi hắn là “phụ thân”?
Không lẽ Nữ hoàng Tiên Đường, thật ra là con gái của nam tử này?
Giới quyền quý quá phức tạp rồi!
Lý Nguyên lúc này mới chú ý nhìn Trưởng Tôn Vô Cấu, gật đầu: “Ngươi đến rồi, ngồi đi.”
Trưởng Tôn Vô Cấu không ngồi, nàng nói với Lý Nhị: “Kính xin bệ hạ nghe ta giải thích, ta thật sự không có…”
Lý Nhị vội cắt lời Trưởng Tôn Vô Cấu, nói: “Ngươi không cần phải giải thích, tỷ phu đã nói hết sự thật cho ta biết rồi, trong việc này ngươi không làm gì sao cả, là ta trách lầm ngươi, thật có lỗi với Quan âm tỳ.”
Nghe Lý Nhị gọi nhũ danh của mình, Trưởng Tôn Vô Cấu không kìm được bật khóc.
Lộ ra dáng vẻ hoa lê đái vũ, trông mà thương.
Lý Nhị thấy thế, vội tiến đến ôm Trưởng Tôn Vô Cấu vào lòng, an ủi.
“Đừng khóc, đều tại ta, thế mà lại hoài nghi Quan âm tỳ, xin nàng hãy thứ lỗi cho ta.”
Trưởng Tôn Vô Cấu ghé vào vai Lý Nhị vừa nức nở vừa lắc đầu: “Không trách bệ hạ, nô tỳ không trách bệ hạ.”
“Quan âm tỳ.”
“Bệ hạ.”
“Ấy, phiền hai bị kiềm chế một chút, ở đây có một vị nhân sĩ độc thân, mong hai vị chú ý đến cảm nhận của phụ thân ta một chút.”
Tiểu Tê Tử liếc nhìn Lý Nguyên, sau đó nhắc nhở cha mẹ ruột của mình.
Lý Nguyên: “…”
Hình như ta vừa bị con gái của mình khi dễ!
“Không phải ngươi cũng độc thân à?”
Hắn hỏi ngược lại Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử khinh bỉ nói: “Ta là tiểu hài tử, độc thân không phải là chuyện bình thường sao?”
Lý Nguyên không phản bác được…
Bạn cần đăng nhập để bình luận