Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1475 - Ta chỉ thương ca ca!

Chỉ cảm thấy vô cùng dễ nghe, đều cảm nhận được tinh thần rung động, trở nên bình tĩnh lạ thường, dường như ký ức đều được gia tăng.
“Tiếng chuông này hay quá đi!”
“Nghe thấy âm thanh này, ngay cả tiền phòng cũng không lo lắng nữa.”
“Ta cảm thấy có hi vọng rồi!”
“Ta bị cắm sừng cũng buông được khúc mắc rồi!”
Nhìn thấy những bình luận “hiếm thấy” này trong buổi livestream.
Lưu Niệm rất mơ màng.
Chẳng phải chỉ là tiếng chuông gió thôi sao?
Sao mọi người đều cảm thấy thần kỳ vậy?
Ta còn cho rằng là bản thân xuất hiện ảo giác đó?
Chỉ là Lưu Niệm không nghĩ ngợi nhiều, hắn bước thẳng về phía huyền quang, đến trước một cái quầy.
Chỉ thấy một nam tử thanh niên ăn mặc như công tử đang ngồi phía sau quầy lặng lẽ xem sách.
Mà trong đại sảnh còn có một nam tử trung niên đang ngồi.
Nam tử trung niên mặc trường bào cổ trang nhưng lại mang kính ba chiều, biểu cảm có vẻ rung động, cũng không biết là đang xem cái gì.
Còn về thế giới cổ đại thỉnh thoảng xuất hiện mấy vật phẩm công nghệ cao này đã khiến Lưu Niệm không biết nên chửi bới như thế nào.
Sự chú ý của Lưu Niệm vẫn là đặt lên trên người công tử phía sau cái quầy.
Hắn nhìn thấy dung mạo của công tử, trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc.
Hắn không ngờ trên đời này còn có nam tử đẹp trai như vậy.
Mày kiếm mắt sáng, ngũ quan lập thể, đường nét khuôn mặt lưu loát như đao gọt.
Khí chất xuất trần mờ ảo, như trích tiên bàng quan vậy.
Những ngôi sao nam trước đây Lưu Niệm nhìn thấy đều rất đẹp trai, có nhan sắc thần tiên, nhưng so sánh với người trước mắt, cứ như khoảng cách giữa đom đóm và ánh trăng vậy.
Hoàn toàn không thể so sánh được.
Giờ phút này, người xem nữ trong buổi livestream càng điên cuồng.
“Trời ạ, công tử này đẹp trai quá!”
“Ta muốn liếm màn hình!”
“Ta đã và đang liếm nè!”
“Ta tuyên bố ta bao công tử này rồi.”
“Ta thất tình rồi, ta không theo đuổi nam thần trước đây nữa. Ta lại yêu đương rồi, đây là chồng mới của ta.”
Bỗng nhiên, trên màn hình của livestream phóng lên một chuỗi hỏa tiễn.
“Ta chỉ là nhỏ đáng yêu ‘thưởng người livestream hai hỏa tiễn’. Pudding trà xanh ‘thưởng người livestream một hỏa tiễn’.”
“Trời xanh yêu mây trắng ‘thưởng người livestream hai hỏa tiễn’.”
Lưu Niệm nhìn đôi chút món quà của mình, thoáng cái đã nhận được năm mươi hỏa tiễn.
Sắp phát tài rồi!
“Người livestream mau đi chụp anh đẹp trai này, hỏi tên, nơi ở, số điện thoại của anh đẹp trai, hỏa tiễn không thiếu.”
“Một phút sau, bổn nữ vương muốn toàn bộ thông tin của anh đẹp trai này.”
“Ta muốn sinh khỉ với anh đẹp trai!”
Lưu Niệm phát hiện khán giả nữ trong livestream đều điên hết rồi.
Hiện tại những cô gái này nhìn thấy trai đẹp cũng không biết rụt rè nữa.
Trong lòng Lưu Niệm chửi bới một câu, hắn lập tức hỏi Lý Nguyên: “Ông chủ, ta muốn ở trọ.”
Lý Nguyên tiếp tục đọc tiểu thuyết, dùng ngón tay chỉ vào bảng giá trên quầy.
Trong lòng Lưu Niệm khẽ động, lập tức dùng tiền livestream ở trong hệ thống Thương Thành đổi mấy khối vàng.
Hắn đặt vàng trên quầy, nói: “Số vàng này đủ cho ta ở lại mấy ngày đúng không?”
Lý Nguyên lấy ra một chiếc chìa khóa từ phía sau: “Đi vào hành lang, căn thứ ba lầu hai.”
Khán giả nữ trong livestream tiếp tục phát điên.
“Wow, giọng nói rất có từ tính, rất hay!”
“Bất kể là diện mạo, khí chất, hay là giọng nói, quả thực là hoàn mỹ.”
“Sau này ta chỉ thương ca ca này.”
Lưu Niệm không lập tức cầm chìa khóa lên lầu.
Thứ nhất, fan nữ trong livestream vẫn đang đợi hắn tìm hiểu tin tức của anh đẹp trai này.
Thứ hai, hắn cũng muốn tìm hiểu đôi chút tin tức của thế giới này với ông chủ khách điếm.
Vì thế, hắn hỏi Lý Nguyên: “Xin chào, xin hỏi ngươi là ông chủ của khách điếm này sao?”
Lý Nguyên buông sách xuống, nhìn Lưu Niệm gật đầu nói: “Đúng.”
Lưu Niệm nhìn ánh mắt của Lý Nguyên, cứ như là nhìn thấy biển lớn tinh thần.
Sáng ngời mà thâm sâu.
Hắn không khỏi âm thầm ngưỡng mộ, sao trên đời này lại có người hoàn mỹ như vậy?
“Cái đó, đây là lần đầu tiên ta tới nơi này, có rất nhiều chuyện không hiểu, muốn thỉnh giáo đôi chút với ông chủ, không biết ông chủ có tiện hay không?”
Lưu Niệm cũng không tính là nói dối, quả thật đây là lần đầu tiên hắn tới nơi này, nên có rất nhiều chuyện vẫn chưa hiểu rõ.
Khóe miệng của Lý Nguyên hiện lên nụ cười mỉm nhàn nhạt, biết rõ còn hỏi: “Ngươi muốn hỏi cái gì?”
Lưu Niệm: “Tại hạ Lưu Niệm, vẫn chưa thỉnh giáo đại danh của ông chủ?”
Lý Nguyên: “Lý Nguyên.”
Lưu Niệm thấy phía trước có một cái ghế thì lập tức đặt mông ngồi trên ghế.
Hắn đảo mắt, hỏi Lý Nguyên: “Lý Nguyên, quốc gia này của các ngươi, yêu quái và Nhân tộc thật sự có thể chung sống hòa bình sao?”
Mục đích hắn hỏi như vậy thật ra là muốn Lý Nguyên chứng thực có phải thế giới này thật sự có yêu quái hay không?
Lý Nguyên: “Đương nhiên là được.”
Trong lòng Lưu Niệm khẽ động.
Lý Nguyên nói “Được”, điều này chứng tỏ thế giới này thật sự có yêu quái.
Đây thực sự là thế giới tiên hiệp.
Nhưng tại sao lại có loại vật phẩm kỹ thuật cao như xe hơi, kính ba chiều?
Lẽ nào đây là thế giới tiên hiệp và khoa học kỹ thuật cùng tồn tại?
Lưu Niệm nhẫn nhịn kích động, tiếp tục hỏi: “Nơi này của các ngươi có nhiều yêu quái không?”
Lý Nguyên: “Không tính là ít, đại khái có mấy trăm tỷ.”
Tạch!
Cằm của Lưu Niệm suýt chút nữa rớt xuống đất vì khiếp sợ.
Mấy trăm tỷ?
Ngươi coi là kiến à?
Phải biết rằng, tổng dân số của tinh cầu Thái Mã chỉ có tám tỷ.
Còn không bằng số lẻ của thế giới Yêu tộc này, điều này có thể sao?
“Ngươi đang đùa đúng không? Mấy trăm tỷ? Sao có nhiều như vậy được?”
Không sợ làm nổ tinh cầu sao? Nhưng Lưu Niệm vốn không nói ra câu sau cùng.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Điều này không tính là nhiều, mấy trăm tỷ Yêu tộc phân bố khắp Hồng Hoang tam giới thật ra là rất thưa thớt.”
Hồng Hoang tam giới?
Là có ý gì?
Lẽ nào Hồng Hoang này không chỉ là một thế giới?
Oh my god, dị giới này với tinh cầu Thái Mã hơi khác biệt đó!
“Vậy Nhân tộc chúng ta có bao nhiêu tỷ?”
Lưu Niệm theo bản năng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận