Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1084 - Không phải đang sỉ nhục Lý Nguyên sao?

“Thánh Nhân?” Mặt Hậu Thổ coi thường.
Nói Lý Nguyên là Thánh Nhân không phải là đang sỉ nhục Lý Nguyên sao?
Chú ý đến sắc mặt của Hậu Thổ, Chúc Cửu âm ngạc nhiên nói: “Chẳng lẽ hắn còn lợi hại hơn Thánh Nhân á?”
“Còn lợi hại hơn Thánh Nhân, chẳng lẽ giống như Đạo Tổ hay Thiên Đạo à?” Giọng nói của Nhục Thu có hơi run rẩy.
Hậu Thổ thản nhiên nói: “Thật ra Đạo Tổ cũng phải gọi Lý Nguyên là tiền bối.”
Ầm!
Các Tổ Vu Chúc Cửu âm, Đế Giang, Xa Bỉ Thi trợn tròn mắt, ngạc nhiên rớt cằm đầy đất.
Nghẹn họng nhìn trân trối.
Đạo Tổ còn phải gọi là tiền bối?
Điều này sao có thể?
Mặc dù bọn họ chỉ kính Bàn Cổ nhưng cũng vô cùng kiêng kỵ uy danh của Đạo Tổ.
Nếu không rước đây bọn họ cũng sẽ không chỉ vì một câu nói của Đạo Tổ mà đã buông bỏ tàn sát Yêu tộc, ngừng chiến trăm vạn năm với Yêu tộc.
Tục truyền, thực lực của Đạo Tổ đã rất gần với Bàn Cổ phụ thần ban đầu.
Mà Đạo Tổ còn phải gọi Lý Nguyên là tiền bối thì hắn lợi hại đến mức nào?
Đám người không thể tưởng tượng, không thể đo lường được.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, lúc này đám người mới hồi phục lại tinh thần.
“Ừng ực.”
Cộng Công nuốt nước miếng, ngây ngốc hỏi Hậu Thổ.
“Thực lực của Lý Nguyên kia rốt cuộc mạnh đến đâu? Chẳng lẽ hắn đã tu luyện đến Đại Đạo?”
“Đại Đạo, không có khả năng, đến cả Bàn Cổ phụ thần cũng không tu luyện được đến cảnh giới này, người khác làm sao tu luyện đến được.” Hấp Tư trực tiếp bác bỏ.
Hậu Thổ lo lắng nói: “Lý Nguyên đã từng nói với ta, thực lực của hắn còn mạnh hơn Đại Đạo, là Đại Đạo chí cao, đỉnh cao cuối cùng của Hồng Mông.”
Im lặng.
Yên ắng.
Đến mức nghe được cả tiếng kim rơi.
Cảm giác thời gian như bị đông lại.
Mọi người mở to đôi mắt nhìn, há hốc miệng, vẫn không nhúc nhích gì.
Có vẻ rất ngạc nhiên và hoảng sợ.
Đại Đạo đối với bọn họ mà nói là cảnh giới khó mà thực hiện được, chứ không nói đến Đại Đại chí cao, đỉnh cao nhất của Hồng Mông.
Đúng là không thể suy đoán, không thể đo lường.
Nhưng mà…
“Đây là sự thật sao? Hắn thật sự là Đại Đạo chí cao?” Cũng không biết qua bao lâu, lúc này Đế Giang mới khôi phục lại tinh thần, vẻ mặt hắn không thể tin được hỏi Hậu Thổ.
“Đúng vậy, tại sao Hồng Hoang lại có được tồn tại lợi hại như vậy?” Chúc Cửu âm cũng không tiếp nhận được sự thật này.
“Tu luyện đến Đại Đạo chí cao còn là người không?” Cộng Công lẩm bẩm.
Hậu Thổ hỏi ngược lại nhóm Tổ Vu: “Các ngươi biết Mãng Hoang lượng kiếp kết thúc như nào không?”
“Không phải do mấy vị Thánh Nhân các ngươi liên thủ đánh bại sao?” Hình Thiên hỏi.
Trên mặt Hậu Thổ lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.
“Chúng ta đánh bại. Các ngươi có biết, cộng chủ Thần Niệm của Mãng Hoang sau khi hấp thụ bản nguyên chi lực của Hồng Hoang đã chứng đạo Đại Đạo, chúng ta sao có thể đánh bại?”
“Có người chứng được Đại Đạo sao?” Vẻ mặt các Tổ Vu ngạc nhiên khiếp sợ, chỉ cảm thấy trái tim sắp trượt lên cổ họng rồi.
Hậu Thổ không để ý đến sự sợ hãi của mọi người, tiếp tục nói: “Lúc đầu Hồng Hoang đều đã bị hủy diệt, chỉ tiếc, Thần Niệm đắc tội với Lý Nguyên, âm mưu muốn lấy Hỗn Độn chí bảo của Đát Kỷ và Tiểu Tê Tử làm của riêng, kết quả hắn bị Lý Nguyên giết trong chớp mắt.”
Đế Giang và các loại Tổ Vu khác có cảm giác giống như đang nghe thiên thư vậy, trên mặt tràn ngập vẻ thán phục và khó tin.
Thân là Đại Đạo Thần Niệm lại bị Lý Nguyên tiêu diệt trong nháy mắt, đây là sức mạnh hoành tráng đến thế nào?
Chỉ nghĩ về loại tình huống này, đám người đã kích động đến cả người run rẩy.
Hậu Thổ: “Thần Niệm đã là Đại Đạo, Lý Nguyên giải quyết được đối phương cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt, các ngươi nói xem, tu vi Đại Đạo chí cao của Lý Nguyên có phải thật hay không? Mà các ngươi sau khi đánh cược thua với nữ nhi của hắn còn còn cố chấp không nhận? Các ngươi nói xem chuyện này sẽ có hậu quả gì?”
Mọi Tổ Vu đều bị câu hỏi liên tiếp của Hậu Thổ hỏi đến á khẩu không trả lời được.
Đúng thế, người ta có phụ thân lợi hại như vậy, chúng ta lại mưu tính muốn nuốt lời, đây chẳng phải gì muốn chết à?
Người ta còn giết cả Đại Đạo trong khoảnh khắc, giết chúng ta có khi còn dễ dàng hơn giết một con kiến ấy chứ.
Hóa ra Hậu Thổ thực sự đáng muốn cứu đám người chúng ta.
“Vậy sau này chúng ta nhất định phải nghe mệnh lệnh của nữ hoàng Tiên Đường sao?” Cộng Công mở miệng phá vỡ đại điện yên tĩnh.
Hậu Thổ an ủi: “Thật ra cái này cũng không có gì không tốt cả. Tiểu Tê Tử và Lý Nguyên đều không phải người tàn bạo. Các ngươi có thể làm việc cho Tiểu Tê Tử cũng là một loại cơ duyên, chí ít sau này không người nào dám tùy tiện đánh giết các ngươi.”
Các Tổ Vu nghe vậy thì cuối cùng trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút.
Ngày hôm sau.
Mười một vị Tổ Vu và Cửu Phượng, Hình Thiên lại đi tới Trường An ở Tiên Đường, gặp được Tiểu Tê Tử trên Kim Loan điện, thể hiện từ nay về sau bọn họ đồng ý quy thuận Tiên Đường vương triều, nghe theo mệnh lệnh của Tiểu Tê Tử.
Thấy Tổ Vu từng bá đạo Hồng Hoang lại thần phục, toàn bộ triều thần Tiên Đường đều hưng phấn khoa chân múa tay, mặt hồng tai đỏ.
Bọn họ hiểu rằng, từ nay về sau, Tiên Đường sẽ triệt để ngạo thế Hồng Hoang.
Nhân tộc đã chân chính vùng lên.
Ngược lại Tiểu Tê Tử không biểu hiện ra vẻ kích động nào, nàng bình tĩnh hạ mệnh lệnh đầu tiên cho mười một vị Tổ Vu và Hình Thiên, Cửu Phượng.
Để cho bọn họ lập tức đến học viện tu chân của Tiên Đường hoàng gia học tập.
Hở…
Đám người Đế Giang, Chúc Cửu âm sau khi nghe thấy yêu cầu của Tiểu Tê Tử thì toàn bộ đều há hốc mồm.
Dựa vào tu vi của bọn họ còn cần học tập sao?
Cho dù muốn học tập nhưng người nào có thể dạy được bọn họ?
Chẳng lẽ là Thánh Nhân sao?
Ngay sau đó, Tiểu Tê Tử lại nói ra một yêu cầu đặc biệt nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận