Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 145 - Không phải người không phải yêu, cũng không phải nhân yêu

Sở dĩ lần này mời ngươi đến là bởi vì lão Lý có chuyện phiền lòng, muốn mời ngươi xem đôi chút.”
Lý Nguyên nhìn về phía Lý Tịnh.
Chỉ thấy dáng người Lý Tịnh khôi ngô, vẻ mặt nghiêm trang, mặc giáp da, cách ăn mặc quân lữ, trông khoảng ba bốn mươi tuổi.
Lý Tịnh đang quan sát Lý Nguyên.
Hắn thấy khuôn mặt và dáng dấp Lý Nguyên tuấn tú, chỉ khoảng hai mươi tuổi, tu vi cũng chỉ là Địa Tiên sơ kỳ, trong lòng không khỏi giật mình.
Trước đây Hoàng Phi Hổ từng nói với hắn, Lý Nguyên có tài năng kinh thiên động địa, năng lực tính toán có một không hai, đến cả Tây Bá hầu Cơ Xương cũng khen ngợi không ngớt, mấy lần mời Lý Nguyên làm tướng đều bị từ chối.
Thổi phồng Lý Nguyên hiếm có tận trời, vô song trên mặt đất, hắn còn tưởng rằng người này nhất định là một lão giả cơ trí hơn trăm tuổi, tu vi cũng phải là Kim Tiên kỳ, lại không ngờ rằng là một người trẻ tuổi như thế.
Người trẻ tuổi như vậy, tu vi lại không cao, thật sự có thể giải quyết chuyện phiền lòng của ta sao?
Vào lúc Lý Tịnh đang thầm nghĩ thì Hoàng Phi Hổ giới thiệu với hắn: “Lão Lý, vị này chính là Lý Nguyên, Lý tiểu hữu, ngươi nói với tiểu hữu về chuyện phiền lòng đó của ngươi, hắn nhất định có thể giúp ngươi gỡ bỏ nghi ngờ trong lòng.”
“Rất đúng, rất đúng.” Đặng Cửu Công đứng bên cạnh cũng gật đầu nói.
Lý Tịnh đè lại nghi ngờ trong lòng, khách khí chắp tay nói với Lý Nguyên: “Tại hạ Lý Tịnh, ngưỡng mộ đại danh của Lý tiểu hữu đã lâu, cuối cùng hôm nay cũng đã gặp được người thật.”
Lý Nguyên cười nói: “Có phải gặp mặt không bằng nghe danh không?”
“Tiểu hữu nói đùa rồi.”
Trên mặt Lý Tịnh hiện lên nụ cười, trong lòng lại âm thầm nghi ngờ ngạc nhiên không thôi.
Lẽ nào hắn thấy được suy nghĩ của ta? Rõ ràng ta che giấu tốt như vậy mà nhỉ?
“Mọi người ngồi trước đi, ngồi xuống từ từ nói chuyện.” Lúc này, Thương Dung nói với Lý Nguyên và Lý Tịnh.
Sau khi Lý Nguyên ngồi xuống, trực tiếp hỏi Lý Tịnh: “Không biết ngươi có chuyện gì phiền lòng?”
Lý Tịnh nghe vậy thì không khỏi thở dài, buồn bã nói: “Ôi, việc này có hơi khó nói.”
“Hahaha.” Hoàng Phi Hổ ở bên nghe vậy thì lại cười ha hả: “Cái này có gì khó nói? Không phải là phu nhân ngươi mang thai ba năm, nhưng thai nhi trong bụng vẫn chưa sinh ra sao!”
Thương Dung, Đặng Cửu Công, Tỷ Can ở bên cạnh cũng đều bật cười không thôi.
“Ôi!”
Nhưng mà Lý Tịnh là người trong cuộc, vẻ mặt càng buồn rười rượi.
Thương Dung thấy thế, không khỏi ngừng cười an ủi: “Được rồi, sao phải buồn? Nói không chừng đây là điềm lành, báo trước tương lai ngươi sẽ có được một Kỳ Lân nhi.”
Lý Tịnh bất đắc dĩ nói: “Người khác thấy phu nhân ta mang thai ba năm còn chưa sinh đều chỉ trỏ sau lưng, nói nghi ngờ có thể là một yêu quái. Nếu không… Nhân tộc bình thường làm sao lại mang thai lâu như vậy cũng chưa hạ sinh?”
Người trên thế giới này đều biết đến sự tồn tại của yêu ma quỷ quái, phu nhân của Lý Tịnh đã mang thai ba năm chưa hạ sinh, có thể tưởng tượng được hắn đã phải chịu đựng bao nhiêu tin đồn.
Lý Tịnh cũng là Thổ Hoàng Đế của Trần Đường Quan, nếu như là người của nhà bình thường thì chỉ sợ n phu nhân đã sớm bị hàng xóm hoảng sợ mà thiêu chết.
Đám người thấy Lý Tịnh buồn rầu như vậy thì ngược lại cũng không tiếp tục tỏ ra cười cợt nữa.
Hoàng Phi Hổ nói với Lý Nguyên: “Lý Nguyên, ngươi nhanh tính toán cho lão Lý một cái, thai nhi của phu nhân hắn là ngươi hay là yêu?”
Lý Nguyên: “Không phải người cũng không phải yêu.”
Phụt!
Đúng lúc hai người Thương Dung và Tỷ Can đang uống trà, nghe thấy lời này của Lý Nguyên thì trực tiếp phun nước trà ra, đúng lúc phun vào mặt đối phương.
Hai người lập tức khóc không ra nước mắt, biểu cảm cực kỳ khó nói.
Hoàng Phi Hổ và Đặng Cửu Công lại không để ý đến việc trêu chọc Thương Dung và Tỷ Can, chỉ thấy vẻ mặt của bọn họ cũng nghẹn họng nhìn trân trối, mặt dại ra, hiển nhiên bị lời nói của Lý Nguyên làm cho chấn động.
Da mặt Lý Tịnh run rẩy, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, cũng không biết là bị tức hay bị hoảng sợ.
“Khụ khụ.” Thương Dung ho khan mấy tiếng, vội vàng hỏi Lý Nguyên: “Lời này của tiểu hữu có ý gì? Không phải nhân không phải yêu, đó là quái vật gì vậy?”
“Chẳng lẽ là nhân yêu?” Hoàng Phi Hổ suy đoán nói.
Lý Nguyên im lặng liếc nhìn Hoàng Phi Hổ, ngươi cũng có can đảm đoán nhỉ.
Vẻ mặt Lý Tịnh càng khó coi hơn.
Nhi tử mình bị người ta nói là quái vật, là nhân yêu, ai cũng không chịu nổi.
Lý Nguyên giải thích: “Không phải quái vật, cũng không phải nhân yêu, n phu nhân mang thai là một viên Tiên Thiên Linh Châu Tử đầu thai thành, cho nên ta mới nói hắn không phải người không phải yêu.”
“Linh Châu Tử đầu thai vào?”
Cả đám người đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên hoảng sợ.
Hiển nhiên không ngờ sẽ là tình huống này.
Lý Tịnh cũng không vui vẻ hơn bao nhiêu, hắn khó hiểu nói: “Huyết mạch của ta với phu nhân, sao lại biến thành một viên Tiên Thiên Linh Châu.”
“Tự nhiên là có người đại thần thông an bài.” Lý Nguyên thản nhiên nói.
Chỉ có thể nói khí vận Lý Tịnh thâm sâu, cả nhà cũng đều là quả vị chính tiên, cho nên lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn mới an bài cho Linh Châu Tử đầu thai vào Lý gia.
Lý Tịnh cũng là người tu hành, sư tòng độ ách chân nhân, bởi vậy có một số việc sẽ lập tức thông suốt.
Hắn hiểu rằng, hắn được người đại thần thông cân nhắc đến.
Hắn vội vã hỏi Lý Nguyên: “Không biết người này là phúc hay họa?”
Lý Nguyên: “Người này có gót chân phi phàm, nếu như dụng tâm bồi dưỡng phẩm hạnh, để cho hắn hiểu rõ được thiện ác đúng sai thì tiền đồ nhất định sẽ vô hạn.”
Sắc mặt Lý Tịnh vui vẻ.
Mấy người Hoàng Phi Hổ cũng lộ ra vẻ mặt ước ao.
“Nhưng nếu như quản thúc không nghiêm, bái sư không rõ, người này cũng có tiềm chất của Hỗn Thế Ma Vương, mình chẳng những sẽ phải gánh chịu kiếp nạn sinh tử, mà còn có thể mang đến tai họa cho nhà ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận